Nếu lỡ mai này anh xa em
Hồ Tây thương nhớ ướt mi mềm
Sau lần uống rượu ở Ngọc Phong với Tàu Chánh Khê, Lâm Tố Đình có vẻ phấn chấn hơn. Hằng ngày vào buổi sáng nàng đều đến lều của Khẩu Tâm nghe chàng và mọi người thao lược mưu kế Minh triều phục quốc. Chiều xuống, nàng cùng Tàu Chánh Khê ra bãi đất trống cách doanh trại chừng nửa dặm giúp một nhóm thành viên vừa mới gia nhập Thiên Địa hội tập luyện võ công.
Đến khi trời tối, nàng đi tìm Tần Thiên Nhân, nhưng mỗi lần đến tìm chàng, chàng đều ngủ rồi. Nữ thần y muốn hàn huyên với nàng, Lâm Tố Đình liền lấy cớ nàng còn công việc bề bộn ngoài võ đường không có thời gian rảnh. Lâm Tố Đình thật không muốn nói chuyện riêng lẻ với nữ thần y chút nào.
Chiều nay, Lâm Tố Đình lại giúp nhóm tân thành viên Thiên Địa hội tập dượt một trong tam pháp của Thiếu Lâm. Lâm Tố Đình đứng đối diện hàng ngũ đội quân mới này, giảng diễn:
- Bộ Pháp có ba bộ, mười hai môn gọi là Tam Tấn. Ba bộ gồm Thượng Bộ, Trung Bộ và Hạ Bộ. Thượng Bộ Tấn chia làm ba môn, gồm Lập Tấn, Hạc Tấn và Độc Hành Vũ Tấn.
Các tân thành viên xếp thành năm hàng, chăm chú tập trung lắng nghe Lâm Tố Đình, người nào người nấy im thin thít.
- Nói đến Trung Bộ Tấn - Lâm Tố Đình tiếp - Thường gồm có năm môn, là Trung Bình Tấn, Chảo Mã Tấn, Đinh Tấn, Xà Tự Tấn và Âm Dương Tấn. Hạ Bộ tấn gồm bốn môn, là Hạ Mã Tấn, Qui Tấn, Tọa Tấn và Ngọa Tấn.
Tàu Chánh Khê chắp tay sau lưng chàng đi qua đi lại quan sát, nhiệm vụ của chàng là theo dõi thế tấn và thế thủ của các tân hội viên, nếu thấy có điều chi sai sót thì liền nhắc nhở để họ khắc phục.
Lâm Tố Đình không ngừng giảng giải, nàng vừa nói vừa thực hành. Các tân thành viên nhìn cách nàng thủ và tấn, cố nhớ thật rõ mọi đường thế.
- Để tập Xà Tự Tấn - Lâm Tố Đình nói - Điểm đầu tiên là đứng Lập Tấn, xoay ngang, chân phải bước qua khỏi chân trái, như thế này, rồi hai chân tréo nhau. Còn Âm Dương Tấn thì tấn như Bộ Đinh nhưng mặt không hướng thẳng về mũi bàn chân trước mà nhìn ngang, như thế này.
Lâm Tố Đình ngưng một hồi, chờ các hội viên thực hành cho thật nhuần nhuyễn hai thế tấn đó xong rồi mới nói tiếp:
- Chảo Mã Tấn tức là đứng Lập Tấn. Bàn chân phải mở ngang bằng này. Bàn chân trái bước tới trước. Khoảng cách giữa hai bàn chân rộng bằng vai rồi gập hai đầu gối xuống, cao bằng Trung Bình Tấn. Chân trước nhón lên.
Mọi người lại nhìn theo thế chân nàng và làm theo nàng.
- Đúng rồi, là như thế, tốt lắm!
Lâm Tố Đình khen một thành viên vận y phục đen, đứng hướng bên phải nàng.
Đúng lúc này Khẩu Tâm, Vạn Văn Thông, Trần Tử Sang, Lạc Thiết Môn, Nhất Đình Phong, Hồ Quảng Đông và người đội trưởng đội năm tên Cao Lí Vệ đi tới. Cao Lí Vệ bằng tuổi Khẩu Tâm, mặt tròn, đôi lông mày rậm và đuôi lông mày hơi hướng xuống, hai mắt kích cỡ cân đối, mũi lớn, môi khi cười hơi vểnh lên. Cao Lí Vệ không quá cao nhưng có làn da rắn rỏi như thợ rèn nên nhìn rất khỏe khoắn.
Bảy người đàn ông nhìn Lâm Tố Đình, gật gù hài lòng khi thấy nàng hướng dẫn các thế tấn vô cùng cặn kẽ.
Vạn Văn Thông nhớ lại lúc cô gái áo đỏ xuất hiện ở rừng Bình Lương, sau khi nàng ra tay cứu Tần Thiên Nhân đã cởi khăn che mặt ra, hóa ra Lâm Tố Đình. Trong lòng Vạn Văn Thông tán thưởng, quay sang mấy người kia cười khà khà:
- Cô bé đó – Vạn Văn Thông chỉ Lâm Tố Đình nói – Thật không hổ là con của Lâm lão đại, vừa gan dạ vừa tỉ mỉ, đơn thương độc mã làm được nhiều việc, thật khiến người ta thán phục!
Mọi người gật đầu nói phải.
Khi này Tôn Hứa Khải và Tần Thiên Nhân cũng đồng thời xuất hiện. Đây là lần đầu Tần Thiên Nhân rời khỏi căn lều của chàng sau khi Lâm Tố Đình đem sâm Ngọc Linh về.
Tôn Hứa Khải và Tần Thiên Nhân tới gần Khẩu Tâm, hai người vừa ôm quyền nhưng chưa kịp hành lễ bái chào Khẩu Tâm thì Khẩu Tâm nói:
- Ầy! Không cần hành đại lễ. Tam đệ, sao lại để nhị đệ ra ngoài này? Đệ ấy mới vừa khôi phục sức khỏe ngoài này gió rất lớn.
Tần Thiên Nhân vẫn cùng Tôn Hứa Khải cúi chào Khẩu Tâm và các vị trưởng bối, sau đó thẳng người lên, Tần Thiên Nhân mỉm cười đáp:
- Đa tạ thiếu đà chủ quan hoài, hồi trưa này lúc thiếu đà chủ đến thăm xin thứ lỗi đệ không ngồi dậy thi lễ được. Bây giờ cảm thấy khá nhiều rồi.
Tôn Hứa Khải nói:
- Đúng rồi đó thiếu đà chủ, mấy ngày nay vết thương của nhị ca đã đỡ, đệ thấy huynh ấy phải nằm suốt ngày sợ phát sinh chán ngán nên mới đưa huynh ấy đi dạo quanh trại lính một chút cho khuây khỏa.
Cao Lí Vệ gia nhập bang hội được năm năm, thế mà trước khi Tần Thiên Nhân tới Hồi Cương thì Cao Lí Vệ chưa từng diện kiến dung mạo Tần Thiên Nhân, bước lên phía trước nói:
- Phen này thuộc hạ được gặp Thần Quyền Nam Hiệp, người thuộc hạ vô cùng ngưỡng mộ, lại được trùng phùng với Tam đương gia không gặp nhiều năm, thật là chuyện đáng mừng. Ước gì được bái kiến thêm Gia Cát Tái Lai nữa thì đúng là đại khoái trong cuộc đời thuộc hạ.
Tần Thiên Nhân cũng chưa gặp Lí Vệ lần nào, bảo:
- Cao anh hùng, hiếm khi đến tổng đà Hàng Châu, bây giờ gặp huynh ở đây, nhất định phải phiền huynh dạy dỗ tiểu đệ nhiều hơn.
Lí Vệ nghe người xứng đáng làm một nhân vật thủ lĩnh võ lâm nhờ chàng dạy dỗ, trợn mắt nói:
- Bản lãnh nhị đương gia hơn thuộc hạ nhiều xin đừng nói hai từ “dạy dỗ” với thuộc hạ. Nhưng nghe nói Gia Cát Tái Lai là sư đệ ngài uống rượu rất giỏi, thuộc hạ cũng uống rất giỏi, sau này nhất định phải giới thiệu cho thuộc hạ quen, thuộc hạ thất lễ, sẽ cùng Cửu Dương tiên sinh tỉ đấu một phen xem tửu lượng ai lợi hại hơn?
Khẩu Tâm nghe nhắc Gia Cát Tái Lai, cười nói:
- Ha ha! Chuyện này thì Cao anh hùng nhất định phải chịu hạ phong rồi!
Mọi người cũng cười xòa, gì chứ tài uống rượu thì Cửu Dương là nhất, trong hội không ai sánh bằng.
Mọi người cũng nhớ tới nét mặt luôn luôn lúc nào cũng đầy vẻ ôn hòa của Cửu Dương, sự hiện diện của Cửu Dương bao giờ cũng có cái gì đó làm người ta an lòng. Truyện Hot