Bảy năm không gặp, Ninh Hi đúng là khinh thường anh, cô cũng nghĩ anh sẽ trở nên lạnh lùng hơn, kiêu ngạo hơn, ai ngờ cái cô thấy chỉ là sự mặt dày hơn của anh. Đây cũng là kiểu hình đầu tiên cô được thấy ở anh.
- Em dạo này sống thế nào, đã có người yêu chưa?
Ninh Hi định yên lặng nhưng nghĩ lại lần này chắc chắn là chạy không thoát khỏi cái miệng của anh nên cô hờ hững đáp:
- Nhờ phước của anh mà đến giờ tôi vẫn chưa có người yêu, còn sống thì rất tệ, rất mệt, hôm nay gặp anh, tôi cũng rất mệt.
Khiết Thần đột nhiên cười nhẹ, nghe thấy câu cô chưa có người yêu, đột nhiên làm anh vui sướng lên hẳn.
- Hi Hi, vụ việc bảy năm về trước, em cho anh xin lỗi.
Ninh Hi vì câu nói này mà suýt khóc. Nếu như vào ngày cô chuẩn bị về Bắc Kinh, anh nói câu nói câu xin lỗi, anh sai rồi thì cô chắc chắn sẽ chấp nhận nhưng hiện tại thì không. Bảy năm cô chưa yêu một ai là bởi vì cô vẫn yêu anh, yêu Khiết Thần rất nhiều nhưng cô vẫn chưa thể tha thứ cho anh được.
Cảm giác bị từ chối, không chỉ một mà đến ba lần, đã vậy còn vu oan cho cô. Ninh Hi cảm thấy bản thân mình rất cứng rắn mới có thể tỏ tình lần thứ ba nhưng cái cô nhận lại chỉ là sự phũ phàng vô cùng của anh.
Bảy năm trước, sân bay quốc tế Phố Đông-Thượng Hải.
Ninh Hi ngồi trên dàn ghế dài đó, cô chỉ mong anh có thể đến tìm cô nhưng tiếc rằng, đến khi sân bay thông báo chuẩn bị cất cánh, ngay cả giọng nói cô cũng chưa được nghe.
Ninh Hi còn tưởng tượng cảnh anh sẽ hét thiệt lớn lên để gọi tên cô, rồi ôm lấy cô, không cho cô đi nhưng thảm hại hơn, chẳng ai đến tìm cô, chỉ có mình Di Tâm vẫn ở bên cạnh cô.
Đã đến giờ lên máy bay, cô cũng tạm biệt Di Tâm rồi đi. Tâm trạng thiệt sự rất tồi tệ, từng giọt nước mắt cứ rơi, nhưng bây giờ chẳng còn một ai để lau nước mắt cho cô cả.
Ninh Hi nhớ rất rõ lúc anh nóng giận nói cô xin lỗi Dung Tiên, cô cũng không làm mà dù là cô có làm thì cô vẫn nghĩ anh sẽ về phía cô nhưng nào ngờ, mọi thứ chỉ là do cô tưởng tượng.
Lúc cô nói tình cảm của mình lần cuối, cũng chỉ nhận lại chữ không hợp, đúng là đời không như là mơ. Nhưng có một điều cô trách bản thân cho tới bây giờ đó là không ngừng được việc yêu Khiết Thần.
Tình cảm vẫn như vậy, thậm chí là lớn hơn nhưng nó không bao giờ được đền đáp.
Ninh Hi cố kiềm giọng lại, cô nói:. Ngôn Tình Hài
- Không cần phải xin lỗi, chuyện năm đó là tôi làm, tôi chịu, việc gì anh phải xin lỗi.
Khiết Thần thật sự rất áy náy nhưng anh cũng không biết phải làm thế nào để cô hết giận, anh nói:
-