Tiếng chuông điện thoại còn rung nhiều lần hơn cả tin nhắn trên wechat, dù Vân Chức có ngủ sâu đến mấy cũng bị tỉnh giấc, cô mở mắt nhìn thấy bên ngoài trời đã sáng, có lẽ tầm 6 giờ mấy sáng, cũng gần đến giờ thức dậy rồi.
Cô sờ tìm điện thoại dưới gối, nhìn thấy có cuộc gọi của Đường Dao, mà tin nhắn wechat hiện lên rất rõ ràng, trước khi cô cầm lên nghe, cô đưa tay quẹt lướt xuống dưới, bất ngờ nhìn thấy mười mấy thông báo tin nhắn hơn.
Vừa mới gọi lại Đường Dao liền gấp gáp nói: “Chức Chức, có lẽ tin nhắn tối qua cậu không trả lời là do cậu đã đi ngủ sớm rồi, ngủ sâu đến như vậy cơ thể chắc chắn là không khỏe nên tớ mới nhịn không gọi điện thoại cho cậu nữa, nếu không nửa đêm tớ đã vực đầu cậu dậy rồi! Cậu không thể nào biết cả buổi tối tớ làm sao trải qua nổi đâu!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Trước tiên cậu phải điều chỉnh lại cảm xúc cái đã, rồi nhìn bức ảnh tớ gửi cho cậu đi. Dù có nhìn thấy cái gì cũng đều phải bình tĩnh, đừng tức giận, tối qua khi nhìn thấy nó tớ đã cố gắng để ép tin xuống, chỉ là truyền miệng có lẽ sẽ không quá phức tạp.”
Vân Chức nghe giọng nói của cô ấy thì liền thấy có một dự cảm không tốt lắm, cô nhấn vào tin nhắn của Đường Dao gửi trong khung chat, ngón tay dừng lại ở bức ảnh cô ấy gửi sớm nhất.
Nhìn thì có vẻ là ảnh chụp màn hình từ một video, trong ảnh cô quấn một chiếc khăn tắm đang ngồi trên ghế trong kí túc xá, góc chụp là từ phía sau lưng cô. Dù cho cơ thể cô phần lớn đều bị che đi bởi thân ghế nhưng bởi vì mái tóc được cột cao lên nên để lộ ra một bên góc mặt, cổ, vai, xương quai xanh và đường xương sống hơi lõm lên.
Khung cảnh là ở kí túc xá tối qua lúc cô tắm xong.
Trái tim Vân Chức lập tức thắt lại, lướt nhanh xuống mười mấy tin nhắn bằng thoại khác ở phía dưới, sau đó là lúc Đường Dao biết cô đã ngủ rồi nên gửi tin nhắn bằng chữ.
--------“Đây là bạn cùng phòng của chúng ta, tớ không nhìn lầm chứ!”
--------“Lần trước đến quán bar tìm Tần Nghiên Bắc, người đàn ông đi xuống đón chúng ta cậu còn nhớ không, ảnh là do anh ấy gửi cho tớ đấy!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
------“Anh ta có một nhóm chat trong đó toàn những kẻ ăn chơi, đám người đó thường ngày đều thích tìm mấy cô nữ minh tinh hot mạng để chơi đùa qua lại, tối qua trong nhóm chat đột nhiên có người thả mấy tấm ảnh vào, ngoài tấm này ra còn có tấm lúc trước khi cậu đi tắm. Hôm đó khi nhìn thấy cậu người này đã có ấn tượng rất sâu, nhớ cậu trông như thế nào, cho nên vừa nhìn thấy là lập tức gửi cho tớ, hỏi có phải cậu không.”
------“Tớ vừa nhìn là muốn điên người lên luôn, đây không phải là cậu thì còn có thể là ai chứ! Dù không lộ gì nhiều, khăn tắm quấn cũng rất chặt, nhìn ở góc độ phía sau lưng thì cùng lắm chỉ như mặc đầm cúp ngực thôi, trước khi vào nhà tắm cậu cũng mặc không ít, áo lót cũng là kiểu áo thể thao, mùa đông quần legging dày như thế cũng rất an toàn. Nhưng mà!”
------“Nhưng mà đây là kí túc xá riêng tư! Là chuyện trước sau khi tắm của một người con gái! Căn bản không hề liên quan đến chuyện mặc nhiều hay ít! Cái đáng ghê tởm đó là chụp lén! Nếu lỡ như cậu không cẩn thận nới lỏng cái khăn tắm ra, hoặc chỉ mặc đồ lót không thôi thì bây giờ mọi chuyện sẽ như thế nào!”
------“Chức Chức cậu nhìn kĩ đi, dưới góc độ của camera như này có phải là chỗ giường của Hạ Lộ không! Hôm qua lúc cậu quay về kí túc xá cô ta có ở đó chứ?!”
Sau đó còn rất nhiều tin, Vân Chức không xem nổi nữa, toàn bộ quá trình quay về để tắm rửa cô vẫn còn nhớ như in, lúc đó Hạ Lộ đang ngồi ở giường của mình mở máy tính xem bài giảng, vẻ mặt khi nói chuyện với cô và điệu cười kì lạ cô nghe thấy đều hiện lên trước mắt cô.
Góc độ này, trùng khớp chính là ống camera đi kèm với cái máy tính của Hạ Lộ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc chụp cô, có lẽ Hạ Lộ còn đặc biệt né đi, chỉ chừa mỗi mình cô lọt vào ống kính.
Bàn tay lạnh đi của Vân Chức sờ lên trán, nhớ lại rồi nói “Hạ Lộ ở kí túc xá, máy tính còn mở lên, lúc đó tớ tưởng cô ta đang vẽ tranh.”
Bên kia đầu dây Đường Dao tức đến muốn chửi thề, cô hít sâu một hơi “Tối nay tớ sẽ đi tìm người làm rõ đầu đuôi câu chuyện, trong nhóm chat kia có mấy người rảnh rỗi sinh nông nỗi lập nên một đoàn đội pr, đặc biệt để hỗ trợ mấy blogger không đủ danh tiếng, cần thêm lưu lượng.”
“Nếu ai mà nhan sắc bình thường thì cô ta sẽ đại khái qua loa làm chút thủ đoạn pr, gặp người đẹp thì sẽ bắt đầu chương trình phát sóng trực tiếp đặc biệt hướng dẫn một một để thu hút fan. Cô Hạ Lộ này mất fan riết sắp điên luôn rồi, nghe nói gần đây cô ta còn thiếu tiền nữa, tìm đến bọn họ, mở một buổi livestream quy mô nhỏ để bọn họ xem mặt.”
------- “Giường của Hạ Lộ đối diện chéo với giường của cậu, ở góc bàn học không phải có tấm ảnh chụp cậu tham gia các hoạt động của trường năm ngoái sao? Thuần khiến và xinh xắn, đám người xem kiểu livestream 1:1 khi đó có lẽ nhìn thấy ảnh đó thông qua ống kính của Hạ Lộ, vừa nhìn liền chọn trúng cậu.”
“Đám người họ là dạng tra nam, mồm miệng như bôi mật vậy, câu nào câu nấy đều khen Hạ Lộ hết nấc, có lẽ Hạ Lộ vui đến chết đi được. Rồi bọn họ nhân cơ hội này lại bảo trên mạng bây giờ trăm hoa như một, muốn đặc biệt thì phải làm gì đó thu hút sự chú ý, ví dụ như bạn cùng phòng sơ ý tắm rửa thay đồ rồi lọt vào ống kính, như thế chắc chắn sẽ gây cười.”
“Hạ Lộ con mẹ nó vừa xấu xa lại vừa mất não, để được nổi tiếng mà cái gì cũng dám làm. Đúng lúc cậu quay về kí túc xá, cô ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này, thu nhỏ màn hình giao diện đang livestream, giả vờ đang học hành, lẳng lặng quay cậu gửi cho đám người đó! May mà cậu mặc đồ cũng coi như là không hở hang gì mấy!”
Vân Chức nắm cái chăn, lớp vải lụa mềm mải bị cô vo tạo thành nếp nhăn, hơi cụp mắt xuống, không thể nhìn rõ được cảm xúc của cô.
Đường Dao tức giận đùng đùng cất cao giọng “Tớ sớm đã nói rồi, ngoại hình trắng sáng như ánh trăng giữa trường đại học này như cậu như là rau xanh mơn mởn, như chú cừu nhỏ chờ lên dĩa đối với đám công tử ăn chơi trác táng, đê hèn.”
“Đám người đó coi xong livestream, buổi tối lại gửi ảnh vào trong nhóm chat, nói là gặp được một nữ thần thuần khiết. Nếu cậu thật sự là một minh tinh chịu búa rìu dư luận thì tớ còn không tức như vậy---“
Ngón tay Vân Chức báu đến đỏ lên, giọng nói khô khốc hỏi “Có phải còn cái khác nữa không?”
Lúc này Đường Dao hơi bình tĩnh lại, nghiêm túc nói “Trong đó có một tấm bị người ta phóng to lên, có thể nhìn thấy được vết cắn đỏ máu ở bên góc cổ, giống như…. Là vết hôn, sao có thể được chứ! Nhưng đám người đó cắn chặt không buông, luôn miệng nói giả vờ thuần khiết con mẹ gì, nói những lời bỡn cợt, càng nói càng khó nghe hơn.”
Cô ấy hít thở sâu vào mấy nhịp mới có thể nói cho hết “Sau đó lại còn có kẻ rảnh rỗi sinh nông nổi nhảy ra nói anh ta sống trong khu biệt thự cạnh Nam Sơn, nửa đêm lúc lái xe đi ngang qua thấy cậu đứng trước cổng khu Nam Sơn, nói cậu đứng một mình ở đó gọi xe, không ai đến đón, còn muốn qua bắt chuyện làm quen nữa.”
“Cậu có thể tưởng tượng ra tiếp theo đó như thế nào không.” Đường Dao nghiến răng “Nửa đêm nửa hôm ra khỏi khu Nam Sơn, còn không có xe đi, rõ ràng không phải nơi ở thường xuyên, sau đó liền bị định thành loại quan hệ dơ bẩn chủ động dâng lên đến cửa, tớ không muốn tường thuật lại mấy câu nói đó, tớ sợ vỡ mạch máu luôn đó!”
Vân Chức nhớ lại là đêm hôm Tần Nghiên Bắc phát sốt, cô quả thật rời khỏi Nam Sơn rất muộn, không thể gọi được xe nên lại đi vào trong. Cô chưa bao giờ nghĩ một sự việc đơn giản như thế mà cũng có thể trở thành đề tài và bằng chứng để hất nguyên xô nước bẩn lên người mình.
Cô vốn chỉ bình thường đến lớp, bình thường báo ơn với ân nhân mình, không hề có những suy nghĩ lệch lạc nào khác, trước đến giờ cô luôn cố gắng nhịn hết mấy chuyện khó chịu trong kí túc xá, cũng không hề xung đột với người khác.
Cả ngày Hạ Lộ đều livestream, cô luôn chú ý đến quyền riêng tư. Bạn cùng phòng khác là Tưởng Duyệt luôn hay thích dùng vật liệu vẽ tranh của cô, cô đoán có thể là do điều kiện kinh tế của cô ấy bị hạn chế, bình thường cô cũng không hề nói gì, coi như tặng cho cô ấy.
Cách xử lý dàn xếp ổn thỏa đến thế, vậy mà thứ cô nhận lại là kết quả như này.
Chỉ là ngày hôm đó ở kí túc xá cô tưởng Hạ Lộ đang học bài nên cô mới không quá thận trọng bảo vệ bản thân, liền bị người ta phát trực tiếp cho người lạ quy mô hoành tráng đến vậy, rồi lại bị người ta tùy tiện xuất phạm.
Nếu hôm đó Hạ Lộ thẳng thừng livestream với quy mô lớn cho tất cả mọi người xem thì liệu cô có hoàn toàn bị trở thành đề tài bàn tán cho cư dân mạng mà không hề hay biết hay không?
Vân Chức bấm vào wechat của Hạ Lộ, gõ mấy chữ rồi lại xóa đi, ngón tay hơi run rẩy nên nhấn lộn vào vòng bạn bè của cô ấy, cô nhìn thấy có một trạng thái mới cập nhật “Bí mật lưu lượng.”
Vân Chức nói về Đường Dao “Tớ quay về kí túc xá để hỏi cô ta một cách thẳng thắn.”
Đường Dao trả lời lại ngay “Tớ đi với cậu! Bây giờ cậu đang ở đâu, tớ lái xe đến đón cậu.”
Vân Chức biết Đường Dao đang ở bên khu nghỉ dưỡng mới xây, không hề tiện đường với khu Nam Sơn, đi đi về về cũng phải đánh một vòng xa “Không cầm, tớ tự gọi xe về, gặp nhau ở kí túc xá.”
Cúp điện thoại xong, Vân Chức nhanh nhẹn thay đồ, cô rửa mặt xong đứng trước gương, nghiêng đầu có hơi sững sờ.
Mái tóc cô dài, luôn xõa ra, trước kia thật sự không chú ý đến vết hôn do Tần Nghiên Bắc để lại, bên cổ trái có vết máu do anh cắn lưu lại, bên vành tai phải còn có vết răng cắn nhàn nhạt còn chưa mờ đi hết.
Nếu livestream mà quay trúng bên phải của cô thì càng không biết sẽ bị bàn tán như thế nào nữa.
Vân Chức đưa tay lên sờ, còn có hơi ngưa ngứa và đau, cô mím môi thấy hơi uất ức, dù cái sự uất ức này cũng có liên quan đến Tần Nghiên Bắc nhưng cô phải nhịn xuống.
Lúc anh bệnh nặng lên mới phát tiết như vậy, lúc đó vì để xoa dịu anh nên cô cũng không vùng vẫy quá, coi như đó là sự ngầm cho phép, có trách ai cũng không thể trách ân nhân mình được.
Huống hồ gì coi như cô có bạn trai rồi đi, nếu có xuất hiện dấu hôn thì đã làm sao hả? Không trong sạch à? Đáng đời và phải bị những người vốn không liên can đánh giá, xuất phạm trên đầu trên cổ mình vậy sao?
Đạo lý này ở đâu vậy.
Vân Chức đứng trước gương điều chỉnh lại cảm xúc của mình, không muốn lộ ra bất cứ những cảm xúc tiêu cực nào trước mặt Tần Nghiên Bắc. Cô bước nhanh ra khỏi phòng, đến trước cửa phòng Tần Nghiên Bắc rồi nhẹ nhàng gõ cửa mấy cái, nếu anh