- Chủ nhân , ngươi uống nước.
- Ừm !
- Chủ nhân , ngươi ăn hoa quả.
- Ừm.
- .....!
Ở Hạo Thiên trong nhà lúc này , Lý Minh Nguyệt trên thân mặc một bộ trắng đen xen kẽ hầu gái trang phục , dịu dàng ngoan ngoãn phục vụ cho Hạo Thiên.
- Chủ nhân , người biết nay là ngày mấy sao ?
- 14.
- Cái kia ....!Chủ nhân biết đối với người làm mà nói , ngày này có ý nghĩa gì sao ?
- Không biết.
- A ...!
Hạo Thiên tên này nằm dài trên ghế , nhiều hứng thú nhìn Lý Minh Nguyệt , cười hỏi :
- Ngươi nói cái ngày này ý nghĩa nha.
- Chủ nhân , người làm công bình thường vô cùng mong đợi cái ngày này nha.
Nếu như là có con cái người , qua ngày hôm nay có thể mua cho chúng rất nhiều đồ chơi , đồ ăn ngon.
Trong nhà có người thân bị ốm người , cũng đều mong chờ cái ngày này , để có thể chữa bệnh nha ....!
- Tốt ...!Tốt.
Hạo Thiên nhịn không được Lý Minh Nguyệt dài dòng kể nể , nói :
- Ngươi rốt cuộc muốn nói gì ?
- Chính là ...!
Lý Minh Nguyệt hai chân quỳ trên mặt đất , ánh mắt long lanh nhìn hắn , nói :
- Chủ nhân , phát lương !
Phốc
Hạo Thiên kém chút cười ra tiếng.
Nàng từ sáng tới giờ ngoan ngoãn như vậy mục đích hoàn toàn là vì muốn hắn phát lương ?
Ân
Nói như vậy không phải là vì bình thường nàng không có ngoan ngoãn.
Nói thế nào đây , bình thường nàng vốn dĩ đã là rất tốt , hôm nay càng là đặc biệt tốt chủng loại kia.
- Phát lương , không có !
- Không có ?
Hạo Thiên cười nói :
- Ngươi nợ còn chưa trả hết , làm gì có lương.
- Nợ ? Ta đã trả hết rồi nha.
- Chưa hết.
Không tin ta cho ngươi tính toán.
Hạo Thiên cười xấu xa một tiếng , sau đó bắt đầu làm bộ tính toán.
- Ân , Ngươi đến bây giờ làm việc là được 3 tháng đi.
Mỗi tháng 3 ngàn.
Tổng cộng là 9 ngàn.
Bởi vì ngươi thái độ tốt , thưởng thêm một ngàn là mười ngàn.
- ...!
Lý Minh Nguyệt nghe hắn như vậy tính toán , khuôn mặt đều nhanh đen lại.
Hạo Thiên không có để ý tới nàng sắc mặt , tiếp tục nói :
- Lúc đầu ngươi mượn hai mươi triệu.
Hiện tại kết toán sổ sách , còn có mười chín triệu chín trăm chín mươi ngàn.
- ...!
- Như vậy , bảo bối ngươi còn nói muốn lương ?
Hạo Thiên cười cười nhìn nàng.
Số tiền kia hắn hoàn toàn là không để ý , nhưng thỉnh thoảng lôi ra trêu chọc Lý Minh Nguyệt nàng một chút cũng rất là vui sướng sự tình.
Đối mặt với Hạo Thiên loại kia ánh mắt , Lý Minh Nguyệt tức giận xù lông.
Nàng đứng vụt dậy , chỉ chỉ Hạo Thiên , nói :
- Như vậy chi li tính toán , ngươi có phải hay không là ta bạn trai ?
- Có bạn gái hướng chính mình bạn trai đòi lương sao ?
- Ta ...!Ta ...!
- Ngươi làm sao ?
- Ta ...!Kia ngươi ngủ ta lâu như vậy , chúng ta là hết nợ.
- Ngươi trên người là mạ vàng sao ?
...!
Hai người cứ như vậy tranh cãi lẫn nhau.
Cứ như vậy một lát sau Lý Minh Nguyệt mới thở phì phò cưỡi ở Hạo Thiên trên người , nói :
- Mau trả ta tiền.
- Khi nào ngươi trả hết nợ thì có tiền.
- Ngươi ...!Ngươi ...!
- Tốt rồi bảo bối.
Không giỡn.
Hạo Thiên bàn tay vỗ vỗ nàng cái mông , cười nói :
- Đầu giường có ta cái ví.
Ngươi muốn lấy bao nhiêu tùy ý.
- Hừ ...!Ai cần ngươi tiền.
Lý Minh Nguyệt hừ hừ một tiếng , sau đó nằm úp sấp xuống trên người hắn.
Đưa tay vuốt vuốt hắn khuôn mặt , nói :
- Hạo Thiên , ngươi trong nhà là làm cái gì ?
Cái này vấn đề Lý Minh Nguyệt vẫn là luôn thắc mắc lấy.
Hạo Thiên mặc dù bên ngoài biểu hiện vô cùng bình thường , nhưng là quen biết hắn người sẽ thấy , hắn không có chút nào bình thường.
Nhà lớn , xe đẹp , lúc trước chuyển khoản cho nàng hai mươi triệu , mí mắt cũng không nhảy một cái.
Hoàn toàn là siêu cấp có tiền loại người.
- Không phải lúc trước đã nói cho ngươi rồi sao ?
Hạo Thiên cười nhìn nàng nói.
- Ngươi nói tiền là của ba mẹ để lại.
- Đúng vậy a.
- Ngươi nghĩ ta sẽ tin ?
- Ngươi không tin ?
- Ngươi là qua loa nấy lệ sao ?
Nhìn Lý Minh Nguyệt trên khuôn mặt xin đẹp viết đầy không tin hai chữ , Hạo Thiên biểu thị im lặng.
Hắn nói là sự thật , cớ sao người khác lại hoàn toàn không có tin đâu ?
- Đúng , ngươi dự định sau này ra trường làm cái gì ? Ngươi lại như vậy có tiền , là muốn mở công ty sao ?
Lý Minh Nguyệt tựa mặt vào trên ngực Hạo Thiên , nghe hắn đều đều nhịp tim đập , hỏi :
- Ngươi mở công ty lời nói.
Ta có thể muốn làm ngươi thư ký.
Hạo Thiên bàn tay vuốt nhẹ lưng nàng , lắc đầu nói :
- Ta cũng Không có mở công ty hay làm kinh doanh ý tứ.
Cứ như vậy nhàn nhã sinh hoạt không phải là rất tốt sao ?
Mở công ty hay làm kinh doanh các thứ cũng không có dễ dàng như vậy.
Ngươi nói nó là rất dễ dàng ?
Xin nhờ , ngươi bớt đọc tiểu thuyết hay xem phim lại một chút.
Những cái kia người nghĩ chỉ cần có chút tiền , mở một cái công ty nhỏ , sau đó thuận lợi phát triển thành một cái thật lớn công ty , xin nhanh chóng tự tát bản thân mình mặt cho tỉnh ngủ.
Mở công ty hay đầu tư dễ dàng như vậy lời nói , người người đã đi mở công ty , đầu tư.
Xã hội đã