Dụ Anh Vào Sâu Trong Em

Chương 18


trước sau


Lời nói trêu chọc của Đàm Diệp khiến Ninh Ngôn không kiềm chế được, cô biết mình tiêu rồi.
 
Quần bảo hộ cố ý mua bị cởi xuống, quần lót bị ngón Đàm Diệp kéo xuống không biết ném đi đâu, mông lại bị đánh một cái.
 
“Thật xin lỗi!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Thế nhưng đối diện với lời nói bậy của Đàm Diệp, cảm thấy thẹn và hối hận khiến Ninh Ngôn càng ngoan hơn, cô cuộn người lại, mặc cho Đàm Diệp cắn lên mỗi một chỗ mẫn cảm ở cổ , “Em không cố ý, hức, thật xin lỗi, anh tha thứ cho em đi. Em không biết anh là ông chủ mà, anh đừng giận.”
 
“Được thôi” Đàm Diệp rộng lượng nói: “Để cho anh thoải mái, anh sẽ tha thứ cho em.”
 
Hơi thở nóng rực ẩm ướt phả bên tai cô thật ngứa, Ninh Ngôn nhẹ nhàng gật đầu đồng ý: “Được… Được ạ…”
 

“Vậy em cần phải ngoan một chút.”
 
Đàm Diệp dùng sức cắn một ngụm, dấu răng nhàn nhạt hiện lên trên cổ trắng như tuyết của cô như một dấu ấn.
 
Anh dễ như trở bàn tay cởi đồ trên người cô xuống, thân thể của cô gái mười tám tuổi còn rất ngây ngô, da thịt mềm mại trắng nõn, Đàm Diệp lưu luyến trên đôi gò bồng đảo đang ưỡn lên của cô.
 
Nhũ hoa hồng nhạt nho nhỏ, vừa nãy mới cọ xát với khăn trải giường tơ lụa nhưng không được an ủi mấy, lúc cứng lên lại đỏ như một trái anh đào.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Ưm?”
 
Nhũ hoa đột nhiên bị Đàm Diệp ngậm vào, đầu óc Ninh Ngôn trống rỗng. Khoang miệng anh ấm áp, đầu lưỡi linh hoạt chơi đùa đầu nhũ, khoái cảm tinh tế không ngừng kích thích cô, giống như có thứ gì đó muốn trào ra
 
“Ướt rồi?”
 
Đàm Diệp ‘chậc’ một tiếng tha cho nhũ hoa bên này, lại quay qua ngậm một bên khác, bàn tay đặt trên da thịt cô dần dần trượt xuống, lướt qua bụng nhỏ và vòng eo uyển chuyển, ý đồ đi vào địa phương bí ẩn giữa hai chân.
 
“Ưm… Ưm a……”
 
Một ngón tay cắm vào trong huyệt, Ninh Ngôn khó chịu hừ một tiếng. Cô không kịp thích ứng với việc ngón tay trực tiếp cắm vào như thế, có chút đau. Nhưng ngón tay Đàm Diệp đã ra vào quấy nhiễu dâm dịch, nhanh chóng trở nên ngứa ngáy tê dại.
 
Nhũ hoa còn đang bị anh ngậm mút ở trong miệng, Ninh Ngôn nhịn không được ưỡn người lên, hai chân không ngừng cọ xát cánh tay Đàm Diệp: “Đàm Diệp… Anh… Anh…”
 
“Anh sao?”
 

Ngón tay thứ hai chen vào trong hoa huyệt, lối vào mềm mại ướt át thoáng chốc co chặt, ái dịch chảy dính đầy tay anh
 
Đàm Diệp chơi xấu tách hai ngón tay ra, anh thấy cô gái nhỏ của mình nhăn mặt lại, gương mặt ngượng ngùng ửng đỏ,

nét cầu xin vừa dâm đãng vừa quyến rũ khiến anh khó có thể dừng tay.
 
Động tác của ngón tay dần chậm lại.
 
Đủ để huyệt nhỏ của cô cảm thấy đói khát như tra tấn, ngón tay cắm vào từng đoạn lại rút ra, ma sát với phần nếp gấp bên trong, khuấy đảo dâm dịch của cô
 
Đàm Diệp vươn ngón cái ra đè hạt châu, Ninh Ngôn hét chói tai mở mắt ra, đôi mắt ngập nước gần như đòi hỏi: “Cho em…”
 
“Muốn bị ngón tay làm sao?”
 
Nhẹ nhàng nhéo hạt châu nhỏ nhắn của cô, động tác trên tay Đàm Diệp dần nhanh hơn, cô uốn éo cơ thể, hai chân càng mở rộng hơn. Hoa huyệt mềm mại bị ngón tay đâm vào rút ra, từng đợt từng đợt dâm dịch chảy ra
 
“Ưm a… Em…… Chỗ đó, chỗ đó muốn……”
 
Theo động tác dùng sức nhéo của Đàm Diệp, một lượng dâm dịch ấm áp từ cửa huyệt của cô trào ra, nhiễm ướt một phần nhỏ của khăn trải giường.
 
Ánh mắt Ninh Ngôn trống rỗng nhìn bốn cái cột giường, bộ ngực phập phồng vì thở dốc.
 
“Đàm Diệp.” Cô gọi anh, anh cúi đầu xuống hôn lên môi cô.
 
Cô chủ động hé miệng ra, đầu lưỡi anh xâm nhập vào gắt gao cuốn lấy hôn triền miên, tiếng nức nở nho nhỏ vang lên, Đàm Diệp buông khuôn mặt đỏ bừng của cô ra: “Cái này không được?”
 
“Còn không phải do anh.” Ninh Ngôn oán giận nhìn anh, đôi mắt ngập nước cực kỳ quyến rũ.

 
Cô vậy mà lại cáu kỉnh với anh. Lá gan cô nhỏ y hệt hạt dưa hấu nhưng lúc ở trên giường lại như một loại tình thú, khiêu khích, muốn từ chối lại ra vẻ mời chào khơi gợi lên ngọn lửa trong lòng anh.
 
Đàm Diệp không thể để cô như thế nữa.
 
Anh sẽ nhịn không được mà làm cô đến khóc mới thôi.
 
“Ai vừa nãy mới nói sẽ ngoan ngoãn nghe lời?”
 
Đàm Diệp mở ngăn kéo ra, lấy một cái bịt mắt đeo lên cho Ninh Ngôn, “Từ giờ trở đi không được nhúc nhích, nếu không anh sẽ tức giận.”
 
Trước mắt tối đen, Ninh Ngôn cảm giác được Đàm Diệp xuống giường, cùng với tiếng leng keng của xích sắt. Đồ vật kim loại lành lạnh khiến cô càng khẩn trương hơn, thân thể theo đó mà càng mẫn cảm.
 
Anh kéo tay cô, cô không dám chọc anh tức giận, tay nhỏ gắt gao nắm chặt tùy ý để anh còng tay lại. Hai chân bị bắt tách ra, nơi riêng tư ở giữa dính nhớp, nhưng không cách nào trốn thoát
 
Cổ chân cũng bị còng lại
 
“Đàm Diệp.” Ninh Ngôn hoảng sợ dò hỏi, nhưng đôi môi anh nhẹ nhàng hôn lên mặt cô, thanh âm khàn khàn dịu dàng đầy mê hoặc: “Hư, đừng sợ, cùng anh làm chút chuyện kích thích, cả đời khó quên, được không?”

 



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện