Biệt thự Tuyệt Tình.
Trong phòng, Ngải Tịch đã chìm vào giấc ngủ sâu. Hắc Mộc Thần sau khi tắm rửa xong lúc đi ra liền nhìn thấy một cảnh tượng thế này: Hai chân Ngải Tịch gác lên cái gối dài, phía dưới gối còn có tấm chăn nhăn nhún do bị cô vứt lung tung, còn gối nằm một cái văng dưới sàn, cái còn lại cô đặt lên mặt, che đi gương mặt lúc ngủ đáng yêu như thế này. Hai tay cô thả lỏng đặt lên trên cạnh gương mặt nhỏ nhắn. Cả một chiếc giường rộng rãi mà bị Ngải Tịch văng gối tứ tung và cả tư thế ngủ của cô đã chiếm hết cái giường. Hắc Mộc Thần dở khóc dở cười, tiến lên sắp xếp lại mấy cái gối rồi đắp chăn lên cho Ngải Tịch. Sau đó anh chỉnh độ sáng đèn phòng để cô dễ ngủ hơn. Xong xuôi hết anh hôn nhẹ vào môi cô một cái rồi lặng lẽ bước ra khỏi phòng ngủ.
Trong thư phòng, ánh đèn đã hắt đi. Chỉ còn ánh trăng chiếu lên bóng hình cao lớn của người đàn ông đứng trước cửa kính. Đối diện là một thành phố Bắc Kinh rộng lớn.
Lúc này đây Hắc Mộc Thần đã mặc vào một chiếc áo choàng ngủ, anh nhắm lại đôi mắt thâm sâu khó lường ấy. Khung cảnh hiện tại yên tĩnh quá mức.
Bỗng tiếng chuông điện thoại phá hỏng bầu không khí bình lặng lúc này. Hắc Mộc Thần cầm điện thoại lên rồi bấm nút nhận máy.
Giọng điệu hoang mang của Vương Xâm vang lên: " Đại ca! Em đã đến xem xét rồi nhưng vẫn chưa thấy được thi thể của Mạn Kì Sa! Bọn cảnh sát vẫn canh chừng nghiêm ngặt ở đấy, khó khăn lắm em mới vào được! Hiện tại bọn chúng đang truy lùng người phóng hỏa khắp nơi. Chỉ sợ nếu em ở lại đây...".
Hắc Mộc Thần nhàn nhạt cất giọng: " Tôi biết rồi, chú tạm thời lãng tránh sang nước ngoài đi! Nhớ kĩ, phải trốn thật kỹ đừng để cảnh sát tìm ra chú. Tôi sẽ chuyển tiền vào tài khoản cho chú sau ".
Vương Xâm nhanh chóng ' vâng ' một tiếng rồi liền cúp máy.
Hắc Mộc Thần mở đôi mắt thâm sâu ấy ra, chuyển khoản cho Vương Xâm một trăm triệu..
Ngay tối hôm đó Vương Xâm đã đi sang nước ngoài bằng cách nhanh nhất.
...
Hắc Mộc Thần quay trở lại phòng ngủ. Anh trực tiếp nằm xuống ôm lấy Ngải Tịch vào lòng. Một cánh tay anh đỡ lấy đầu nhỏ gọn của cô, tay còn lại vòng qua eo cô. Anh để đầu cô áp vào cổ mình. Hít hà sâu một hơi mùi hương trên cơ thể cô. Ngải Tịch đang mơ mơ màng màng bỗng cảm nhận được vòng tay ấm áp này, cô chỉ cần ngửi mùi xạ hương này cũng biết ngay là Hắc Mộc Thần. Ngải Tịch vòng tay lại qua eo anh rồi áp đầu mình vào vòm ngực rắn chắc của anh.
Một giấc ngủ thật ngon lành và ấm áp.
...
Sáng hôm sau.
Thức dậy trong vòng tay quen thuộc, Ngải Tịch lờ mờ mở đôi mắt ra. Ngẩng đầu lên từ ngực Hắc Mộc Thần ngắm nhìn khuôn mặt khiến cô say mê không lối thoát này.
Khẽ dùng ngón tay trắng trẻo vẽ lại gương mặt của anh. Cô chồm đầu lên hôn vào môi Hắc Mộc Thần. Anh nhận biết được bờ môi ngọt ngào của Ngải Tịch, khẽ mở đôi mắt ấm áp ra. Nhìn cô tràn ngập yêu thương.
Ngải Tịch rời khỏi đôi môi anh, khẽ lên tiếng nũng nịu: " Chào buổi sáng! Anh yêu! ".
Hắc Mộc Thần mỉm cười, cánh