- Minh Nguyệt , nếu không để ta tới lái ?
Hạo Thiên nhìn nhìn màn hình đồng hồ ô tô hỏi.
26km/h.
Cái này tốc độ không thể không cho giải nhất nếu như cùng chạy bộ người đua tốc độ.
Nhưng mà đây là xe thể thao a.
Không thể như vậy điều khiển.
- Không được.
Ngươi vừa uống rượu.
Không được lái xe.
Lý Minh Nguyệt khuôn mặt căng thẳng nhìn mặt đường , nói.
Cũng may mắn hiện tại là ban đêm.
Nếu như ban ngày lời nói , không biết nàng mở xe tốc độ " cao " như thế này , sẽ bị bao nhiêu người mắng chửi.
- Vậy ngươi có thể hay không tăng một chút tốc độ.
Cứ như thế này chúng ta khi nào mới về tới nhà ?
Hạo Thiên buồn bực nhìn ra phía ngoài cửa sổ.
- Ta đang tăng tốc.
Rất nhanh là về tới nhà.
Lý Minh Nguyệt bình tĩnh nói.
Tốt a.
Hạo Thiên im lặng không nói.
Nàng câu nói này đã nói ra không dưới ba lần.
Mà hiện tại đâu ? Tốc độ không có chút nào tăng lên dấu hiệu.
Vì giảm bớt căng thẳng cho nàng , Hạo Thiên không thể không nói chuyện.
- Bảo bối , đố ngươi biết ba mươi con vịt đực nhốt chung với ba mươi con vịt cái.
Sẽ đẻ ra bao nhiêu con vịt con ?
- Ba mươi con a.
- Không đúng.
- Không đúng ?
- ...!
- Là một trăm ba mươi con đến một trăm năm mươi con đi ?
- Không đúng
- A ?
- Bảo bối a.
Vịt đâu có đẻ con.
- Vậy sao ?
...........................!
Suốt quãng đường về Hạo Thiên không ngừng cùng Lý Minh Nguyệt nói giỡn , chọc nàng cười.
Mục đích duy nhất chính là cho nàng giảm bớt căng thẳng.
Ân ...!Hắn cũng không tốn công vô ích.
Lý Minh Nguyệt lái xe tốc độ rõ nét đề cao hơn một chút , mà trạng thái , tâm lý của nàng cũng thoải mái hơn.
Trong nhà
- Bảo bối , chúng ta đi nghỉ ...!
- Không muốn.
Ta còn chưa có mệt mỏi.
- Chưa mệt mỏi ? Vậy tốt a , lát nữa ngươi ở bên trên.
Hạo Thiên cười dâm đãng nói , sau đó nhào tới ôm lấy nàng.
Lý Minh Nguyệt làm sao không hiểu hắn nói nàng ở bên trên là ý gì.
Khuôn mặt xinh đẹp hơi đỏ lên , khẽ gắt một tiếng.
- Phi ...!Ngươi đầu óc toàn nghĩ những thứ gì ...!
- Ngươi không nghĩ rồi ?
- Người ta mới không có.
- Thật ?
- A ...!Ngươi còn chưa có đi đóng cửa.
- Cái kia ...!Bảo bối ngươi chờ ta chốc lát.
Hạo Thiên sau khi đem nàng bế lên mang vào trong phòng , bỏ lại một câu sau đó lấy ánh sáng tốc độ lao ra ngoài.
- Xùy ....!
Lý Minh Nguyệt nhìn hắn bóng lưng , khẽ cười một tiếng.
Sau đó nàng bắt đầu cởi bỏ quần áo.
Không có cách nào.
Nàng là không thể có khả năng chạy thoát khỏi hắn ma chảo đấy.
Hơn nữa nàng cũng không nghĩ muốn chạy thoát.
Nam nhân sau khi uống rượu vào thường đặc biệt ham muốn cái kia.
Khả năng chiến đấu cũng thường nâng cao không ít.
Hạo Thiên sau khi nhanh như chớp chạy đi khoá cổng khoá cửa , liền nhanh chóng trở về , sau đó nhào lên trên giường , đè lên Lý Minh Nguyệt thân thể.
Theo Lý Minh Nguyệt trong miệng vang lên một tiếng kinh hô , đại chiến nhanh chóng bùng nổ.
....................!
Cùng thời gian này trong một căn hộ chung cư.
Trong phòng ngủ , một cái xinh đẹp nữ nhân đang tức giận nghe điện thoại.
- Lưu tỷ.
Ta nhắc lại lần nữa , ta Trần Ngọc Ánh sẽ không bao giờ cùng Lập Đình tên kia hợp thành CP tổ cùng giả trang tình lữ.
- Ngọc Ánh a , đây là công ty muốn tăng nhân khí cho ngươi ý nghĩ.
Dù sao ngươi sắp tới cũng không có lịch trình gì , không có khả năng xuất hiện trên màn ảnh cùng báo chí.
Như vậy nhân khí chắc chắn sẽ giảm bớt nha.
Trong điện thoại truyền ra thanh âm của một cái trung niên nữ nhân.
- Lưu tỷ.
Ngươi là ta người đại diện đã hơn ba năm.
Ngươi còn không hiểu biết ta tính cách ? Ta khi nào cần dùng loại này thủ đoạn để gia tăng nhân khí ?
- Ngọc Ánh , ngươi là không thích Lập Đình ? Như vậy ta có thể nói với công ty , đem đổi cái nam minh tinh khác.
- Lưu tỷ.
Bất kể là cái nào nam minh tinh ta đều sẽ không đồng ý.
Ta là muốn dựa vào thực lực , chứ không phải là dựa vào âm mưu quỷ kế.
- Ngọc Ánh ...!
- Lưu tỷ , cứ như vậy đi.
Trần Ngọc Ánh nhanh chóng ngắt điện thoại.
- Hừ.
Ta mới không có cùng đám kia cặn bã minh tinh làm bộ.
Nàng thì thầm nói.
Mấy năm ở trong ngành giải trí , nàng cũng đôi chút biết được nghành nghề này điểm bẩn.
Các ngươi đừng nhìn bọn họ bình thường như vậy phong quang vô hạn.
Nhưng những vấn đề như sinh hoạt , tính dục lại vô cùng lộn xộn.
Nữ diễn viên cùng nam diễn viên chỉ cần thấy đối phương hợp mắt liền cùng ngủ ...!
Vì vai diễn , bài hát ...!Liền ngay cả đạo diễn , biên kịch ...!Cùng ngủ.
Trong mắt người thường bọn họ có thể rất nổi danh , rất cao quý , rất đáng ngưỡng mộ , nữ thần , nam thần các loại ....!Nhưng thực tế bên trong nghề này lại dơ bẩn vô cùng.
Nữ thần , nam thần ?
Trong mắt giới thượng lưu , chẳng qua là cùng kỹ nữ , nam sủng không sai biệt lắm.
Giới thượng lưu người bỏ tiền ra , nam thần , nữ thần đều nguyện ý chèo lên giường , banh ra hai chân.
Tất nhiên , cũng sẽ có ngoại lệ người.
Mặc dù số lượng không lớn , nhưng cũng là có.
Mà Trần Ngọc Ánh nàng chính là một trong số đó.
Mấy năm này nàng có thể là nhận được không ít những lời gạ gẫm , gạ tình chủng loại kia.
Nhưng nàng một mực tuân thủ bản tâm , không có cùng bất cứ người nào.
- Hừ ...!Đợi thêm một thời gian nữa , ta liền thoát ly khỏi giới giải trí.
Tìm một cái bình thường nam nhân sống hết quãng đời còn lại.
Trần Ngọc Ánh thì thầm nói.
Nàng nhớ tới gì đó sau , mở khoá điện thoại di động.
Nhìn hình nền tấm ảnh , khoé miệng hơi nhếch lên , hiện ra một cái mê người nụ cười.
- Thối nam nhân.
Chúng ta còn có hay không cơ hội gặp lại.
Trong tấm ảnh là hình chụp một cái nam nhân từ khoảng cách xa.
Chỉ có bóng lưng thể loại kia.
Bởi vì chụp từ xa nguyên nhân , chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy nam nhân này phần lưng.
Nam nhân này trên người mặc một chiếc quần short màu trắng cùng áo thun ngắn tay.
Hạo Thiên ....!
Trong hình người này chính là Hạo