Thần Tịch sau khi lên sàn chứng khoán thành công như đã rút đi được cái gai trong lòng.
Tưởng chừng đến lúc cả tập đoàn Thần Tịch sắp ăn mừng chiến thắng thì sóng gió lại ập đến.
Một dự án đầu tư xây dựng quan trọng đã được Ngải Tịch đặt biết bao nhiêu tâm tư vào nó, vậy mà đến phút chót lại để người khác giành lấy được.
Cô cảm thấy kì lạ, trước nay việc này chưa bao giờ xảy ra với cô cả..
Ngồi ở phòng họp từ lúc bắt đầu đến hiện tại bây giờ đã là 12 giờ khuya. Ngải Tịch và tất cả mọi người trong tập đoàn đều cố gắng phục hồi lại.
Vụ việc lần này khiến cổ phiếu của Thần Tịch giảm đi không ít.
Ai nấy đầu bận đến bù đầu rối tóc nhanh chóng giải quyết chuyện này.
Nhờ vào công sức của cả một tập đoàn cung nhau hợp lực cổ phiếu của Thần Tịch đã ổn định trở lại.
Tuy nhiên nếu muốn cao trở lại thì phải dành được dự án khác tốt hơn dự án ban đầu. Như vậy mới có thể khiến Thần Tịch vượt qua được khó khăn như bây giờ.
Cơn đau đầu kéo đến với Ngải Tịch. Cả ngày hôm nay cô chưa an gì cả, đến nửa đêm còn phải tăng ca đến giờ này mới xong.
Ngải Tịch bước ra khỏi tập đoàn. Cô nhanh chân lái chiếc Brilliance V7 của mình rời khỏi Thần Tịch.
Lúc nãy Tâm Đông có ý muốn đưa cô về nhà nhưng Ngải Tịch từ chối. Cô diện cớ muốn được yên tĩnh một mình, Tâm Đông hết cách đành nghe lời cô về nhà trước.
Ngải Tịch phanh xe lại gấp do sự chú ý của cô và vào chiếc BMW đang đậu trước nhà cô.
Khỏi cần đoán Ngải Tịch cũng biết người trong xe là ai.
Hít sâu một hơi, cô mở cửa xe bước xuống. Tiến đến chiếc BMW đang đậu gần đó.
Cô gõ cốc cốc vào kính xe.
Kính nhanh chóng được hạ xuống lộ, ra đôi mắt thâm túy của Hắc Mộc Thần.
Cô mở cửa xe bước lên, quay đầu đối diện với Hắc Mộc Thần.
Ngải Tịch hơi thắc mắc, anh ở đây làm gì vào giờ này?
Vừa định hỏi thì Hắc Mộc Thần đã lên tiếng, giọng của anh khàn khàn như vừa mới uống rượu.
" Tôi đợi em lâu lắm rồi ".
Ngải Tịch ngửi ra được mùi rượu nhàn nhạt trong hơi thở của Hắc Mộc Thần: " Đợi tôi làm gì? ".
" Tôi nghe nói em gặp khó khăn nên tới đây hỏi xem em cần giúp đỡ gì hay không ".
Ngải Tịch nhất thời ngẩn người vì lời nói của Hắc Mộc Thần: " Điều anh nên giúp tôi vào lúc này là nhanh chóng gọi xe về đi. Nửa đêm nửa hôm anh uống rượu làm cái quái gì vậy hả? Lỡ không cẩn thận gây tai nạn thì sao? Anh còn không bảo Khang Dụ đưa anh đi? Sao lại tự lái thế hả? ".
Trong lời nói này của Ngải Tịch có biết bao nhiêu sự quan tâm dành cho Hắc Mộc Thần.
Nhưng anh nào cảm nhận được khi đang hận cô?
Anh nở nụ cười mỉa mai.
" Em lo cho tôi? Đến em em còn chưa lo xong lại rảnh rỗi quan tâm đến tôi à? ".
" Anh say rồi, để tôi gọi xe cho anh về ". Ngải Tịch nghĩ lúc này anh đang say nên không chấp nhất lời nói của anh.
" Không cần ". Hắc Mộc Thần bỗng dịu giọng với Ngải Tịch.
Anh bị gì vậy chứ? Sao đột nhiên lại dịu dàng thế này.
Ngải Tịch lúc