Ô tô chạy vụt qua, nó đi càng ngày càng xa, chỉ còn lại một đốm đen nhỏ bé, sau đó không thấy gì nữa.
Di Di còn chưa kịp hoàn hồn, cô cắn môi để cố không khóc. Cô cầm điện thoại, muốn cầu cứu Ngạn Kỳ.
Nhưng tối nay là đêm tân hôn của Ngạn Kỳ. Di Di lướt qua tên của Ngạn Kỳ, cô chọn gọi cho hươu sao.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ở đằng khác, Chiếu Dã bị đưa đến phòng thẩm vấn.
Thay vì nói là phòng thẩm vấn, nó giống một nhà lao nhỏ hơn.
Đây là nơi thành phố này chuyên dùng để thẩm vấn động vật biến dị. Nó tăm tối, khép kín, bốn phía đều không có cửa sổ, một con muỗi cũng không bay ra ngoài được.
Chiếu Dã ngồi trên một chiếc ghế kim loại, còng trên tay nối liền với ghế. Loài người gia cố, cải tạo trên cơ sở sẵn có, nó nặng cả ngàn cân.
Chiếu Dã kéo một cái để phán đoán.
Ở phía sau, nơi anh không nhìn thấy có một cái đồng hồ đang lắc lư chuyển động.
Tích tắc, tích tắc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cảnh sát đứng đầu đi vào, không biết Jack có quan hệ gì với họ hoặc là đã đút không biết bao nhiêu tiền, anh ta cũng đi bên cạnh.
Đèn sáng lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chiếu Dã dường như đang được ở trên sân khấu, mọi ánh mắt đều hướng về phía anh.
Trong ánh sáng lạnh lẽo ấy, cảnh sát giơ một tờ giấy lên: “Anh có biết đây là ai viết không?”
Chiếu Dã có mắt rất tinh, anh nhìn rõ ngay những chữ trên đó.
Anh huơ tay, nói: “Mang đến gần một chút.”
Cảnh sát đi đến trước mặt Chiếu Dã, Chiếu Dã liếc nhìn vài giây rồi thu ánh mắt lại.
“Các người bắt tôi chỉ vì cái này sao?”
“Thế này còn không rõ ràng sao?” Jack cười ha ha, anh ta đọc chữ trên tờ giấy: “Chiếu Dã và sói không được vào bên trong.”
“Con sói này là ai vậy?” Jack cố tình hỏi lại, ý tứ rất rõ ràng.
Chiếu Dã cười, anh nhìn thẳng vào viên cảnh sát: “Trò đùa vui giữa tôi và vợ tôi mà cũng bị mấy người coi là chứng cứ sao?”
“Anh cảnh sát, thế này không nực cười sao?”
Jack cướp lời cảnh sát: “Vậy anh giải thích sói là ai đi ZY.”
“Sói là tôi.” Chiếu Dã nói như không có gì.
Jack kích động, nói với người ghi chép: “Nghe thấy chưa? Mau ghi câu này lại.”
“Vợ tôi cứ mắng tôi là cái đồ sói háo sắc, có vấn đề gì không?” Chiếu Dã không chỉ không thấy xấu hổ, ngược lại, anh còn tự hào.
“Cosplay, nghe bao giờ chưa? Vợ tôi thích chơi kiểu như vậy, tôi chơi với cô ấy, không phạm pháp chứ?”
“Mẹ nó.” Jack phục Chiếu Dã rồi, cứ mở miệng là nói từ “vợ” như sợ người khác không biết là mình có người yêu vậy.
Viên cảnh sát ho một tiếng, dường như anh ta đã tin lời Chiếu Dã, tự dưng anh ta thấy hơi ngượng.
Người trẻ tuổi bây giờ đều thoáng như vậy sao?
Anh ta nhìn kỹ mấy chữ này, Chiếu Dã và sói.
Hình như Chiếu Dã đang cố làm chữ “sói” này trở nên nhạt nhòa, đẩy nó về hướng thân mật, mờ ám.
Sói háo sắc và người sói, chỉ khác nhau một chữ thôi, anh là cái nào?
Cảnh sát: “Cái này do vợ anh viết sao?”
“Đúng vậy.” Chiếu Dã nghe người khác gọi Di Di như vậy, anh hạnh phúc đến mức muốn biểu đạt bằng lời, thiếu chút nữa thì quên mình đang ở trong nguy hiểm.
“Hai người kết hôn rồi sao?”
“Đúng vậy.”
“Trên lý lịch của anh ghi là chưa kết hôn.”
“Một tờ giấy thôi mà.” Chiếu Dã nói: “Tình cảm giữa tôi và bà xã tôi không cần chứng minh bằng một tờ giấy.”
Viên cảnh sát nói một câu với người bên cạnh, sau đó người đó ra ngoài.
Chiếu Dã nghe thấy rồi, ánh mắt anh trở nên lạnh lẽo: “Anh tìm cô ấy sao?”
“Hỏi theo trình tự thôi.”
“Tốt nhất là thế.”
Trong căn cứ hiệp hội động vật, mười mấy người ngồi lại với nhau.
Di Di nói hết từ đầu đến cuối chuyện xảy ra trong hôm nay. Sau đó, cô nói về mâu thuẫn giữa Chiếu Dã và Jack.
Một chàng trai trẻ đeo kính lập tức tìm kiếm bằng máy tính, hỏi Di Di: “Là anh ta sao?”
Di Di thấy ảnh của Jack: “Đúng.”
“Á quân cuộc thi quyền vương lần thứ mười bảy, á quân lần thứ mười tám, á quân lần thứ mười chín...” Người đeo kính đọc một lượt lý lịch của Jack.
“Anh ta là đối thủ của Chiếu Dã, luôn thua dưới tay Chiếu Dã.” Di Di nói hết những gì cô nghĩ ra được cho bọn họ: “Chiếu Dã nói hai năm trước Jack chuyển vào khu Kim Hoa. Để đánh bại được