...
sau khi từ trường về, hắn lại ở sân nhà tạp lại kịch bản 2-3 lần, rồi kéo một thân ướt đẫm đi tắm. không thể nói diễn xuất đơn giản được. nhìn không mất sức, nhưng để diễn ra được các động tác, những cảm xúc của nhân vật thì cũng phải tập đi tập lại rất nhiều lần.
“đúng là không nên đánh giá mọi thứ qua vẻ bề ngoài. chỉ khi bắt tay vào làm theo mới thấy đời không như là mơ.”- dương tuấn vũ thầm khinh bỉ chính mình.
sau khi đã ôn tập được sơ bộ kiến thức đại số, ngữ văn, anh văn... các năm trước. hắn bắt đầu làm những bài tập, và giải những đề từ cơ sở đến nâng cao để củng cố và nâng cao những thứ đã học.
ngày qua ngày trải qua những giờ học sôi nổi, tập luyện nhạc kịch, làm đề xong lại làm đề. hắn cũng đã hoàn thành xong lỗ hổng kiến thức từ lớp 1 đến lớp 12. còn những kiến thức nâng cao hơn thì cần có thêm thời gian tích lũy.
hắn nhận ra những kiến thức dù đơn giản, nhưng đúng là cơ sở rất tốt để làm những việc sau này.
thời gian gần đây thường xuyên vận động và ăn uống đầy đủ, hắn đã nhìn bớt gầy hơn, cũng khỏe hơn trước nhiều. mới đầu chỉ chạy 500m đã dừng lại thở dốc. đến giờ đã chạy được 3km vẫn duy trì được nhịp thở đều.
hắn quyết định xin đi học thêm võ vào buổi sáng ở clb karate của trường. vì hắn nghĩ: “kiểu gì cũng có lúc cần thiết, không thì ít nhất cũng có mấy chiêu đẹp mắt tán gái chứ. học võ bây giờ để cua gái đúng là xu thế mà. mình cũng không nên bỏ lỡ xu thế nha.”
hôm qua tiến hành tổng duyệt và tiết mục đã được thông qua, hôm nay – ngày lễ hội của trường cuối cùng cũng đã bắt đầu. học sinh sẽ tập trung lúc 19h để khai mạc. sau khi học xong mọi người có 2 tiếng đồng hồ để ăn uống và chuẩn bị tiết mục. tất nhiên là không kịp ăn uống đoàng hoàng.
nhưng lại bất ngờ nhận được những suất cơm rang mà diệp minh châu đặt cho cả lớp. mọi người mắt ai cũng tỏa sáng nhìn nữ thần. tất cả đều hạ 200% quyết tâm để diễn xuất thật tốt để không phụ sự kỳ vọng và chăm sóc chu đáo của lớp trưởng.
dương tuấn vũ cũng cảm thấy một chiêu này của diệp minh châu thật cao minh, chỉ với những suất cơm đơn giản nhưng hơn tất cả những lời động viên có cánh.
mọi người chuẩn bị vừa tới, thì cũng là lúc giọng nói của thầy hiệu trưởng chu bình cất lên giai điệu ru ngủ quen thuộc :
“xin chào tất cả mọi người. chào các vị khách quý của bộ giáo dục đã bỏ thời gian quý giá về đây dự buổi lễ kỷ niệm 10 năm thành lập trường vĩnh hà nhất của chúng ta.”
“bốp bốp..” tiếng vỗ tay rất có bài bản vang lên.
“xin cảm ơn các thầy cô giáo và các bạn học trường ta đã nỗ lực chuẩn bị cho buổi tối quan trọng ngày hôm nay.”
“ thật vinh dự cho tôi đã được dẫn dắt nhà trường từ khi mới thành lập đến nay. từ khi trường còn là một trường xã, đến hôm nay đã trở thành một trong những trường trọng điểm của tỉnh vĩnh hà. tất cả là nhờ những nỗ lực không biết mệt mỏi của những đồng nghiệp đáng quý, những thành tích học tập đáng khen ngợi của các bạn học sinh. một lần nữa tôi xin trân thành cảm ơn mọi người.”-chu bình cúi đầu thật sâu, thể hiện mình đang rất xúc động và vinh dự.
“ vâng. buổi lễ kỷ niệm 10 năm thành lập trường là tiếp nối .............”
“bài diễn văn dài đủ 15 phút tròn 00 giây không sai biệt lắm. không biết ông ta đã phải tập luyện bao nhiêu lần để căn chuẩn như vậy. cũng là thiên tài nha.” - dương tuấn vũ thầm bội phục tài vuốt mông ngựa của chu bình.
“vâng. cảm ơn những lời tâm sự quý báu của thầy hiệu trưởng chu bình của chúng ta. để đáp lại tình cảm của tất cả mọi người. thay mặt tập thể các bạn học, em xin trân thành cảm ơn các vị lãnh đạo đã cho chúng em một môi trường học tập thật tốt.
và để thể hiện tấm lòng đó, hôm nay những tập thể lớp chúng em sẽ trình diễn những tiết mục xuất sắc nhất.
mời mọi người chú ý lên khán đài, sau