Đô Thị Lương Nhân Hành
Tác Giả: Vũ Nham
Chương 99 : Tâm trạng (1+2)
Dịch:Thiên Địa Nhân
Nguồn:Sưu tầm
Ba ngày ở trạm biên phòng, ba ngày ở cùng Số 9, ba ngày đó, mỗi ngày ngắn ngủi tựa như một giây đồng hồ nhưng cũng lại dài tựa như cả một năm vậy. Còn trái tim Vũ Ngôn thì lại chưa bao giờ bình tĩnh như thế này cả.
Nói chuyện phiếm cùng Số 9, cùng nhau tản bộ, cùng đi tuần tra. Tất cả đều hài hòa hoàn mỹ như vậy, một cuộc sống giống như chỉ có hai người.
Số 9 nhíu mày. Số 9 cười ngọt ngào. Số 9 nhìn với ánh mắt thâm tình. Tất cả như một cuộn phim mỹ lệ khắc sâu trong đầu hắn. Từng giây từng phút khi vẫn còn ở cùng nàng tại Liệp Ưng cứ hiện lên trong mắt hắn. Thì ra cái tốt đẹp nhất bên người mình, mình vẫn còn chưa phát hiện ra.
Thích cũng chính là thích tất cả của người đó. Đối mặt với tình cảm sâu đậm của Số 9, tất cả mọi ngôn ngữ đều yếu ớt, vô lực tới buồn cười.
Phong cảnh đang lướt qua cực nhanh bên ngoài cửa sổ tựa như đang dần dần ngưng tụ lại thành khuôn mặt xinh đẹp của Số 9. Vũ Ngôn cảm giác trái tim mình đang đắm chìm trong một dòng nước suối u nhã, tĩnh mịch.
Số 9 nhìn đoàn tàu dần dần đi xa, bên tai nàng vẫn vang vẳng giọng nói kiên định kia của hắn:
- Thiến Thiến, anh... anh nhất định sẽ trở về!
Số 9 cắn bờ môi đỏ thắm của mình mà ngơ ngẩn nghĩ tới hình dáng của hắn, mỉm cười mà rơi lệ.....
Mấy ngày nay suy nghĩ đã làm cho Vũ Ngôn hiểu được trái tim của chính bản thân mình, hắn quả thật là đa tình, đối với Vu Tử Đồng có chút thích, đối với Tăng Nhu là có trách nhiệm, nhưng đối với Số 9, cô gái luôn luôn đứng bên người mình, luôn luôn canh gác cho mình thì lại là một tình cảm khắc cốt ghi tâm nhất, không có bất cứ một ai có thể so sánh, thay thế Số 9 trong trái tim mình. Không có Số 9, hắn có cảm giác giống như là không biết sẽ làm thế nào để hô hấp.
Tuyệt đối không thể mất Số 9. Tuyệt đối không thể! Vũ Ngôn xiết chặt nắm tay, ánh mắt kiên nghị đó có thể bắn xuyên qua cả nham thạch.
Trên thế giới này không có bất cứ ai có thể nhìn thấu tương lai. Bọn họ vĩnh viễn không thể nào biết được sắp tới mình sẽ xảy ra chuyện gì. Tuy rằng bổn sự của Vũ Ngôn không nhỏ nhưng đối với tương lai của bản thân thì nó vẫn mờ mịt như trước đây làm hắn hoàn toàn không cảm nhận thấy, không biết được một chút gì cả. Hắn không phải là một kẻ hay ảo tưởng, nếu mọi việc còn chưa phát sinh thì như vậy chỉ cần mình cố gắng thì bất cứ chuyện gì cũng đều có thể xảy ra.
Giống như là lòng tin mà hắn đã lấy từ Số 9. Tâm tính của Vũ Ngôn đã có chút biến hóa mà không muốn để cho người khác biết. Nếu đã không thể thoát khỏi việc này thì không bằng cứ thoải mái, cứ bình tĩnh mà đối mặt. Đời người ngắn ngủi cũng chỉ có vài chục năm, nếu lúc nào cũng gò bó bản thân thì cuộc đời thật sự chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Từ sau khi xảy ra chuyện của Tăng Nhu hắn đã luôn lưỡng lự giữa đạo nghĩa và tình cảm mà không thể tự mình quyết định được. Lần này tới thăm Số 9, lòng tín nhiệm và sưh ủng hộ vô tư của nàng với hắn đã khiến hắn có được lòng tin cực lớn. Trên thế giới không có chuyện gì là không giải quyết được. Cho dù hiện tại không có biện pháp giải quyết tốt nhưng nếu ngay từ đầu đã đặt mình trong một cái vòng nhỏ hẹp bé tới cực hạn thì vĩnh viễn mình sẽ không thể nào tiến lên được.
Không có cái gì là không nghĩ ra, mà cũng không có chuyện gì là không làm được. Mọi thứ cuối cùng cũng sẽ có một ngày được giải quyết, vậy thì cần gì phải tự làm cho mình khó xử bó tay bó chân cứ? Chi bằng cứ buông tay buông chân, làm một chuyện thật lớn, thật oanh liệt, làm cái mà người khác không dám làm nhất, ngoảng mặt về phía mình hy vọng để cố gắng, như vậy mới phù hợp với tâm tính của mình.
Đương nhiên, hắn cũng biết mình sẽ phải chịu một áp lực cực lớn của thế tục, nhưng trước mặt cường giả chân chính thì tất cả mọi áp lực đều sẽ bị chặn đứng. Trong thế giới hiện thực này thì lời nói của cường giả chân chính mới có trọng lượng, và phải là cường giả chân chính mới dám đi làm những chuyện người khác không dám làm. Thực lực là sự đảm bảo cho tất cả, chỉ có có thực lực mạnh mẽ mới có thể giải quyết mọi chuyện. Vì giấc mộng trong lòng, mình nhất định phải làm cho Sáng Lực Thế Kỷ trở nên mạnh mẽ, nhất định phải trở thành cường giả chân chính.
Cái suy nghĩ này biến chuyển trong lúc không chú ý, nhưng nó lại khiến hắn có cảm giác như đã thông suốt mọi thứ. Rất nhiều vấn đề bủa vây, quấy nhiễu trong lòng hắn dường như chỉ trong một đêm đã bay sạch, làm cho toàn thân hắn cũng trở nên thoải mái không ít.
Vũ Ngôn đưa Diệp Tử theo trở lại Thiên Kinh. Vu Tử Đồng thấy hắn toàn thân tràn đầy sinh lực, tinh thần rạng rỡ khác hẳn với trước đó, một đống chuyện khó quyết của công ty được hắn chỉ nói vài câu nhẹ nhàng đã giải quyết xong.
Mấy ngày nay hắn nói nhiều nhất chính là câu:
- Mọi người cứ theo kế hoạch mà làm. Chuyện tài chính tôi sẽ nghĩ cách.
Những việc trong thời gian này của Sáng Lực Thế Kỷ quả thực không ít, Vu Tử Đồng cũng bận vô cùng.
Báo cáo việc thí nghiệm cải tiến thiết bị động cơ đã có, và đồng thời cũng đang tiến hành đàm phán với mấy công ty nhà máy sản xuất động cơ nổi tiếng. Đã có mấy nhà đã đồng ý mang kỹ thuật độc quyền ngang hàng để đặt mua, còn mấy nhà khác thì lại sẵn lòng trả phí độc quyền, thu nhập của khoản này hàng năm vào khoảng tám trăm vạn USD. Kết quả đàm phán thế này cũng đạt tới mục đích mong đợi của Vũ Ngôn, hơn nữa bây giờ lại là thời khắc cần dùng tới tiền. Sau khi thương lượng, Vũ Ngôn và Vu Tử Đồng đã ngay lập tức chỉ thị cho Triệu Quang Hán đang ở châu Âu ký hợp đồng với mấy nhà đó để thu tiền đặt cọc.
Cha con chú Đinh từ hai tuần trước đã lên đường bay tới châu Âu. Đi theo họ còn có hơn mười người nòng cốt nhân viên kỹ thuật. Nhiệm vụ của chú Đinh là khảo sát quy trình sản xuất động cơ, hơn nữa cố gắng mặc cả giá, hiện tại đã chính thức triển khai đàm phán, dự đoán giá cả của chuyển nhượng quy trình sản xuất và chi phí lắp đặt chạy thử khoảng trên dưới hai ngàn năm trăm vạn USD. Truyện "Đô Thị Lương Nhân Hành "
Vũ Ngôn nhíu mày, hai ngàn năm trăm vạn USD này là một con số rất lớn, có thể tiết kiệm được một đồng cũng phải tiết kiện. Sau khi trưng cầu ý kiến của chú Đinh, Vũ Ngôn liền quyết định, điều kiện đàm phán đổi thành, không cần việc huấn luyện lắp đặt của bọn họ nữa, sau đó trả giá giảm xuống ba trăm vạn USD nữa, mặc cả xuống giá hai nghìn hai trăm vạn USD.
Không cần đối phương lắp đặt, đây là một thử thách lớn lao đối với sức mạnh kỹ thuật của Sáng Lực Thế Kỷ. Làm tốt thì có thể rèn luyện được đội ngũ kỹ thuật. Nếu vạn nhất hỏng thì số tiền này chỉ còn cách cho nó trôi theo dòng nước. Áp lực của chú Đinh cũng rất lớn, nhưng lão biết, lúc này, dù chỉ một đồng thôi cũng phải tiết kiệm.
Vũ Ngôn đưa ra quyết định này cũng phải dằn lòng, cắn môi mà quyết định, đồng thời âm thầm dặn dò Đinh Minh Toàn phải bám ở cái xưởng đó để xem bọn họ tháo dỡ quy trình sản xuất đó như thế nào, cho dù kể cả một cái đinh ốc, hay bất cứ một chi tiết nhỏ nào, vì sau khi trở về, tất cả mọi thứ từ lắp đặt, chạy thử quy trình sản xuất này đều phải dựa toàn bộ vào họ.
Mười mấy nòng cốt kỹ thuật mà Đinh Minh Toàn mang đi đều là những thanh niên chwua tới ba mươi, hơn nữa đại đa số đều lần đầu tiên ra nước ngoài, tính cả thủ hạ của Triệu Quang Hán thì tổng cộng chưa đủ hai mươi người, nhưng tất cả đều là thành viên nòng cốt về kỹ thuật của Sáng Lực Thế Kỷ sau này. Nhiệm vụ của họ rất nặng nề, không chỉ phải nhanh chóng học tập, nắm giữ việc chạy thử lắp ráp quy trình sản xuất mà còn phải nhanh chóng tiêu hoá biến mà thành kỹ thuật độc quyền, hơn nữa còn cả chướng ngại về ngôn ngữ. Mọi gian khổ trong đó có thể tưởng tượng được.
Nhưng những gian khổ trải qua khi còn ở Liệp Ưng đã khiến Vũ Ngôn hiểu ra rằng, tiềm lực của con người là vô cùng, chỉ có từng bước áp sát mới có thể phát huy một cách đầy đủ tiềm lực lớn nhất của bản thân.
Mà Vu Tử Đồng cuối cùng cũng được trông thấy bản lĩnh bóc lột thủ hạ của ông chủ Ma quỷ này, khó trách có người nói lại nói, cái chảy ra trong lỗ chân lông của mỗi một tư bản đều là máu.
Vũ Ngôn mỉm cười, sự phát triển vượt qua lệ thường thì phải sử dụng thủ đoạn phi thường. Tiềm năng của con người ta chỉ có thể được kích thích tới trình độ cao nhất trong khốn cảnh. Mặc dù không thể nói là một tướng công thành ván cốt khô nhưng tình thế trước mắt thì tạo áp lực lên mỗi một người chính là cái hắn cần phải làm nhất. Có lẽ trong tương lai, vào cái ngày thành công, mọi người sẽ phải cảm tạ những ngày gian khổ này từ tận trong đáy lòng.
Công việc xây dựng viện nghiên cứu cũng không hề ngừng lại. Chú Đinh lợi dụng sức ảnh hưởng trong ngành đã liên hệ thành công với mấy nhân viên nghiên cứu đang không thành công, sầu não trong mấy xưởng sản xuất hợp doanh kia. Vu Tử Đồng cũng lợi dụng nhân mạch của cha mình mà không ngừng liên hệ với các nhân tài có chuyên môn để gia nhập liên minh.
Khu xưởng làm việc nhỏ nhỏ cho hơn trăm người của Sáng Lực Thế Kỷ trước kia đã khong còn đủ dùng nữa. Vì thế Vu Tử Đồng đã thuê cả một tầng của tòa lầu nào đó bên trong khu mở rộng của xưởng gia công. Hàng năm tiền thuê phải trả cũng lên tới trên dưới năm trăm vạn. Nhưng theo lời của Vũ Ngôn, hắn nói rằng, tiền này tiêu rất đáng, cho dù có đấu giá được khu đất kia thì thời gian xây dựng nhà xưởng ít nhất cũng phải tới tám đến chín tháng. Nếu chờ cho tới lúc đó mới chiêu binh mãi mã thì đã quá muộn rồi. Hiện tại cái giả phải trả chỉ là tiền, nhưng chúng ta lại có được thời gian cũng vô cùng quý giá.
Trước khi Vũ Ngôn vào công ty thì lợi nhuận ròng hàng năm của công ty khoảng hơn năm trăm vạn. Mà số ống xả tinh lọc tồn kho cũng đã có người đặt hàng, hơn nữa lại còn có khoảng đầu tư của Vũ Ngôn. Nên tổng tài sản của công ty lúc này đã vào khaongr trên dưới một trăm triệu. Truyện "Đô Thị Lương Nhân Hành "
Nhưng mà bây giờ đối mặt với tiền lương của mấy trăm người, đồng thời còn cả các chi phí khác, hơn nữa cả lượng vốn đầu tư phải bỏ ra sau này. Vậy thì với số tiền hơn trăm triệu kia thì còn lâu mới đủ. Bây giờ Vũ Ngôn không có ý tưởng gì. Dạ minh châu khi ở trong tay mình thì hoàn toàn không có tác dụng gì, sớm bán nó đi làm chính sự mới là điều quan trọng nhất.
Hiện tại sạp hàng đã được mở, mọi hạng mục đều đã được khởi động, giờ chỉ chờ một căn cứ thuộc về chính Sáng Lực Thế Kỷ nữa thôi. Vì thế việc đấu giá khu đất số 48 kia lại càng trở nên gấp gáp.
Nhưng đó lại là một mảnh đất mà mọi người, mọi công ty lớn đều quan tâm, đều quan sát từng diễn biến của nó thì khả năng lấy được nó của một công ty không thực lực lại không có tiếng tăm như Sáng Lực Thế Kỷ quả thực là rất rất nhỏ. Truyện "Đô Thị Lương Nhân Hành "
Vũ Ngôn thở dài nhắm mắt lại. Thân thể từ từ dựa lên ghế. Vừa không có tiền lại không có quyền, con đường lập nghiệp gian khổ không phải bình thường.
Vu Tử Đồng biết những khó khăn của hắn, nàng nhìn hắn một cái nói:
- Nếu không, ngày mai em lại tới ngân hàng. Với thực lực và lượng vốn hiện tại của chúng ta bây giờ mà không ngờ họ chỉ cho vay có một ngàn năm trăm vạn. Thật sự là quá ít!
Vũ Ngôn lắc đầu nói:
- Coi bộ cũng không có tác dụng đâu. Dù sao chúng ta cũng không lộ thực lực của chính mình, lại không hậu trường. Vì thế người ta dựa vào cái gì mà yên tâm