Liễu Như Yên nghe tiểu nha hoàn bẩm báo xong liền ném mạnh ly trà trong tay, tức đến run người.
Mặc Viên! Mặc Viên! Mặc Viên! Lại là tiện nhân đó!
Ả hồ ly tinh đó dám để biểu ca bế sao? Từ khi nàng hiểu chuyện chưa bao giờ thấy biểu ca chạm vào nữ nhân, mà hắn cũng chưa bao giờ để nữ nhân chạm vào người mình. Vậy mà biểu ca lại bế ả ta sao? Ả ta thì có gì hơn người chứ? Nàng không phục!!! Nàng nhất định không bỏ qua cho yêu nữ đó!!!
“Tiểu thư, canh cho vương gia đã chuẩn bị tốt rồi.”
Tiếng của Tiểu Liên nhanh chóng cắt đứt dòng suy nghĩ của nàng ta. Liễu Như Yên nhanh chóng thu liễm tâm tình:
“Được rồi, đi thôi.”
“Dạ.”
- -------------------
“Tiểu thư, sao hôm nay người lại có hứng đi dạo vậy?” Hồng Trà theo sau Mặc Viên cực kì tò mò hỏi.
“Ờm… tại ta thích thôi.” Mặc Viên trả lời qua loa, trong lòng không ngừng chột dạ.
Nàng cũng là bất đắc dĩ nha! Sáng nay mọi người trong viện đều nhìn nàng bằng ánh mắt hết sức ám muội khiến nàng sởn cả gai ốc, đến bữa sáng cũng chỉ ăn lung tung vài miếng rồi nhanh chóng bỏ chạy. Thiết nghĩ nàng mà còn ở đó nữa thì sẽ bị mấy cái ánh nhìn đó dìm cho chết mất!!! haizzz…..
Lang thang không mục đích một hồi Mặc Viên quyết định lượn sang Tĩnh Các thăm viếng Bạch đáng ghét nào đấy. Nhưng thực sự mà nói thì là do đói quá nên đến kiếm ăn thôi!!! ahihi. >v<
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý! Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện