Từ sau khi đã xác định mối quan hệ. Tình cảm của Cố Thường Ngạn và Trần Hoa Minh Nhất đã thắm thiết vô cùng.
Hôm nay bỗng tâm tình của Trần Hoa Minh Nhất tốt hẳn. Cô xuống bếp nấu tất cả món ngon đợi Cố Thường Ngạn trở về.
Đang bận rộn với mấy món ăn thì cô cảm nhận được vòng tay ấm áp từ phía sau ôm lấy cô.
Cố Thường Ngạn hít hà mùi hương dễ chịu trên người cô: " Em thơm quá Nhất Nhất à! ".
Trần Hoa Minh Nhất ngượng ngùng rồi tiếp tục công việc của mình.
Cô đứng đó mặc cho Cố Thường Ngạn dụi đầu vào cổ cô.
Sau khi làm xong Trần Hoa Minh Nhất quay người lại quàng tay lên cổ anh rồi nũng nịu: " Hôm nay em nhớ chết anh đi được! ".
Nói xong cô dời xuống chiếc măng sét chói lóa trên áo vest Cố Thường Ngạn. Đây là món quà lần trước cô mua cùng Ngải Tịch, sau khi tặng anh anh luôn mang theo bên người, điều này làm Trần Hoa Minh Nhất rất vui mừng hạnh phúc.
Cố Thường Ngạn mỉm cười ấm áp với cô rồi hôn lên môi cô thật sâu. Sau đó bế cô đến bàn ăn rồi cùng động đũa.
Bỗng Trần Hoa Minh Nhất vừa mới ngửi thấy mùi thức ăn thì trong người khó chịu, cô chạy tót rọt vào nhà vệ sinh rồi nôn thốc nôn tháo. Cố Thường Ngạn lo lắng bèn vào xem sau, Trần Hoa Minh Nhất nôn muốn hết ra cả dạ dày. Anh bước đến bên cạnh cô rồi vỗ vỗ lưng: " Em sao vậy? ".
Trần Hoa Minh Nhất nghĩ nghĩ gì đó rồi kéo anh ra ngoài sau đó cô đóng cửa nhà vệ sinh lại bỏ mặt Cố Thường Ngạn đứng bên ngoài ngẩn ngơ.
Lát sau cô mở cửa ra thì ôm chầm lấy Cố Thường Ngạn: " Thường Ngạn..em..em có thai rồi! ".
Cô đưa que thử thai lên trước mặt Cố Thường Ngạn. Hai vạch đỏ rõ ràng hiện lên.
Anh nhất thời sững người không nói nên lời mà mở to đôi mắt nhìn vào cái que thử thai.
Trần Hoa Minh Nhất thấy anh lúc này thật buồn cười. Chỉ là cô mang thai thôi mà anh sốc đến nổi ngớ luôn rồi à?
Cô khẽ hôn lên môi anh một cái rồi thì thầm bên tai anh: " Anh sắp làm ba rồi! ".
Câu nói này thành công khiến Cố Thường Ngạn tỉnh ra. Anh la lên một tiếng vui mừng rồi ôm chầm Trần Hoa Minh Nhất lên xoay một vòng rồi thả cô xuống. Trần Hoa Minh Nhất cười ha hả. Sau đó tiếng cười của cô bị nụ hôn bất ngờ của Cố Thường Ngạn chặn lại.
" Anh yêu em! Nhất Nhất! ". Cố Thường Ngạn nói lời đầy hạnh phúc và xen lẫn vui mừng không kém. Sau đó anh tiếp tục chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của Trần Hoa Minh Nhất.
...
Bệnh viện.
Hắc Mộc Thần đưa Ngải Tịch đến khám thai. Trong khoảng thời gian cô mang thai này không hề phiền phức chút nào cả. Mặc dù cô có nôn mửa nhưng thể chất cô vốn tốt nên không khó ăn lắm.
Sau khi kết quả xác định thì đứa bé trong bụng của Ngải Tịch không vấn đề gì mà còn rất khỏe mạnh. Hình siêu âm mà Hắc Mộc Thần cầm trên tay khiến anh cười mãi. Ngải Tịch không ngờ lúc anh làm ba rồi lại trẻ con như vậy. Nhưng cô thật sự vui mừng vì anh yêu quý đứa con này. Ngải Tịch vui vẻ khoát tay anh ra bệnh viện.
Đang trên đường đi thì Ngải Tịch vô tình đụng chạm một cô gái. Nhưng may mắn nhờ có Hắc Mộc Thần đỡ cô lại nên không bị ngã, anh ân cần hỏi hang Ngải Tịch: " Tịch, em không sao chứ? ".
Cô gái ấy có giọng nói trong trẻo vội vàng nói: " Xin lỗi xin lỗi ".
" Không sao! ". Ngải Tịch đáp lời rồi cười mỉm.
Cô gái ấy ngước lên nhìn thì há hốc mồm kinh ngạc: " Mộc Thần? Sao anh lại ở đây? ".
Hắc Mộc Thần cũng ngước lên nhìn cô gái ấy: " Fendy? ".
Ngải Tịch có chút mù mờ: " Hai người quen nhau sao? ".
Fendy nhìn thấy cánh tay Hắc Mộc Thần ôm eo Ngải Tịch thì trên gương mặt có chút thất vọng, cô nói: " À tôi là học muội của anh ấy ở bên Mỹ. Anh ấy rất nổi tiếng đấy nhé! Là học trưởng xuất sắc nhất ở trường tôi ".
Fendy hết lời khen ngợi Hắc Mộc Thần. Anh chỉ mỉm cười đáp