Vài hôm sau, khi Khúc Yên và Tô Nhiên Nhiên đang cùng nhau dành chút thời gian ngắn ngủi để ôn bài vào lúc chuyển tiết học thì có một nhóm học sinh bu kín đang đứng ngoài cửa lớp của cô dáo dác nhìn chung quanh lớp.
Chính là nhóm đàn chị Niệm Chân lần trước, cô ấy nhìn xung quanh lớp rồi dừng lại ở cuối góc phòng.
Dừng ở ngay chỗ Khúc Yên.
Niệm Chân nhìn thấy cô thì mắt không khỏi sáng lên, kéo người bên cạnh:Là con bé, con bé đó đó cô.
Bên ngoài rất đông học sinh bao vây, còn tưởng đây là một trận tố cáo về đánh nhau hay vi phạm nội quy nên không ít người hóng hớt, huồng hồ lớp Ban A còn là lớp tinh anh, nếu thật sự đánh nhau mà bị tố giác thì sẽ phạt khá nặng.
Cả lớp nhìn theo hướng Niệm Chân chỉ mà cũng vô tình mà nhìn đến cuối lớp, dừng lại trên người Khúc Yên.
Vì quá đông nên họ biết vụ việc này không phải nhỏ.
Nhan Tịch Nghi quay đầu nhìn về phía Khúc Yên, sau đó nhíu mày ngơ ngác nhìn đàn chị Niệm Chân ngoài cửa đang lôi kéo cánh tay của cô giáo Tạ.
Khúc Yên thấy có chút ồn nên ngẩn đầu dậy, vừa ngay chạm mắt với Niệm Chân, cô kinh ngạc phản ứng có chút chậm hơn ngày thường.
Niệm Chân nở nụ cười tươi rạng rỡ giơ tay chào với cô, thái độ vô cùng nhiệt tình cùng hoà đồng.
Cô giáo Tạ nhìn cô, gọi:Khúc Yên, em cùng tôi lên văn phòng đi.
Cô mím môi, đứng dậy đi bằng cửa sau lớp.
Sau khi họ rời đi thì Lục Minh cũng lạnh nhạt đóng hết cửa lớp lại ngăn cấm ai nhìn vào, cả phòng học lại rơi vào sự yên tĩnh ban đầu.
Trên thư phòng, Khúc Yên không rõ mình đã làm gì sai.
Thái độ của cô Tạ lúc nào cũng là gương mặt mang vẻ nghiêm túc lạnh nhạt.
Dù cô không biết mình đã làm gì nhưng vẫn không kiềm được mà hồi hộp căng thẳng.
Ngược lại Niệm Chân đứng bên cạnh lại vô cùng bình thản, còn cười cười nhìn cô một cái.
Cô Tạ hỏi:Khúc Yên, em có muốn thi học sinh giỏi Tiếng Anh lớp Mười Hai không?
Cô sững sờ một lúc, nhanh chóng gật đầu:Có ạ.
Nếu thật sự muốn nhảy lớp thì đây chính là một cơ hội tốt, cô nào từ chối cơ hội trời ban này.
Cô Tạ lấy một đề thi khối mười hai ra, đưa về phía cô:Cô cho em mười lăm phút, cứ từ từ mà làm, làm được bao nhiêu cô nhận xét bấy nhiêu.
Khúc Yên nhận bút rồi nhận đề Tiếng Anh, ngồi vào bàn trống rồi làm.
Gần tới giờ quy định Khúc Yên đã nộp lại.
Cô Tạ nhận đề sau đó đeo mắt kính xem nhìn một lượt bài từ trên xuống.
Kinh ngạc ngước mắt lên nhìn cô.
Sau hôm đó cả lớp đều biết cô sẽ được thi Tiếng Anh chương trình mười hai, vài hôm sau Lục Minh cũng được thầy Lâm Chí Phong mời gọi học Toán chương trình lớp mười hai, cuối cùng lớp 11 Ban A đã có hai người học chương trình mười hai.
Đặc biệt còn là học bá của lớp.
Một hôm của tuần sau, Lục Minh kéo balo của Khúc Yên, lạnh nhạt hỏi:Thầy Lâm hỏi cậu có muốn học chương trình Toán 12 không, nếu cậu chịu thì cuối học kì 1 hai đứa mình chuyển lớp.
Cô gật đầu, vui vẻ nói:Tuần sau đã bắt đầu thi rồi, cậu cũng đừng căng thẳng quá.
Lục Minh nhìn xuống cô:Không phải vì cậu mà tôi mới cố gắng đến mức sứt đầu mẻ trán thế này sao?
Cô đảo mắt:Tôi không nhìn ra đâu.
Lục Minh lẩm bẩm:Là tại cậu mù.
Vài hôm sau khi Khúc Yên ngồi ở sau vườn đang làm đề thi thì có bóng người cao ráo vụt tới tạo ra một luồng khí lạnh mát mẻ, sau đó dừng lại kế