Eve

Chương 6


trước sau


"Tôi nói rằng ngài sẽ không thất vọng mà." Baltar thì thầm với Alasdair, người đang dõi theo từng bước chân của Jordanes khi trận đấu thứ nhất kết thúc. Gã đấu sĩ cởi bỏ chiếc mũ trụ có sừng ra, nhễ nhại mồ hôi, và trái lại với suy nghĩ của hầu hết mọi người, chẳng hề tỏ ra vui mừng vì chiến thắng. Hẳn gã cho đó là điều đương nhiên, giống như Baltar.


"Không phải lựa chọn tồi." Alasdair đáp, trong lòng có chút tự mãn.

"Gã là đấu sĩ nổi tiếng ở Erraidys. Có lẽ bởi ngài không quan tâm tới những người như hắn, nhưng gã từng trong đội quân đặc biệt đi chinh phạt xứ băng ở phương Bắc đấy."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Tôi biết." Alasdair đáp, hắn nhớ rằng Baltar đã kể với mình một lần cũng bằng cái giọng tự hào ấy. "Nhưng tôi có cảm giác gã không hay dùng kiếm."

"Jordanes dùng nhiều loại vũ khí." Baltar lơ đãng đáp. "Nhưng nghe nói hắn đặc biệt ưa thích chùy."

"Không ngạc nhiên." Hắn nói. Dù biết chắc rằng phần thắng đã nằm trong tay mình, hắn vẫn không thể ngừng hoài nghi về kỹ năng thật sự của Jordanes. Gã là loại mà tay không có thể giết chết người thường, hung dữ, lầm lì và ra những đòn đánh gần như không đỡ được. Nhưng nếu đó là lợi thế duy nhất của hắn, thì chỉ cần một đối thủ kinh nghiệm, nhanh nhẹn và thành thạo Claymore là có thể đánh bại. Có lẽ tay đấu sĩ vùng Ánh sáng đã nhận ra điều đó từ sau trận đầu tiên, và hắn sẽ rút kinh nghiệm. Jordanes không phải kẻ thích khoe mẽ. Hắn chỉ quan tâm đến việc thắng thua, nên có thể dùng cả những đòn đánh hiểm ác đáng lẽ chỉ dành cho các trận chiến sống còn. Alasdair thậm chí còn lo hắn sẽ quá tay, và liệu bộ giáp bạc của vùng Ánh sáng có thể bảo vệ tay đấu sĩ kia khỏi con quái vật này.

Tiếng tù và lại vang lên lần nữa, và trận đấu bắt đầu.

Như hầu hết mọi người có thể dự đoán, Jordanes lại giành thế thượng phong. Ở trận đấu thứ nhất, Ellisar còn có cơ hội phản công, nhưng bây giờ, anh chỉ có thể né tránh để cơ thể không bị thương quá nặng. Dường như Ellisar đang tỏ ra hoang mang, Alasdair nghĩ. Anh ta biết mình không thể thắng, dù là một đấu sĩ với những kỹ năng phòng thủ tuyệt vời. Những đòn đánh của Ellisar thường không bao giờ hụt, nhưng lại chẳng đủ mạnh để hạ gục Jordanes và bộ giáp đồ sộ đó.


Trận

đấu kéo dài ba mươi phút và rồi chấm dứt bằng tiếng tù và. Ở đòn đánh cuối cùng, Jordanes đã vung lưỡi gươm xuống thấp với ý định chém vào khuỷu chân Ellisar và hạ gục anh. Nhưng Ellisar đã tránh kịp, anh nhảy lên, lộn mình qua một bên, nhưng quá nhanh và đột ngột khiến anh ngã xuống. Dĩ nhiên người ta sẽ không coi cú ngã đó đồng nghĩa với việc bị đánh bại, nhưng nhìn từ đây, Alasdair biết anh ta bị thương không hề nhẹ. Ít nhất là trật khớp vai hoặc chân.

"Và đó là kết thúc của họ." Baltar nói, dường như cũng để ý tới việc Ellisar bị thương nặng thế nào.

"Đừng tự mãn thế." Alasdair đáp. "Trận đấu còn chưa kết thúc mà."

"Sau hai trận vừa rồi, tôi còn không chắc gã đấu sĩ đó đi lại được."

Alasdair trông thấy ở khán đài đối diện, Arryn đang rời khỏi chỗ ngồi sau khi Eremiel thì thầm gì đó với bà. Bà bước xuống khỏi hàng ghế, men theo cầu thang ở góc sân đấu trường để xuống phòng nghỉ dành cho cách đấu sĩ. Một người đàn ông khác cũng đứng lên đi cùng bà. Đó là Dagiel, Thập Y tướng. Alasdair đoán chừng họ sẽ cho đấu sĩ dự phòng ra sân thật.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Có lẽ ngài nói đúng." Alasdair đáp với chút tự mãn. Ở trận đấu thứ hai, người ta tính kết quả là hòa. Nhưng hắn chẳng lo lắng về điều đó. Ít nhất, hắn và vùng Bóng tối sẽ lấy lại được chút danh dự sau buổi họp thất bại ngày hôm qua.

Khi Arryn và Dagiel bước vào phòng nghỉ của các đấu sĩ, Alasdair nhận ra cô hầu gái tên Iolite cũng đi theo. Họ vào bên trong rất lâu, tới mức mười lăm phút nghỉ trôi qua và trận đấu thứ ba sắp bắt đầu, hắn vẫn chưa thấy họ trở ra. Những sứ giả ngồi quanh hắn bàn tán và cười đùa đủ chuyện, nhưng hắn vẫn giữ sự im lặng, tò mò nhìn xuống cánh cửa dưới sân đấu. Hắn không phải loại người dễ hài lòng với mọi thứ và lúc nào cũng vồn vã như Baltar, hắn không chắc chắn kết quả của điều gì cho đến khi nó đã đi tới hồi kết. Cho dù Baltar và những người ngồi xung quanh có vẻ tự mãn, hả hê, thì hắn chỉ chờ đợi.

Một lát sau, Arryn và Dagiel quay ra. Họ đi lên những bậc thang và trở lại khán đài ngay trước khi trận đấu bắt đầu.

Nhưng lần này, Iolite không quay lại cùng họ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện