"Trùng hợp."
.
.
.
.
.
Nhiệm vụ của gã hiện tại là gì gã cũng chẳng rõ, cũng chẳng biết bản thân nên và sẽ làm gì trong thời gian sắp tới khi còn đang ở quá khứ như thế nào, tính ra gã còn không biết con nhỏ Điệp của quá khứ có gương mặt như thế nào luôn ấy.
"Có gì muốn tâm sự à?."
"Không...chỉ là một vài thứ gì đó làm cho tâm trạng mình thấy tệ hơn thôi."
"Gia đình?."
"Không..."
"..."
"Nhóc tên gì?."
"Cypher."
"Wakasa Imaushi."
Cypher ừm ờ vài câu cho có lệ rồi rít một hơi sâu, để cho thứ thuốc độc hại đó tràn vào khe phổi nhỏ bé. Mùi vị khá nhạt, gã muốn một vài thứ đậm hơn như là cỏ chẳng hạn, kush cũng có vẻ hay ho đấy.
Trời dần về đêm, gã tạm biệt người bạn mồi lửa Wakasa kia rồi đi loanh quanh tìm một vài băng đảng con nít loi choi để moi tiền của bọn nó. Cypher cũng có phải là người tốt đâu chứ? Gã sẽ tốt trong vài tình huống nhất định nhưng đối với những đứa nhóc không cần tốt thì gã quyết chẳng tốt bụng hay giúp ích gì cho tụi nó đâu.
Đi một hồi thì tiếng gầm rú của các chiếc xe máy vang ầm hết cả lên, từ đằng xa cũng đủ thấy những ngọn đèn chói lóa đang đến gần từ những chiếc xe ấy. Trời về đêm đúng là lúc những loại động vật săn mồi ban đêm sống dậy, chúng rình rập trong bóng tối để chực chờ cắn nát cổ họng của con mồi. Mà đó là trong thế giới động vật, chứ cái bọn nít ranh phóng xe phá làng phá xóm kia cũng thuộc họ báo nhưng mà là báo đời thì hơn.
"Ồn ào ghê."
Rắc rối đúng là không tự nhiên đâu đó mà lòi ra, gã thấy nhóm băng đua xe kia dừng quanh còn chặn đường mình nữa. Nhìn kĩ thì mới biết trong đó có vài gương mặt khá thân quen đây mà, bọn côn đồ hôm trước bị đánh cho một trận còn bị bóc lột tiền nữa cơ, ngoài ra còn có những tên khác trông có vẻ khá mới có vẻ như là thủ lĩnh của tụi nó à?.
"Lại gặp nhau rồi, em gái."
"Không biết em gái còn nhớ bọn này không nhỉ?."
"..."
Gã im lặng để con trò mèo của bọn ngông này là gì? Tưởng đâu hay ho, đánh không lại còn kêu đồng bọn tới, tầm này gã phải làm một trần cho chừa, còn lột cả quần ra đội lên đầu để xem từ nay về sau có còn láo nháo nữa hay không.
Thấy gã im thì chứng tỏ gã đang khinh ra mặt, mà tụi nhỏ ấy nào chịu bị như vậy? Được nước thì lấn tới, trong khi gã còn suy nghĩ nên làm gì thì tụi nhóc con đã động tay động chân trước gã rồi.
Không biết từ đâu ra mà phía sau lại xuất hiện một tên đang từ từ tiến lại gã, trên tay là một thanh sắt đang chực chờ để vung vào đầu. Lực vung như xé gió, gã nghe tiếng vút thì quay nhanh ra sau vội đưa tay lên chắn trên đầu, cú đập khá mạnh thêm cả việc gã không kịp đề phòng khiến cho gã té nhào ra đất, tay có vẻ như bị thương rồi.
Cánh tay mỏng yếu ớt làm sao, gã trừng mắt lên nhìn kẻ đã vung gậy về phía mình, liền nằm trường xuống đá chân kẹp lấy hai chân của kẻ đó rồi vật cho ngã khụy.
Chớp lấy thanh sắt rồi nhanh chóng đỡ lấy cú tiếp theo từ kẻ khác. Bọn này vậy mà khôn, chơi đánh hội đồng, còn đánh núp nữa.
Tay bị thương, đầu bị gõ cho chảy máu, gã cố cầm lấy thanh sắt trong tay để làm vũ khí phòng thân. Coi vậy mà côn đồ ở quá khứ đáng sợ vãi, chơi bầy đàn chứ không chơi theo kiểu văn minh như ở tương lai.
"Mẹ...đông vãi."
Sức dường như sắp cạn vì chiều giờ gã có nạp cái đéo gì vào bụng đâu, bao nhiêu tiền có cũng đổ vào bệnh viện cho thằng nhãi Kurokawa kia, giờ thì gã bị đánh úp thế này, chắc kèo bị hiếp cũng không chừng.
"Bỏ cuộc đi, đầu hàng thì bọn tao sẽ nhẹ nhàng hơn với mày."
"Ha..."
Một hơi thở hắt, gã cố lấy hết mọi sức lực của mình để xông thẳng vào tên cầm đầu. Kế sách là một khi thằng cầm đầu out game thì đám còn lại sẽ như rắn mất đầu, gã lách nhanh qua những khe hở, lao nhanh như một mũi tên và chụp lấy vật nhọn ở dưới đất, chộp lấy cổ họng của hắn ta sau đó vật ra sàn và kề đầu nhọn vào động mạch ngay cổ.
Ừ thì có vẻ gã hèn đấy, chơi mà cứ lấy mạng người ra uy hiếp thì hèn thật, nhưng ít nhất