Khương Hề: "Cậu.. hơi bị kỳ thị phái nam đấy, tại sao là nam thì phải tăng thêm công đoạn nữa?"
An Ninh: "Nữ thì trực tiếp giết luôn chứ muốn gì nữa? Còn định tra tấn thêm chặp nữa hả?"
Khương Hề: "Ấy không cần, tôi chỉ hỏi vậy thôi, rảnh rỗi thì cậu đi tìm cái người biến cậu thành như vậy đi."
An Ninh gật đầu: "Ừm.." Cậu ta hơi do dự: "Đúng rồi chuyện của hai người là sao vậy? Tại sao Bá Tước lại có mặt ở đây?" Câu này vẫn đang hỏi Khương Hề, chứ cậu ta nào dám nhìn thẳng vào Úy Lam.
Cậu nói một cách có lệ: "Nói ra thì dài dòng lắm, cũng không dám nói, dù sao đối với cậu thì cũng không có gì là xấu hết, cậu chỉ cần biết rằng Úy Lam có thể giúp cậu phá giải được tình trạng này là được."
Ý là sẽ không kể cho cậu ta nghe đâu, An Ninh bèn gật đầu, đạo lý biết quá nhiều thì chết càng nhanh cậu ta vẫn hiểu: "Vậy bây giờ tui đi tìm cái đứa mất nết kia đây, hai người có gì muốn nhắc nhở tui hông?"
Khương Hề lén khều Úy Lam một cái.
Người đàn ông lạnh lùng mở miệng: "Phía đông."
An Ninh: "Đứa mất nết ở phía đông?"
Khương Hề nghĩ ngợi: "Tôi nhớ rõ hướng dẫn viên du lịch từng nói, quầy bán quà vặt ở phía đông."
Người đàn ông liếc nhìn An Ninh một cái: "Boss của Game ở phía đông, cậu tự mà giải quyết."
An Ninh: "..."
Kiểu vậy ai dám đi?
Khương Hề đang định hỏi Úy Lam nếu Boss ở bên đấy, bây giờ chúng ta có cần cùng nhau tới đó không? Người đàn ông đã lên tiếng trước: "Tối rồi, có chuyện gì thì mai hẵng nói."
An Ninh còn nhớ rõ hướng dẫn viên du lịch từng nói buổi tối nhất định phải trở về phòng, thế là hiểu ngay, cậu ta có thể tạm chấp nhận kiểu này một đêm, ban ngày đi tìm cái đứa mất nết kia.
* * *
Chờ An Ninh đi rồi, Khương Hề và Úy Lam cũng đi luôn, mùa hè đêm ngắn, Khương Hề lấp ló thấy mặt trời mới vừa xuống núi bèn nói: "Hướng dẫn viên du lịch không phải từng nói là về phòng trước 12 giờ hay sao? Nay vẫn còn sớm."
Úy Lam: "Ừ, em quên là trước đó đã nói muốn đi nghịch nước rồi hả?"
Khương Hề kinh ngạc nhìn anh: "Anh đừng nói là bây giờ muốn đi bơi đó nha?"
Úy Lam: "Là đi ngâm suối nước nóng."
Khương Hề: "Nơi này có suối nước nóng? Làm sao anh biết?"
Úy Lam: "Làng du lịch có rất nhiều chỗ bán bản đồ và sách hướng dẫn."
Được rồi, lúc trước Khương Hề cũng đã liếc sơ qua, nhưng không nhìn kĩ lắm, càng khỏi nói đến việc phát hiện ra suối nước nóng gì kia.
Chờ tới nơi, Khương Hề còn tưởng rằng sẽ nhìn thấy cảnh tượng rất nhiều người cùng nhau ngâm suối nước nóng, kết quả nơi này hầu hết đều có vách ngăn, có thể ngâm một mình, cũng có thể ngâm một lúc hai ba người cùng với bạn bè thân thích, đỡ phải ngại ngùng.
Khương Hề và Úy Lam chọn đại một khu, cậu mới vừa cởi quần áo để thay đồ tắm dùng một lần, thì người đàn ông phía sau đã xán lại gần, cậu chống đẩy một chút: "Em muốn ngâm suối nước nóng, tạm thời đừng có mơ."
Người đàn ông cũng chẳng ngại để cậu vui chơi thỏa thích trước cái đã, thế là buông Khương Hề ra, cũng thay đồ tắm rồi đi về phía suối nước nóng.
Khương Hề chui vào trong nước một cái là cách xa Úy Lam liền, sợ anh bắt được mình rồi làm chuyện bậy bạ, lại bỗng nghe thấy giọng nói văng vẳng truyền vào trong tai mình.
"Được rồi em yêu, đều là lỗi của anh hết, anh không nên nổi giận với em, tha thứ cho anh nhé?"
"Hừ! Vậy anh nói cho em, tại sao lúc đấy lại nổi đóa với em!"
".. Lúc còn nhỏ ở nơi này anh từng có chuyện buồn, suýt chút nữa bị người ta đánh chết, nằm viện hơn hai tháng, tuy bây giờ nghe kể thì thấy không có gì to tát, nhưng lúc ấy còn quá nhỏ, để lại bóng ma tâm lý, cả đời anh cũng không muốn quay lại chốn này."
Giữa các suối nước nóng sử dụng núi giả để ngăn cách với nhau, hoàn toàn không cách âm, Khương Hề nghe cuộc đối thoại này liền nghĩ đây chẳng phải đôi chim cu ở phòng bên cạnh sao? Lúc trước nam trách nữ tại sao lại chọn Lệ Cảnh sơn trang để nghỉ phép, bây giờ lại xin lỗi.
Nữ nghe vậy liền lấy làm ngạc nhiên, hỏi tiếp vài câu, nam thì như kiểu ám ảnh tâm lý dữ quá không muốn nhắc đến chuyện này nữa, cô ta đương nhiên không tiếp tục xát muối lên vết thương lòng của đối phương, không bao lâu sau đã tha thứ cho gã.
Nhưng Khương Hề có thể cảm nhận được giọng điệu của người nam có gì đó lạ lắm, gã đang nói dối.
Tiếng nói của cặp nam nữ bên kia núi giả trở nên nhỏ dần, dường như bắt đầu nói thì thầm, Khương Hề áp cả người lên núi giả, muốn nghe rõ hơn, xem có thể tìm được manh mối gì hay không.
Núi giả ở đây đều rất sạch sẽ, có người lau chùi định kỳ, hơn nữa phía dưới cũng có chỗ đặt chân, có lẽ là để thuận tiện cho du khách ngồi lên, nhưng nửa phần trên thì có nhiều chỗ trơn trượt vô cùng, phòng ngừa mấy người có ý xấu rình trộm.
Khương Hề cố gắng leo lên trên, bò lên cao ơi là cao, để nghe lén..
Kết quả Úy Lam từ đằng sau đi tới, túm lấy áo tắm của cậu lôi cái đứa đang có hành vi đáng khinh xuống dưới, khẽ nói: "Em làm gì vậy?"
Động tác leo núi của Khương Hề rộng mở hết cỡ, người đàn ông ở phía sau nhìn thôi đã thấy miệng đắng lưỡi khô, vậy mà đương sự đã không tự biết lại còn nói: "Anh mau buông em ra ngay, biết đâu em bỏ lỡ tin tức gì đó thì sao?" Cậu vừa dứt lời, thì đã nghe cách vách vọng lại mấy thứ âm thanh kỳ lạ.
Suối nước nóng bên chỗ đôi chim cu kia không có ai, bên này Khương Hề và Úy Lam vẫn luôn nói chuyện thì thà thì thầm, bọn họ tưởng đâu ở đây cách âm tốt lắm, thế là không hề cố kị bắt đầu chơi trò tình thú.
Khương Hề: "..."
Úy Lam: "Hửm? Em muốn nghe cái này?"
Khương Hề: ".. Rõ ràng anh cũng nghe cuộc đối thoại đó vậy mà còn cố ý trêu em?"
Âm thanh cách vách càng lúc càng lớn, người nữ hình như đã bò tới bên núi giả rồi.
Khương Hề vội vàng thoát khỏi Úy Lam chạy sang một bên khác, kết quả cũng vọng lại thứ âm thanh ba chấm y chang, giọng khá là quen tai, là Giản Tư Ý và người chơi cùng phòng với cô ta.
Khương Hề: "?" Cậu tưởng Giản Tư Ý chỉ hơi mê giai tí thôi, ai ngờ lại sống buông thả tới mức này, mới quen biết ngày đầu tiên thôi đó.
Úy Lam: "Em có truyền thừa,