Thế là cô bị ghi danh vào sổ.
Vũ Duyệt rối bời ngồi vào bàn học, bài trên bảng đã giảng gần hết, nhìn thì không hiểu gì cả, cô chỉ đành ngậm ngùi chép nhanh vào vở rồi về nhà xem lại.
Hết tiết, An Khiết hỏi Vũ Duyệt.
- Này, sao hôm nay cậu đi trễ thế?
- Hôm qua tớ thức khuya học bài, nên là sáng ngủ dậy trễ ấy mà.
- Vậy thì không tốt đâu. Bài lúc nãy cậu đi trễ, giáo viên bảo là thi có, mà lại rất khó hiểu đó.
Vũ Duyệt lại càng rối bời hơn. Gần thi rồi mà còn gặp tình cảnh như thế này nữa.
- Chắc là về nhà tớ tìm người giảng lại cho tớ thôi. Cậu có hiểu bài đó không?
- Tớ cũng không hiểu cho lắm.
Vốn là Vũ Duyệt định nhờ An Khiết giảng nhưng mà cô cũng không hiểu thì lấy gì mà giảng.
Vũ Duyệt trong giờ học lén mở điện thoại ra xem xem có tin tức gì từ nhà mình chưa.
" Mẹ đi tới công ty rồi, khi nào xong việc mẹ sẽ báo con sau "
" Dạ "
Vũ Duyệt ngồi ở trong lớp học mà lòng cứ không yên, mắt luôn hướng ra ngoài, đầu óc không thể nào tập trung được.
Hết buổi học, cô chạy như bay ra khỏi lớp, chớp mắt đã xuống dưới tới cổng trường.
- Vũ Duyệt, cậu vào xe đi, anh tôi chưa tan họp nữa, nghe bảo sự việc khá căng thẳng đó. Bây giờ tôi tới công ty, cậu có muốn đi không?
- Được.
Vũ Duyệt nghe Lãnh Thần báo tin như thế, đột nhiên tim đập nhanh, không biết chuyện gì mà lại căng thẳng nữa, không phải là anh biết thân phận mẹ của cô hay sao.
Ba người tới công ty, cũng chỉ ngồi ở ngoài, căng thẳng chờ cuộc gặp mặt đó tan.
Hơn nửa tiếng sau, chỉ có một người đi ra, Vũ Duyệt nhìn thì liền biết đó ra là ai. An Khiết nhìn thấy quen liền định kêu lên nhưng bị Vũ Duyệt chặn lại.
- Suỵt.
Bà đi ngang còn liếc yêu cô một cái rồi cười, được vệ sĩ của mình hộ tống ra về.
" Chỉ có một mình bà ấy đi ra, vậy có phải là