"Thank u, next!"
.
.
.
.
.
Còn nhớ con nhỏ Sora không nhỉ? Gã nhớ chứ, nhớ nhất cái nết đanh đá của con nhỏ đó.
Mới đầu cứ tưởng cô bé ấy thuộc dạng ngoan hiền, con nhà người ta các kiểu. Nhưng không, nhìn vẻ ngoài hiền lành ngây ngô nhưng thực chất là một con chó điên chính hiệu.
Chuyện bắt đầu từ ngày hôm qua, khi gã đang đi dạo cùng Kokonoi và Inuipee. Chuyện sẽ không có gì ầm ĩ khi gã với Koko có lời qua tiếng lại trong lần đi dạo đó.
"Thế chuyện khách hủy đơn là đổ do bố mày hết à?."
"Không phải mày thì còn ai? Ít nhất sao hôm đó không chịu để cho thằng già đó sờ vài cái đi, biết cái đơn này giá trị bao nhiêu không hả?." Kokonoi.
Thằng này chắc bị đồng tiền che mờ con ku mất rồi hay sao mà bảo gã để cho thằng cha già đó sờ mó, mẹ đúng là loại người thở ra câu nào muốn đấm câu đó mà. Gã cố nhịn, cố tịnh tâm trả lời, dù trong não đang nghĩ ra cảnh nhấn đầu Kokonoi vào bồn cầu nhà vệ sinh công cộng...
Hình như có hơi quá đáng.
"Con nhỏ nào đây?." Kokonoi.
Không biết từ khi nào bên cạnh gã lại xuất hiện một con nhỏ từ trên xuống dưới tất cả đều full màu hồng, trên tay còn là một đống túi xách từ các của hàng hiệu sang chảnh.
Con nhỏ đó nhìn có vẻ khá quen...ai ta?.
Chát!.
Thẳng tay tát một cú thật điếng người vào mặt gã Kokonoi, nhỏ đó làm cho gã có hơi sốc xíu. Một cái tát không đủ, đến cái thứ 2, thứ 3.
"Con nhỏ điên này? Mày muốn chết à?." Kokonoi.
Khá may cho cái tát thứ 4 không vào mặt mà đã bị Kokonoi bắt tay lại kịp, hai bên gò má gã ửng đỏ lên, khóe miệng bị tát cho chảy máu. Đúng là cái danh dự của Kokonoi lần này bị hại hơi quá, lúc trước thì bị con nhỏ cấp dưới đấm cho bất tỉnh nhận sự, lần này thì còn bị con nhỏ chả biết tên tát cho mấy cái.
"..."
Vụt...bốp.
Thu cẳng tay tung cẳng chân. Con nhỏ đó vô cảm nhìn Kokonoi bị dụi đầu gối vào người anh em của mình, nó còn nhếch mép cười đểu trên nổi đau của anh ta.
"Mày nói bạn tao để cho ai sờ mó? Cái đơn đó nhiêu tiền? Tao trả gấp đôi." Sora.
"Bố mày nhịn nãy giờ không phải là bố mày đồng ý để cho mày ức hiếp bạn của bố hiểu chưa thằng hãm." Sora.
Chà...
Inuipee bên cạnh không nói một câu nào, cậu ta chứng kiến mọi thứ từ nãy đến giờ. Và chợt giật nảy người khi bị con nhỏ này liếc xéo. Ngón tay thối đưa lên cùng cái biểu cảm khinh người đến tận cùng hiện lên trên vẻ mặt xinh xắn nhỏ bé ấy.
"Đi nào Chou, kệ mấy thằng hãm đó đi." Sora.
Nhỏ nắm lấy cổ tay của gã rồi kéo vội đi, Koko đau đớn đến tuyệt vọng, còn Inuipee đứng sững như bức tượng vì mọi chuyện diễn ra quá nhanh lại còn bất ngờ nữa. Mà khoan, hiện tại còn có nhiều việc phải lo nữa chứ, sắp tới nghe bảo sẽ đụng độ với mấy người bên Touman vì hôm trước Taiju có lỡ vã bôm bốp vào mặt thằng nhóc đội trưởng nhất phiên...
"N-này, chờ chút coi."
Sora kéo gã ra khỏi đó được một đoạn thì dừng, con nhỏ đó đứng sựng lại sau đó hai vai dần run run lên. Chợt nước mắt nước mũi tèm lem, nhỏ vội dang tay ôm chầm lấy gã òa khóc dữ dội.
"Đáng sợ quá đi mất...hức oaa..." Sora.
Được rồi đừng khóc nữa, làm thế người đi đường sẽ nghĩ gã là một đứa tồi, đang ức hiếp một cô gái đáng yêu cơ đấy.
"N-ờm...nín đi, ngoan ngoan, nín đi nào."
Gã nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng, tay xoa đầu trấn an cô bé. Con nhỏ này vậy mà lạ ghê, lúc nãy còn hùng hổ đánh Kokonoi, liếc xéo Inuipee, trong khi cả hai đều là cán bộ của Black Dragon, vậy mà giờ đây lại ôm chặt gã òa khóc, vãi...
"Nín đi...xong