Sau khi nói chuyện xong. Ngoài mặt Đặng Hiểu Tư thì vô cùng vui vẻ nhưng trong lòng như có núi lửa phun trào khi nghe 2 ông bố đề cập tới chuyện kết hôn. Có cần nhanh vậy không chứ, cô còn trẻ mà với lại còn chưa học hết cấp 3 mà đã hối cô lấy chồng rồi. Cô còn chìm đắm trong suy nghĩ của mình thì ông Mạc bất chợt lên tiếng:
- Tiểu Phong à con đưa vợ con về đi, tí sẽ có người đến đón ta.
- À thôi cháu không cần đâu ạ, cháu về cùng bố cháu được rồi.
Nghe ông Mạc nói vậy thì cô vội lên tiếng phản bác.
- Tí nữa cũng sẽ có người đến đón ta nên con cứ thoải mái đi.
- Tôi với ông đi hóng mát chút cho hai cháu tự nhiên nói chuyện nhỉ?
- À được, đi thôi.
Trước khi đi ông Đặng thủ thỉ gì trong tai Mạc Quân Phong rồi mới rời đi. Sau khi thấy bóng dáng của 2 ông bố xa dần thì anh mới lên tiếng:
- Tôi đưa em về được chứ?
- Tôi từ chối được không?
- Tất nhiên là không rồi.
Dứt lời anh liền nắm lấy tay cô, kéo cô tới chỗ đỗ xe rồi mở cửa cho cô bước vào sau đó anh cũng vòng qua chỗ ghế lái, ổn định chỗ ngồi rồi anh hỏi:
- Tại sao hôm trước trong bar em lại khóc thế?
Vừa hỏi anh vừa khởi động xe. Vừa đợi cô trả lời vừa tập trung lái nhưng mãi mới thấy cô lên tiếng.
- Anh để ý chuyện đó làm gì, cũng không liên quan tới anh.
- Thì sớm muộn gì chúng ta cũng trở thành vợ chồng. Tôi muốn biết cũng chỉ để hiểu em hơn thôi.
- Tôi không nghĩ mình sẽ kết hôn với anh đâu.
- Sao em nghĩ vậy?
- Anh nổi tiếng là lăng nhăng, thay bồ như thay áo. Nếu kết hôn rồi thì chắc sẽ vẫn ra ngoài trêu hoa ghẹo bướm mà thôi. Khoan đã, đây đâu phải đường về nhà tôi đâu?
- Ai bảo tôi sẽ chở em về nhà em.
- Thế anh đưa tôi đi đâu?
- Đến nhà tôi. Là ba em nói không được đưa em về nhà đấy nhé.
- Ba tôi nói vậy á?
- Không tin em cứ gọi ba em mà hỏi.
Cô không cần đợi anh nói mà lấy ngay điện thoại ra gọi.
- Alo?
- Ba à ba muốn con lấy chồng nhanh vậy sao? còn chưa kết hôn mà ba đã kêu anh ta đưa con về nhà anh ta rồi.