Sau khi bác sĩ rời đi, anh mệt mỏi dời một cái ghế đến ngồi bên cạnh giường bệnh.
Bắt đầu từ khi nào mà anh không có nhìn kỹ có như vậy.
Gần đây mỗi lần gặp mặt đều là cãi vả.
Anh đột nhiên phát hiện cô bây giờ gầy hơn, tiều tụy.
Rõ ràng mang thai sẽ mập lên.
Kiều Vỹ yên lặng nãy giờ do dự một chút không nhịn được nói: “Cậu cả, thật ra thì tôi cảm thấy anh gần đây đối với thiếu phu nhân quả thật có chút hung..."
Lời còn chưa nói hết, Hoắc Anh Tuấn mắt lạnh quét qua.
“À...!Tôi biết anh không muốn để cho thiếu phu nhân nhìn thấy bạn bên ngoài, tránh cho cô ấy sau khi rời khỏi đây suy nghĩ bậy bạ, nhưng mà cô ấy cả ngày chỉ ở trong biệt thự, quả thật là rất nhàm chán rất cô độc, anh cũng không trở lại không hỏi thăm cô ấy, cô ấy chuyện làm nhiều nhất mỗi ngày chính là đứng ở cửa sổ nhìn ra bên ngoài, nhìn rất đáng thương..."
Đáng thương?
Hoắc Anh Tuấn nghe xong lòng chua xót, anh đối xử với người phụ nữ của mình như thế nào mà lại để cho người khác nghĩ cố đáng thương?
“Tôi không nhận điện thoại của cô ấy là bởi vì mỗi lần nói chuyện về Nhạc Tiếu Nhi thì lại cùng tôi ồn ào"
“Nhưng mà thiếu phu nhân không biết, cô ấy sẽ cho là anh chán ghét cô ấy” Kiều Vỹ nhỏ