451 khiếp sợ: Cậu tỉnh táo chút đi! Cậu không có chức năng đó!!
Du Dữu thu hồi một tin nhắn.
[Vắt hết óc.]
No.451: Tui thấy cứ thế này cũng không phải giải pháp. Cậu kéo được nhất thời chứ không dùng mãi được.
Du Dữu: Cậu nói đúng, tui nên nghĩ biện pháp để trạch dài hạn.
No.451: Ý tui không phải thế…
Du Dữu ngẩng đầu nhìn giá trị hắc hóa trên đỉnh đầu Thương Am.
Không biết lúc nào đã thành 38, giảm nhanh thật.
“Chú.”
Thương Am đã sắp xếp xong việc ăn khuya, thấy cậu nghiêm túc gọi mình thì ngẩng đầu nhìn qua “Sao vậy?”
“Giá trị hắc hóa.” Du Dữu gãi đầu, cố gắng sắp xếp lại câu từ “Có phải sau khi giá trị hắc hóa về 0 thì thời gian sẽ rất gấp?”
“Thời gian?”
“Chính là… sau đó nếu chưa giải quyết được việc khác thì sẽ gặp nguy hiểm?” Du Dữu lo lắng nói “Cho nên ngài mới sốt ruột tăng tốc phát triển. Vì một khi em không còn ràng buộc với hệ thống nữa thì ‘cưỡng chế’ sẽ ảnh hưởng đến em. Trừ khi loại năng lượng này hoàn toàn biến mất, đúng không?”
“Có thể nói như thế.” Thương Am sờ tóc cậu, động viên “Đừng lo, tôi sẽ không để em gặp chuyện.”
Du Dữu vui mừng cười, cậu biết chú tốt với mình nhất “Ừm! Em cũng có buff của hệ thống, là loại buff mà kể cả không còn ràng buộc thì vẫn không biến mất. Sẽ không bị mấy cái gì mà mất trí nhớ hay bệnh nan y đâu. Chú, đừng lo.”
Không cần lo em sẽ gặp vấn đề nên cũng không cần vội vã mang em ra ngoài. Cuộc sống còn rất dài, không vội phải xem những phong cảnh ngay! Có những việc gì muốn làm, cứ chầm chậm chầm chậm chầm chậm chầm chậm làm là được rồi!
Thương Am: “Được.”
Thương Am và Du Dữu bốn mắt nhìn nhau, liếc mắt đưa tình, bầu không khí rất thích hợp.
“Em nói đúng, trước đó là do tôi bảo vệ quá đà. Luôn cảm thấy bên ngoài rất nguy hiểm, thấy chỉ có giam em lại mới sẽ không bị kịch bản làm bị thương…”
“Không không không! Không phải như thế!” Vẻ mặt Du Dữu thiếu chút thì nứt toác ra, bổ nhào qua ôm tay Thương Am “Em đã nói rồi mà! Bất kể thế nào em cũng thích chú! Chú, dáng vẻ ham muốn chiếm hữu ngút trời của chú là đẹp trai nhất!”
“Vậy, vậy hả…?” Thương Am bị câu tỏ tình thẳng thắn này lừa rồi.
Du Dữu dùng sức gật đầu, giọng nói tràn đầy tình cảm “Chú, em rất thích như thế. Mỗi ngày đều cảm thấy được người khảm vào trong người để yêu, được chú ý, cảm thấy cực kì an toàn! Em luôn nghĩ, nếu ngày nào đó… ngài chán em rồi thì có phải ngài sẽ mặc kệ em, bất kể em làm gì, đi đâu, đùa giỡn với ai thì cũng không để ý…”
“Suy nghĩ lung tung.” Thương Am vỗ vỗ lưng cậu “Người bình thường cũng không quản người yêu nhiều như thế đâu, không cần lo về việc này.”
“Thật sao, thật sao?”
“Thật…” Thương Am cúi đầu, nhìn chằm chằm động tác của Du Dữu “Em đang…”
Du Dữu – người bị chính mình làm buồn nôn đang xoa cánh tay: “… Không có gì, chỉ là hơi lạnh.”
Hầy, nịnh nọt cũng phải chùn bước.
Du Dữu bị nhìn chằm chằm mấy giây nữa, mặt dày xoa xoa mặt “Đúng, là bị lạnh. Không phải bị chính em làm buồn nôn.”
Thương Am bật cười, kéo người lên “Đến, nhìn tôi và lặp lại lần nữa?”
“Em sai rồi…” Du Dữu nhắm mắt giả chết “Dù sao cũng là ý như thế…”
“Du Dữu” Nhận ra được cậu đang cố ý biện hộ cho lời lúc trước, Thương Am cũng không tức giận mà cười càng vui hơn “Tôi biết em muốn tôi vui, muốn thỏa mãn mong muốn của tôi. Nhưng không cần làm đến mức này.”
“Em không…”
“Những nguyên tác, đại cương chỉ là một bộ phận của ‘cưỡng chế’, có thể tham khảo nhưng không cần hoàn toàn tin tưởng.” Thương Am cúi đầu hôn trán Du Dữu, hạ giọng “Em không cần nghĩ nhiều như thế. Tính tôi không giống với thiết lập ở trên giấy. Dù sao cũng không giống. Muốn mang em đi chơi, đi du lịch cũng không phải đang thăm dò em.”
Du Dữu che mặt, không cho hôn “Em biết chú không phải đang thăm dò, là sợ em bức bối. Thế nhưng em chỉ muốn trải qua thế giới hai người với chú, em không bức bối, không chán chút nào.”
“Thế nhưng…”
“Chú, ngài thích ở lại với em, em cũng thích ở bên cạnh ngài. Thế chẳng phải rất hợp sao?” Du Dữu uốn éo người, lúc thì cọ đầu vào đùi Thương Am, rồi gối lên, lại xoay người, ngửa đầu nhìn người “Ngài không muốn em phải tự nhún mình vì ngài, em cũng không muốn ngài phải như thế nha! Rõ ràng muốn cùng em một đêm bảy lần mỗi ngày, sao phải uất ức bản thân dẫn em đi gặp người khác, nhìn ngắm phong cảnh?”
Logic tối đa, không thể phản bác.
Thương Am nghe nghe đến mức giá trị hắc hóa suýt thì giảm, suýt thì bị lừa để qua cửa.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại vẫn thấy… không đúng chỗ nào.
“Có phải em…” Thương Am do dự mở miệng.
“…” Du Dữu khẩn trương.
“… có chuyện giấu tôi?”
Ai nha, tất nhiên rồi.
Du Dữu cười hai tiếng “Cái gì ạ?”
Đúng là Thương Am không đoán được là cái gì, gần đây cũng không có việc gì lớn. Ngoại trừ tiến độ nâng cấp thế giới bỗng tăng tốc thì cũng không có gì khác.
Nhưng hắn cũng cẩn thận điều tra, phát hiện năng lượng khiến quá trình nâng cấp tăng tốc giống với năng lượng của hệ thống. Nếu Du Dữu không định nói thì hẳn không phải chuyện xấu.
Chắc là… hệ thống đang giúp đỡ? Tuy rằng đáp án này rất không bình thường nhưng cũng chỉ có thể giải thích như thế.
Thế nhưng, hệ thống bỗng giúp đỡ chuyện này thì có quan hệ gì với Du Dữu?
Chẳng lẽ…
Vẻ mặt Thương Am nghiêm túc “Em nói thật, có phải bên hệ thống có vấn đề? Phải duy trì thiết lập mới có thể bảo đảm an toàn?”
Du Dữu: “H…a…?”
Thương Am càng nghĩ càng thấy hợp lý, bỗng rơi vào trầm tư.
Có lẽ hắn phải hỏi hệ thống thật