Cảm giác uất ức tích tụ dâng đầy trong tim Lam Linh tạo thành nước mắt âm lã chã chảy xuống, cô vốn dĩ không hiểu sau một đêm cuộc đời mình liền trở lên biến cố thế nào? Không hiểu tại sao lại cùng Trương Ngạn ân ái hoan lạc? Tại sao những hình ảnh đó lại xuất hiện trên các mặt báo, liệu có người thứ ba biết đến chuyện này? “Người thứ ba” Lam Linh lập tức nhiud mày, ngay cả việc sẽ lên giường với một người đàn ông cô còn không biết vậy tại sao một người ngoài lại chắc chắn biết mà lén chụp trộm? Rõ ràng có người muốn hãm hại cô muốn đặt Lam Linh cô vào thế hồ ly tinh đội nốt thỏ trắng ngây thơ... nghĩ tới đây sau tầng nước long lanh trong mắt ánh mắt cô hiện ra đầy căm ghét, hận thù. “Các người muốn tôi không còn đường sống vậy thì Lam Linh tôi sẽ càng phải sống, hơn nữa là ngẩng cao đầu mà sống đến một ngày từng người từng người trong ngôi nhà đó phải quỳ xuống cầu xin tôi”.
Mỉm cười ánh mắt đầy mạnh mẽ đầy ẩn ý nhìn thẳng về phía trước, nộp bài thi rồi về lớp. Thật không ngoài dự đoán vừa bước vào lớp Lam Linh đã được chào đón bằng những tiếng chửi rủa, mỉa mai đầy khinh bỉ từ tất cả mọi người
-Ôi....Lục nhị tiểu thư của chúng ta! Một đêm dài mệt mỏi như vậy vẫn còn sức đến lớp hay sao?
-Này này, không đúng đâu nhé cậu nói sai rồi, nhị tiểu một đêm mấy người còn có sức huống hồ chỉ mình Trương tổng
-Đúng là miễn có tiền con người ta việc gì cũng có thể làm ra nhỉ?
-À này, Trương tổng tính ra cũng gần bằng tuổi chú của cậu ta luôn rồi đó!
Lời này nối tiếng lời kia, kẻ này tung hứng kẻ kia đáp lễ không thiếu một lời lọt vào tai Lam Linh. Cô mỉm cười ngọt ngào, nho nhã
-Cảm ơn các bạn học đã quan tâm đến tôi nhiều như vậy! Ngay cả việc tôi có ngủ với ai cũng rõ mồn một, này nhiều chuyện tôi còn không biết sao các người biết hay như vậy? Aiyaa... còn biết được người ta qua lại với bao nhiêu người đàn ông một đêm cơ đây xem ra sống dưới đũng quần người khác cũng thật dễ dàng!
Lời nói cay nghiệt vừa thốn ra kia vốn không hề hợp với gương mặt và nụ cười ngọt ngào trên môi Lam Linh, vậy nên càng khiến bọn họ khó chịu, cục tức trong người lập tức ném ra ngoài
-Mày, mày nói ai sống dưới đũng quần người khác?
Lam Linh mang nét cười coi thường làm theo hành động của ả tiểu thư
- Vậy, vậy cô nói ai một đêm qua lại với vài người?
- Còn giả ngu à? Tao nói mày đấy! Mày là thứ lẳng lơ một đêm qua lại với khôg biết bao nhiêu đàn ông.
-Còn giả ngu à? Tao cũng nói mày đấy! Sống không biết dưới đũng quần bao nhiêu cô gái.
Ả tiểu thư tức tối, mọi hành động đều bị Lam Linh bắt chước theo một cách châm biếm không chần chừ liền nâng tay lên dứt khoát tát một cái đau điếng lên má Lam Linh vài cô ả đứng bên cạnh thấy “chị đại” của mình muốn đánh người ngay lập tức hợp tác cùng nhau giữ chặt lấy người Lam Linh, vùng vẫy càng không thoát khỏi