- Đệ thấy huynh được đi thật nhiều nơi, được tiếp xúc thật nhiều người.
Huynh còn câu chuyện nào liên quan tới mấy thế lực giống Viễn Đạo phái không? Kể đệ nghe với!
Hắn chống cằm nhìn y.
Nếu nói Dịch Thừa Tiền là bà tám kinh đô thì cũng không sai mà cũng chẳng đúng.
Hầu như chuyện gì gã cũng biết nhưng gã chỉ lưu tâm tới mấy vụ lớn, kiểu phái này đấu phái kia, triều đình chia phe chứ mấy vụ bé bé như chém nhau ở ngoại gã không thèm để mắt tới đâu.
Nghe hắn nói vậy, Dịch Thừa Tiền chỉ cười cười, đoạn rót tiếp một chén trà khác: "Kể chuyện thì phải có trà bánh, đệ dùng tiếp đi rồi ta nói."
Riết gã cũng thấy mình với nghĩa đệ không có khí thái của một người đã làm quan gì cả.
Quan nhà người ta gặp nhau là bàn việc nước lo việc dân, hắn với gã gặp nhau không cờ bạc thì cũng nhiều chuyện hay tâm sự tình yêu tuổi hồng.
Chết tiệt, trẻ tuổi mà nghiện ngập thế này...!Tuy nhiên cũng là gã lôi hắn vào đường này mà.
- Trên giang hồ không chỉ có Viễn Đạo phái mà còn rất nhiều bang phái khác, tuy nhiên chúng nhỏ bé, không đáng nhắc tới.
Chủ yếu là bốn phái lớn: Nam Chỉ - Viễn Đạo - Thanh Đường - Tịnh Hiên.
Tứ đại môn phái, mỗi phái một sở trường khác nhau, kéo theo đó truyền thống cũng khác.
Chính vì vậy mà không thể lấy phái này làm thước đo cho ba phái kia cũng như dùng sở trường của phái nọ để so sánh với phái khác.
Các môn phái đứng đầu bởi một dòng họ khác nhau, cách tuyển chọn người thừa kế không phái nào giống phái nào nhưng chung quy đều phải là kẻ có năng lực.
- Gồm những dòng họ nào vậy?
"Âm, Tiêu, Thịnh, Mẫn."
Âm thị đứng đầu Nam Chỉ, đặt phủ trong rừng trúc ở phía nam Nhạc Dương.
Chính vì đứng đầu bởi họ Âm nên số lượng đệ tử lẫn trưởng bối mang họ này trội hơn tất cả những họ khác.
Chưởng môn Nam Chỉ cũng là truyền từ đời này sang đời khác của Âm gia, không có ngoại lệ cho kẻ ngoại tộc.
Nhân sĩ Nam Chỉ môn tinh thông toán số lẫn vu thuật, là những kẻ thần bí sở hữu vẻ đẹp bất lão, ngoại trừ Hội Võ Môn Phái ra thì gần như đa phần sẽ không ra khỏi phái.
Dù là đám vu sư nhưng lại có quy tắc riêng, ngươi không đụng ta, ta không đụng ngươi, chỉ cần không làm gì bọn họ, không cần sợ bị cổ trùng hại chết.
- Có điều, dòng họ này đã bị diệt môn vào mấy năm trước rồi.
"Hả? Sao lại diệt môn?" - Mẫn Hi khó hiểu hỏi.
- Chuyện của mấy huyền môn thế gia, ta không biết!
Dịch Thừa Tiền nhún vai, đoạn tiếp tục.
Viễn Đạo hữu Tiêu gia, Tiêu gia hữu Viễn Đạo.
Tiêu gia không đông như Âm thị nhưng bù lại tộc nhân đều là những kẻ xuất chúng, vừa sinh ra sẽ có cái gì đó đặc biệt hơn người.
Viễn Đạo phái là danh môn chính phái, là thế lực giang hồ duy nhất được triều đình công nhận.
Đạo sĩ đi ra từ Viễn Đạo có thể vào thẳng Khâm Thiên Giám làm việc mà không cần qua thi tuyển.
Giáo trình của Tiêu gia phải nói là khó cực độ, chỉ những kẻ thực sự cố gắng hoặc tư chất hơn người mới học nổi.
Viễn Đạo phái có quyển luật lệ còn dày hơn cả gia phả Dịch thị, nổi tiếng nhất là luật nữ tử nội gia phải xuống núi khi đủ 5 tuổi và không nhận nữ đệ tử.
Tiêu gia với Âm thị và Mẫn gia cũng có điểm chung, chính là chưởng môn truyền nội tộc, không cho phép người ngoài vào nắm quyền.
Ngoài ra, chưởng môn hiện tại của Viễn Đạo phái hiện