Sáng hôm sau.
'*tingg*~'
- Alo?
Chỉ mới 6h sáng, Đặng Hiểu Tư vẫn còn đang ngái ngủ nằm trên giường thì có cuộc gọi đến làm tan biến giấc mơ đẹp của cô.
- Nha đầu thối, giờ này vẫn còn ngủ à?
- Ba gọi con sớm vậy có chuyện gì không?
- Ta gọi cho con chỉ muốn nói tối nay ta đã sắp xếp cho con đi xem mắt rồi đấy, 7h phải có mặt tại nhà hàng của ta nghe chưa.
- Ba à, con còn nhỏ mà sao ba lại cho con đi xem mắt sớm thế chứ?
Nghe ông Đặng nói tới xem mắt thì cô sợ hãi mà tỉnh ngủ hẳn.
- Ây daa~nha đầu ngốc này, sớm muộn gì cũng có chi bằng con kiếm sớm cho ta đỡ khổ.
- Khôngg! con không lấy chồng đâu!
- Con bé này, đừng có ngang bướng nữa. Không nói nhiều tối nay phải có mặt đúng giờ cho ta!
- Ấyy...baaaa!
Cô chưa kịp nói câu phản kháng nào thì đầu dây bên kia đã tắt máy. Cô chỉ biết nằm trên giường ôm cục tức không nuốt trôi được.
" Rõ ràng mình chỉ mới 17 tuổi mà ba đã muốn mình kiếm chồng sớm vậy sao? nếu mình thật sự có chồng sớm thì mình sẽ không có thanh xuân như lũ bạn ư? phiền chết được mà"
Suy nghĩ một hồi thì cô đứng dậy vào nhà tắm. Vệ sinh cá nhân xong thì cô đến bệnh viện thăm Giai Kỳ.
Tới bệnh viện, cô mở cửa bước vào, chỉ thấy 1 cô ý tá đang ngồi đối diện Giai Kỳ nói chuyện. Thấy cô bước vào cô y tá vội đứng dậy nhường chỗ cho cô rồi ra ngoài.
- Anh ta đâu?
- Cậu kiếm ai?
- Ý mình là bạn trai cậu đâu?
- Bạn trai gì chứ? anh ta là thằng khốn nạn nhất mình từng gặp. Vì hắn mà mình đã đánh mất thiên thần bé bỏng chưa được thành hình.
- Thôi nào, hắn ta cũng không đáng để cậu bận tâm đâu. Khi nào cậu được xuất viện?
- Bác sĩ nói phải đợi theo dõi vài tuần nữa nhưng tớ muốn xuất viện bây giờ cậu giúp tớ nha.
- Cậu muốn xuất viện sớm làm gì?
- Tớ muốn sang Mỹ cùng bố mẹ. Dù gì ở đó tớ cũng không cần cách vài tuần lại sang thăm họ.
- Vậy cậu muốn khi nào đi?
- Ngày mai, tớ sẽ về thăm cậu mà đừng lộ rõ vẻ mặt buồn của cậu vậy chứ.
2 cô gái đang ngồi trò chuyện với nhau thì cánh cửa bật mở.
- Giai Kỳ, em định bỏ tôi ở đây sao?
- Anh...sao anh lại tới đây nữa? tôi đã bảo anh đừng tới nữa rồi mà.
- Nếu hôm nay tôi không tới thì có lẽ cả đời tôi không gặp được em nữa.
- Nực cười! người muốn chia tay là anh, người muốn bỏ cái thai trong bụng tôi cũng là anh. Bây giờ được toại nguyện rồi anh tới đây kể lể gì nữa.
- Anh xin lỗi!
- Cút đi.
- Xin em đừng đi, đừng bỏ rơi tôi như cô ấy đã làm.
- Tới cuối cùng người anh yêu vẫn là cô ấy đâu phải tôi. Nếu muốn thì cứ tìm cô ta mà quen đừng tìm tôi làm gì. Tư Tư cậu làm giấy xuất viện