Cơ thể Ngải Tịch bị Hắc Mộc Thần ném mạnh xuống giường như muốn rút hết sức lực của cô.
Vừa định loạng choạng ngồi dậy thì Ngải Tịch thấy anh đã nhanh chóng tiến đến tủ quần áo rồi chọn đại một chiếc caravat sang trọng đắc tiền rồi tiến đến chỗ cô.
Ngải Tịch chưa kịp định thần lại đã bị Hắc Mộc Thần trói chắt hai tay lại bằng caravat ấy, một đùi anh trụ lại hai chân Ngải Tịch tránh cho cô vùng vẫy.
Cô gào thét dữ dội, nước mắt cũng vì cơn đau từ tay truyền đến mà rơi lã chã xuống.
" Hắc Mộc Thần! Anh làm gì vậy hả? Thả tôi ra..".
Ánh mắt Hắc Mộc Thần sắc bén lướt qua cô, giọng nói cực kỳ giá lạnh mà giận dữ thốt lên đầy cay đắng.
" Im lặng! Em thích đàn ông tới như vậy thì tôi sẽ chiều theo ý em! ".
Câu nói cảnh cáo của anh vừa dứt bàn tay anh bắt đầu hành đạo.
Hắc Mộc Thần dùng lực mạnh bắt đầu xé tan nát không thương tiếc cả chiếc váy của Ngải Tịch.
Cô tha thiết cầu xin.
" Đừng..đừng mà..".
Khóe môi Hắc Mộc Thần cong lên lạnh lùng, anh vẫn không dừng lại việc xé váy cô mà còn mạnh tay hơn nữa.
Sau khi cả thân thể Ngải Tịch đã lõa lồ Hắc Mộc Thần liền trực tiếp đặt cô dưới thân rồi đè thân hình tráng kiện của người đàn ông lên.
Hắc Mộc Thần kéo khóa quần của mình ra, giải thoát cho vật nam tính đã căng phồng lên.
Giọng nói anh đã lạnh xuống cực hạn mà như từng từng tảng đá rơi xuống đầu Ngải Tịch.
" Muộn rồi Ngải Tịch à! Tôi sẽ cho em nếm thử mùi vị đau đớn tận xương tủy khi dám phản bội tôi! ".
Nói rồi không đợi Ngải Tịch phản kháng anh liền dùng sức, đưa vật nam tính của mình tìm đúng vị trí nơi tư mật của Ngải Tịch rồi đâm thật mạnh vào.
" A! ".
Ngải Tịch thét lên chói tai vì cơn đau như bị hàng ngàn bánh xe lăn qua, Hắc Mộc Thần thật sự đã nổi lên thú tính tàn nhẫn mà không thương tiếc hành hạ cô.
Nước mắt cô đầm đìa trên gương mặt, hai tay lại bị Hắc Mộc Thần chế ngự trên đỉnh đầu không cách nào vùng vẫy được.
Mồ hôi trên vầng trán của Ngải Tịch đã dần rịn lên từng hạt.
Không chần chừ quá lâu Hắc Mộc Thần liền chiếm lấy đôi môi cô.
Nụ hôn này quá mức cuồng bạo, đầu lười anh quét sạch hết hương vị trong khoang miệng Ngải Tịch, không còn dịu dàng như tối qua nữa mà là chiếm đoạt một cách ghê rợn.
Khóe mắt Ngải Tịch đã đỏ ửng lên, đôi môi bị anh ngấu nghiến không thương tình, nơi bầu ngực sữa thơm tho bị tay Hắc Mộc Thần nhào nặn mạnh mẽ, anh còn ác độc hơn mà ngắt ngực cô thật mạnh, nơi tư mật bị vật nam tính của anh ra vào không ngừng nghỉ mà ra sức hành hạ khiến Ngải Tịch đau đớn không thốt nên lời.
Hắc Mộc Thần bây giờ đã cho cô biết thế nào là tan nát cả tâm hồn và thể xác, anh vận động mãnh liệt mà không buông tha cho nơi tư mật của cô được nghỉ ngơi.
Hắc Mộc Thần như một con dã thú mà cắn chặt lấy con mồi, không còn màn dạo đầu thắm thiết gì nữa.
Mỗi một lúc anh đâm càng mạnh hơn, như muốn dùng cách này để khiến Ngải Tịch đau thấu xương, từng nhịp nhấp nhô của Hắc Mộc Thần đã rút cạn tinh lực của cô.
Những tiếng rên rỉ nhỏ xíu cũng bật ra.
" Ưm..đừng..đau..".
Lời nói Ngải Tịch trở nên nức nở, cả thân thể trắng mịn của cô được Hắc Mộc Thần sờ mó khắp nơi, dấu hôn đỏ rực cũng hiện ra từ cần cổ trắng ngần đến xương quai xanh thanh tú.
Bầu ngực được bàn tay hơi sạm đen của Hắc Mộc Thần giữ chặt lấy rồi thành đủ mọi hình dáng do anh tạo ra, nụ hoa mai xinh đẹp không chịu nổi kích thích bèn ửng hồng.
Chẳng mấy chốc nụ hoa đó liền được rơi vào khoang miệng Hắc Mộc Thần.
Anh không còn giống như lúc trước mà liếm láp vuốt ve yêu chiều nữa, giờ khắc này nụ hoa ấy đã bị răng anh ra sức cắn mút mạnh mẽ.
Cô càng xin anh đừng tiếp tục thì Hắc Mộc càng đâm mạnh hơn, ở bên trong cô mãi không chịu ra.
Cả thân thể Ngải Tịch rịn đầy mồ hôi, cô không còn sức lực mà phản kháng nữa.
Cứ nằm im mặc Hắc Mộc Thần dùng đủ mọi cách làm nhục cô.
Thấy cô bất lực mà không làm gì nữa, bên môi Hắc Mộc Thần nở nụ cười lạnh.
" Khi tôi ở trong em em có cảm giác thế nào? Sung sướng bằng nằm dưới thân Tần Khuyết hay không, hửm? ".
Ngải Tịch không đáp lời anh, cô dùng ánh mắt tràn đầy căm hận nhìn Hắc Mộc Thần.
Biểu hiện của cô như vậy càng khiến anh bùng nổ sự tức giận, anh dùng đầu ngón tay kéo ra mấy sợi tóc dính trên trán cô, cất giọng cay độc.
" Đừng có nhìn tôi như vậy chứ? Tôi cưng chiều em, cung phụng em như một bảo bối, lần nào cũng dịu dàng hết sức với em.
Nhưng em lại