“Tuyết Nhu, không nên nói nữa, chúng ta trở về” Kiều Minh nói.
Cô càng bình tĩnh, Hoắc Anh Tuấn lại càng hốt hoảng.
Nhưng mà Khương Tuyết Nhu không nhúc nhích, thậm chí miệng còn nở ra một nụ cười đùa cợt: “Bởi vì bạn gái trước của anh, tôi không thể cùng Nhạc Tiếu Nhi làm bạn, anh như vậy không bỏ được cô ta, dứt khoát cưới Ninh Nhạc Tuyền đi, tôi có thể cùng anh ly dị"
“Em nói đủ chưa, người bây giờ anh yêu chính là em” Hoắc Anh Tuấn nhức đầu, thật không biết phải nói bao nhiêu lần cô mới có thể tin.
“Đúng, anh yêu tôi, nhưng khẳng định một điều là tôi không thể so được với Nhạc Hạ Thu"
Khương Tuyết Nhu khổ sở thở dài: “Hôm nay có Ninh Nhạc Tuyền giống Nhạc Hạ Thu, ngày mai nói không chừng còn có người càng giống với Nhạc Hạ Thu hơn, tôi là một người tùy thời có thể bị đổi đi, cảm tình như vậy tôi không muốn tiếp tục, xin lỗi, anh có bệnh, có lẽ tôi không nên nói những thứ này, nhưng bệnh của anh tôi không thể giúp anh chữa trị, anh tự bảo trọng mình"
“Không phải vậy, Tuyết Nhu em là độc nhất vô nhị, không có ai có thể thay thế, không được đi."
Hoắc Anh Tuấn dùng sức ôm lấy cô, giống như một đứa trẻ sắp mất đi món đồ mình yêu mến vậy, hốt hoảng.
Anh đã nếm hết cô độc cùng tình thân lạnh nhạt, chỉ có cô một mực ở bên cạnh chăm sóc mình, nếu như cô rời đi, anh nên dựa vào cái gì để chống đỡ nữa.
“Chớ nói nữa, tôi đối í kết bạn đều phải được sự đồng ý của anh...!Thôi đi"
Khương Tuyết Nhu dùng sức thoát khỏi tay anh, nhưng mà Hoắc Anh Tuấn cố chấp không chịu buông.
"Không được đi, anh không thể không có em, anh sẽ để cho Ninh Nhạc Tuyền rời đi, được không, chúng ta trở lại giống như trước vậy” Hoắc Anh Tuấn sợ hãi, anh chưa từng nghĩ sẽ cùng Khương Tuyết Nhu đi đến nước này.
Chẳng qua là một cãi vả chút xíu nho nhỏ, tại sao phải tách nhau ra.
“Cậu cả Hoắc, buông tay đi".
Nhạc Tiêu Nhi đi lên dùng sức kéo Khương Tuyết Nhu ra ngoài.
“Nhạc Tiêu Nhi, là cô có đúng hay không” Hoắc Anh Tuấn căm ghét dữ tợn trợn mắt nhìn cô: “Cô hận tôi đối phó với Nhạc thị, liền muốn dùng loại thủ đoạn này tới báo thù tôi" Nhớ quay lại web truyện t am linh 2 4 7
“Cậu cả Hoắc, anh suy nghĩ nhiều rồi, bây giờ Tuyết Nhu là bạn tôi, đứng ở lập trường bạn bè, tôi thấy là các người đối với cô ấy.
không công bằng” Nhạc Tiếu Nhi nói xong cũng kéo Khương Tuyết Nhu đi.
Lâm Minh Kiều