Gả Cho Cha Của Nam Chính

Chương 3


trước sau

Trên kệ phòng khách, một cái lư hương với những nhánh hoa xanh quấn quanh đốt nhang làm bằng đàn hương, khói mỏng lượn lờ.

 

Khương Nịnh Bảo giương mắt lên, không vết tích thu sắc mặt khác thường của lão phu nhân và Đại bá mẫu Trương thị vào mắt, nàng rũ mí mắt xuống, quả nhiên tình huống giống như trong sách đã viết, một trong những bồi thường cho việc từ hôn chính là làm muội muội của hắn, đại tiểu thư của Quốc Công phủ.

 

Nếu người bị từ hôn không phải là nàng, Khương Nịnh Bảo nhất định sẽ khen ngợi một tiếng thật to.

 

Có hôn ước với vị hôn thê không có cha mẹ, hôn nhân đại sự đều do Khương lão phu nhân và bá phủ phu nhân định đoạt.

 

Tạ Cảnh Dực không hổ là nam chính, chạm đến tâm tư của đám người Khương lão phu nhân một cách rõ ràng. Truyện được edit bởi Sắc - Cấm Thành fanpage. Copy vui lòng up sau page 4 chương.

 

Khương lão phu nhân và đại phu nhân Trương thị không muốn từ hôn chủ yếu là vì không muốn mất đi chỗ dựa vững chắc là Quốc Công phủ, nếu Khương Nịnh Bảo trở thành Đại tiểu thư của Quốc Công phủ, được nhập gia phả của Tạ gia, Trường Ninh Bá phủ vẫn có thể mượn việc này để đi cùng thuyền với Quốc Công phủ.

 

Lúc này, Khương Nịnh Bảo có đạt được mong muốn của bản thân hay không cũng không quan trọng.

 

Lợi ích của gia tộc lớn hơn hết thảy.

 

Khương Nịnh Bảo rũ mắt xuống, giả vờ lo lắng mà cắn môi dưới, không ai chú ý đáy mắt nàng không có một tia dao động.

 

Lúc này, người cầm quyền hậu viện của Trường Ninh Bá phủ —— đại phu nhân Trương thị mở miệng đánh vỡ sự trầm mặc.

 

"Mẫu thân, người nghĩ hôn nhân của Tứ nha đầu có nên bàn bạc kỹ hơn không?"

 

Khương Minh Dao đột nhiên nhìn về phía mẫu thân của mình, trên gương mặt lạnh lùng xinh đẹp hiện lên sự kinh ngạc, dường như không nghĩ tới người dao động đầu tiên là mẫu thân. Truyện được edit bởi Sắc - Cấm Thành fanpage. Copy vui lòng up sau page 4 chương.

 

Nàng cắn cắn môi, cúi đầu không dám nhìn Tứ tỷ, sợ sẽ nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của tỷ ấy.

 

Làm Đại tiểu thư của Quốc Công phủ cũng tốt, nhưng bị từ hôn chung quy vẫn tổn hại đến thanh danh của nữ tử.

 

Dù cho sau này có xuất giá, cũng không thể chùi vết bẩn này đi được.

 

Nhà chồng lúc đầu có lẽ sẽ nhìn nét mặt của Định Quốc Công phủ, không để ý, nhưng qua một thời gian dài, khó tránh khỏi sẽ sinh ra ý nghĩ khác.

 

Dù sao Tứ tỷ cũng không phải là con cháu của Tạ gia.

 

Định Quốc Công phủ có thể bảo vệ nàng cả đời sao?

 

Khương Minh Dao không tin mẫu thân không nghĩ đến việc này.

 

Khương lão phu nhân sau khi trải qua một phen suy nghĩ cặn kẽ, nội tâm thật ra đã nghiêng về việc từ hôn rồi lấy bồi thường, nhưng mà bà không dễ mở miệng, đề nghị của đại phu nhân Trương thị rất hợp ý bà, lão phu nhân lo lắng liếc mắt nhìn Khương Nịnh Bảo, mất tự nhiên dời ánh mắt đi.

 

"Quả thật nên bàn bạc kỹ hơn."

 

Lời này vừa nói ra, lão phu nhân không còn nghi ngờ gì nữa là tự vả vào mặt mình, vừa mới thề rằng danh dự của cháu gái quan trọng hơn hết, lúc này ngay cả thời gian uống một chén trà nhỏ còn chưa đến đã lật lọng, các tỳ nữ và bà tử trong đại sảnh cố gắng thu lại cảm giác tồn tại của chính mình.

 

Trong lòng Trương thị buông lỏng, mẫu thân đã đồng ý, ý kiến của cháu gái không quan trọng, bà chuyển hướng sang Triệu quản gia, cẩn thận mở miệng hỏi thử: "Triệu quản gia, thế tử gia đề xuất việc bồi thường, không biết ý kiến của Tạ lão phu nhân và Quốc Công gia như thế nào?"

 

Tuy trong lòng Khương Nịnh Bảo đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng thời điểm một màn này xuất hiện, lòng của nàng bỗng trở nên lạnh lẽo, nếu cha mẹ vẫn còn sống, cho dù nàng không để ý, từ hôn và việc đồng ý từ hôn hay không không phải do Đại bá mẫu làm chủ. Truyện được edit bởi Sắc - Cấm Thành fanpage. Copy vui lòng up sau page 4 chương.

 

Triệu quản gia sao lại không nhìn ra suy nghĩ của Khương lão phu nhân và phu nhân Trường Ninh Bá, lại nhìn thoáng qua Khương tứ tiểu thư rũ mắt im lặng, thở dài trong lòng, thế tử gia quả nhiên dự đoán như thần, nhưng hắn không thể không làm theo ý của thế tử gia, tiếp tục đưa ra những bồi thường khác làm bọn họ thèm thuồng.

 

"Lão phu nhân nhà ta đồng ý đề nghị của thế tử gia, đồng thời chấp thuận sau khi từ hôn, sẽ cho quý phủ một chức quan Ngoại Lang Công Bộ, không biết ý của lão phu nhân thế nào?"

 

Ngoại Lang Công Bộ là chức quan ngũ phẩm.

 

Đại phu nhân Trương thị hô hấp dồn dập, ngực kích động đập thình thịch, ánh mắt đã sáng xanh rồi.

 

Bà sinh ra hai trai hai gái cho nhà chồng, hai trai thì không nên thân, đứa con cả tố chất bình thường, hơn hai mươi tuổi, khổ học mười mấy năm, nhiều lần thi cử, còn chưa đỗ đạt công danh, nhưng con trưởng có thể thừa kế phủ của cha, đứa con thứ từ bỏ khoa thi năm nay, tiền đồ không rõ, trên dưới trong nhà đều lo chuẩn bị, tìm một chức quan nửa chức, lúc trước có mặt mũi của Quốc Công phủ thì việc này rất dễ xử lý.

 

Nhưng chuyện tiệc thưởng hoa đào vừa nảy sinh, thế tử của Quốc Công phủ có thái độ xem trọng con gái của An Viễn Hầu, tất cả mọi người xung quanh đều nhìn thấy, chức vị thất phẩm vốn dĩ đã gần như nắm chắc sẽ cho thứ tử của bà ngồi vào lại chậm chạp không ổn định được. Truyện được edit bởi Sắc - Cấm Thành fanpage. Copy vui lòng up sau page 4 chương.

 

Đại phu nhân Trương thị vì việc này mà gấp đến độ ăn không ngon ngủ không yên, bây giờ một chức quan ngũ phẩm đột nhiên rơi xuống, làm sao còn có thể suy nghĩ đến tâm tình của cháu gái, chỉ hận không thể lập tức đồng ý việc hủy bỏ cuộc hôn nhân này.

 

Bà hít một hơi thật sâu, áp chế kích động ở đáy lòng, gấp rút mở miệng.

 

"Mẫu thân, Quốc Công phủ rất có thành ý, chúng ta không thể được nước lấn tới, không bằng đồng ý ngay đi?"

 

Nói xong, Trương thị có chút xấu hổ nhìn Khương Nịnh Bảo áy náy tươi cười: "Tứ nha đầu, con đừng trách bá mẫu, bá mẫu cũng là muốn tốt cho con, làm Đại tiểu thư của Quốc Công phủ tốt hơn nhiều so với làm tiểu thư ở phủ chúng ta."

 

Khương Nịnh Bảo không lên tiếng, dùng đôi mắt xinh đẹp lẳng lặng nhìn Trương thị, không còn vẻ ngoan ngoãn của ngày xưa, giữa mày mơ hồ lộ ra một cỗ lạnh lẽo.

 

Quả là người thân tốt của nàng.

 

Trường Ninh Bá phủ được lợi, nàng lại bị tổn hại thanh danh.

 

Nếu cha mẹ còn sống. . . . . .

 

Khương Nịnh Bảo không nhịn được nhớ tới cha mẹ 'đã mất', đại ca chăm chỉ học tập ở thư viện Thanh Sơn, trong lòng cười khổ một tiếng, quan hệ của nàng và Khương Cẩn đại ca rất tốt, Khương Cẩn đã sớm thi đậu tú tài, hiện giờ ở thư viện để chuẩn bị cho kì thi hương năm nay, gắng sức thi đậu cử nhân, giúp nhị phòng đứng lên để cho nàng vẻ vang xuất giá.

 

Đáng tiếc hắn không biết muội muội của mình bị vị hôn phu từ hôn.

 

Nghĩ đến kết cục trong sách của mọi người trong nhị phòng, lòng của Khương Nịnh Bảo càng lạnh như băng. Truyện được edit bởi Sắc - Cấm Thành fanpage. Copy vui lòng up sau page 4 chương.

 

Đại phu nhân Trương thị bị nàng nhìn đến chột dạ, nhịn không được sinh ra tức giận, thầm nghĩ, đứa cháu gái này thật là không biết tốt xấu, bà chuyển hướng qua lão phu nhân đang yên lặng, lo lắng hô lên một tiếng: "Mẫu thân!"

 

Khương Minh Dao hơi đổi sắc mặt, mẫu thân ra vẻ ta đây làm nàng khó xử cực kỳ, nhắm mắt lại không dám nhìn tứ tỷ, nàng sợ, nàng sợ sẽ nhìn thấy ánh mắt tuyệt vọng của tỷ ấy.

 

Khương lão phu nhân vốn đang dao động nhưng giờ càng thêm kiên định, dùng hạnh phúc của cháu gái đổi lấy tương lai của cháu trai ruột, ai cũng sẽ chọn cái phía sau.

 

Nhưng không thể đáp ứng nhanh như vậy, thể diện của lão phu nhân là nhất, bà vừa mới muốn vả mặt mình một lần, tuy rằng nói lấp lửng là cái nào cũng cần phải bàn bạc kỹ hơn, nhưng bây giờ lại vội vã đáp ứng việc từ hôn, trong đại sảnh còn có không ít tỳ nữ và bà tử, không khỏi làm cho người ta có ấn tượng không tốt.

 

Hiện giờ con dâu trưởng gấp rút ra vẻ ta đây, lão phu nhân cố chịu đựng mà thầm mắng một tiếng ngu xuẩn trong lòng, sự khôn khéo bình tĩnh ngày thường đều quăng cho chó ăn rồi sao?

 

Hồi lâu chưa nhận được câu trả lời của lão phu nhân, sắc mặt của Đại phu nhân Trương thị trầm xuống.

 

Triệu quản gia mắt nhìn mũi mũi nhìn tim chờ đợi, dư quang ở khóe mắt lại thấy khuôn mặt bình tĩnh không chút dao động của Khương Tứ tiểu thư nhỏ nhắn yêu kiều, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác kỳ lạ.

 

Phản ứng của Khương Tứ tiểu thư thật bất thường.

 

Sau một lúc lâu, Khương lão phu nhân nhịn không được trừng mắt liếc Trương thị một cái, nghiêm khắc nói: "Trương thị, Tứ nha đầu là cháu gái ruột của ta, hôn sự của con bé có ta làm chủ, con tạm thời đừng nóng nảy."

 

Đại phu nhân Trương thị sắc mặt trắng bệch, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng, lời này của mẫu thân là có ý gì?

 

"Tổ mẫu, việc này liên quan đến hạnh phúc của cháu, hay là trước hết nghe cháu nói một lời, được không?" Khương Nịnh Bảo đột nhiên mở miệng cười, âm thanh uyển chuyển êm tai, bên trong lời nói không có một tia phẫn nộ hay không cam lòng nào.

 

Triệu quản

gia vừa nghe Khương Tứ tiểu thư rốt cục cũng mở miệng, trong lòng không khỏi tò mò. Truyện được edit bởi Sắc - Cấm Thành fanpage. Copy vui lòng up sau page 4 chương.

 

Cháu gái từ trước đến nay luôn hiền lành đột nhiên lên tiếng vào lúc này, Khương lão phu nhân trong lòng chấn động, bà nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia không vui, nhưng lại không muốn trách cứ Khương Nịnh Bảo trước mặt Triệu quản gia, chỉ có thể thản nhiên gật đầu: "Tứ nha đầu, cháu nói đi."

 

Khương Nịnh Bảo mỉm cười, sự yếu đuối giữa mày tản đi: "Tổ mẫu, cháu có thể đồng ý việc từ hôn, dù sao kết hôn là kết thân hai họ, nếu thế tử gia không thích cháu, cháu cũng không muốn ép buộc người khác."

 

Lòng của Khương lão phu nhân buông lỏng, Khương Nịnh Bảo nói lời này rất đúng lúc, sự khó xử của lão phu nhân đã biến mất, nét mặt già nua không khỏi lộ ra vẻ yêu thương tươi cười.

 

"Tứ nha đầu, cháu có thể nghĩ như vậy, tốt lắm!"

 

Đại phu nhân Trương thị âm thầm nhẹ nhàng thở ra, trái tim treo lơ lửng rơi xuống đất, chỉ cần đứa cháu gái này không sống chết đòi cuộc hôn nhân này là tốt rồi, hôn nhân không thành, nhưng có thể trở thành muội muội của thế tử gia, Trường Ninh Bá phủ bọn họ vẫn được thơm lây như trước.

 

Quan trọng nhất chính là, đứa con thứ của bà có thể có được một chức quan ngũ phẩm.

 

Trong lòng đại phu nhân Trương thị, chức quan này đã nằm trong tầm tay đứa con thứ của bà, không hề nghĩ đến Khương Nịnh Bảo có thể có một đại ca phong lưu anh tuấn, tài hoa hơn người.

 

"Tổ mẫu, cháu không muốn trở thành muội muội của thế tử gia." Khương Nịnh Bảo giả vờ không nhìn thấy vẻ mặt khẽ buông lỏng của Trương thị phản ứng lại, ngẩng đầu không hề chớp mắt nhìn Khương lão phu nhân, lạnh nhạt bình tĩnh mở miệng.

 

Lời này vừa nói ra, vẻ mặt ôn hòa của Khương lão phu nhân bỗng dưng trầm xuống, suýt nữa đã ném ly trà trong tay đến chỗ tứ nha đầu đáng ghét này, tức giận nói: "Làm càn!"

 

Đại phu nhân Trương thị trừng mắt nhìn Khương Nịnh Bảo một cái, âm thầm tức giận đứa cháu gái này, thật là không biết tốt xấu.

 

Đại tiểu thư của Định Quốc Công phủ, ngay cả các công chúa quận chúa đều phải xem trọng, hạ mình kết thân.

 

Tâm trí của đứa cháu này rõ ràng đã bị mỡ heo che mất rồi.

 

Ngu xuẩn đến độ làm cho người ta không nỡ nhìn thẳng.

 

Đại phu nhân Trương thị nhịn không được nhìn thoáng qua người có khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng bên cạnh, Dao nhi có dung mạo xinh đẹp, nếu như chuyện này rơi xuống trên người con gái của bà thì tốt rồi.

 

Đáng tiếc là đứa con gái này không có may mắn đó.

 

"Triệu quản gia, từ hôn thì có thể, nhưng ta không muốn làm muội muội của thế tử gia, không bằng đổi một điều kiện bồi thường khác, được không?

 

Khương Nịnh Bảo không bị sự tức giận của Khương lão phu nhân dọa sợ, nàng chuyển tầm mắt qua Triệu quản gia, khẽ vuốt vòng ngọc màu hồng trên cổ tay, giọng điệu mềm nhẹ hỏi. Truyện được edit bởi Sắc - Cấm Thành fanpage. Copy vui lòng up sau page 4 chương.

 

Triệu quản gia ngẩn ra, tò mò hỏi: "Không biết tứ tiểu thư muốn đổi điều kiện gì?"

 

"Thế tử gia thật lợi hại, đưa ra những bồi thường làm cho người khác không cách nào cự tuyệt, ta đã biết rõ người đã quyết tâm thề phải từ hôn, nhưng ta cũng không cam tâm, dựa vào cái gì ta phải nhường cho Dương Thư Thanh, chỉ vì gia thế của ta thấp hơn nàng, nên phải cúi đầu trước nàng ta, nhường đường cho nàng ta ư?"

 

"Ta sẽ không, cho nên ta quyết định, có thể từ hôn, nhưng ta phải gả cho Định Quốc Công, giẫm lên đầu bọn họ, Triệu quản gia, ta chỉ muốn được bồi thường cái này."

 

Khương Nịnh Bảo cười cười nhìn Triệu quản gia, không nhanh không chậm nói, lời này làm cho tất cả mọi người ở đây hoàn toàn kinh sợ.

 

Triệu quản gia cũng bị dọa sợ.

 

Còn tưởng rằng vị Khương tứ tiểu thư này yếu đuối dễ bị ức hiếp, không có chủ kiến, bị từ hôn thì có thể nhẫn nhịn, hóa ra là chờ ở đây.

 

Khương lão phu nhân và đại phu nhân Trương thị bị dọa bởi một Khương Nịnh Bảo thường ngày hiền dịu đột nhiên trở nên cứng rắn, Khương Minh Dao đột nhiên nhìn về phía Tứ tỷ đã rút đi khí chất yếu đuối toàn thân, trong mắt tràn đầy khiếp sợ.

 

Đây vẫn là Tứ tỷ nhu nhược động lòng người, tính tình dịu dàng sao?

 

Không chỉ các nàng không dám tin, các tỳ nữ và bà tử trong đại sảnh cũng chết đứng.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện