- Lục Thị sao?
Vũ Kha có cho anh phái người đi thăm dò tình hình của Lục Thị, nên đa số tin tức anh đều biết.
Chỉ có điều, anh không ngờ Lục Thị mà lại bị lộ tin tức ra ngoài.
- Cậu quản lí công ty một thời gian cho tôi, khi nào tôi quay lại tôi sẽ quản.
- Vâng ạ.
Vũ Kha lấy áo khoác rồi đi ra ngoài.
Ở Lục Thị, một phen khủng hoảng được nổi lên.
Đáng nói là công ty có được thông tin của Lục Thị lại là Lâm Gia.
Cho dù Lãnh Hàn có bình tĩnh đến mức nào đi nữa thì anh cũng phải thật sự sợ rồi.
Anh sợ quá khứ sẽ lặp lại.
Ở trường.
- Lãnh Thần, có người tìm cậu này.
Lãnh Thần nghe có người tìm mình, liền chạy ra. Là thuộc hạ của Lãnh Hàn.
- Ở công ty xảy ra chút chuyện, Lục Thiếu không căn dặn tôi gọi cậu đến, nhưng mà tôi thấy tình hình hơi căng thẳng cho nên là...
Lãnh Thần gật gật đầu, rồi đi vào bên trong lấy cặp, ai ngờ bị Vũ Duyệt kéo qua.
- Tôi... đi với cậu được không?
- Được, vậy cậu xin nghỉ luôn đi.
Không chỉ có hai người mà rốt cuộc An Khiết cũng xin đi theo.
Tới nơi, chỉ thấy tình hình rất căng thẳng.
Lãnh Thần cùng hai người kia đi lên phòng chủ tịch, chưa gì đã nghe thấy tiếng đập đồ um sùm.
- Hai người ở ngoài đi, tôi vào xem xem tình hình thế nào, dù sao tôi cũng có thể khuyên được anh ấy.
Vũ Duyệt đẩy cửa đi vào, một bình hoa được ném tới. May là lệch đi một chút.
Vũ Duyể bay cả hồn, vô thức ngồi bệt xuống sàn nhà, làm Lãnh Hàn cũng kéo lại được chút ý thức.
- Em... em... trúng em sao...
Lãnh Hàn vội vã chạy tới, xem xét trên người cô có vết thương nào hay không.
- Không có trúng em. Chỉ là em giật mình thôi.
Vũ Duyệt hơi run vươn người lên ôm anh, anh cũng đang run.
- Em biết chuyện này là rất khó chấp nhận, em sẽ cùng anh vượt qua nó, được không?
Hai tay anh đặt lên lưng cô, cô áp mặt vào ngực anh, nghe rõ tiếng tim đập của anh.
- Anh... thật sự rất vô