(( Mỵ Nhi ))
Cuộc trò chuyện diễn ra trong không khí vô cùng ái muội, vậy mà Mặc Cẩn Ngôn còn dám nhân danh vì công việc. Đúng là tráo trở.
" Thư ký Nhuyễn nói thật cho tôi biết lần đầu tiên chúng ta làm tình. Cô có thấy sướng không? "
Cái gì đang xảy ra vậy, có cần phải vào vấn đề một cách thẳng thừng như vậy không. Nhuyễn Tịnh cứ trố mắt nhìn Mặc Cẩn Ngôn, cách này quả thực có phần khó tiếp thu. Nhưng nhìn vẻ mặt anh khá nghiêm túc nên cô không dám có ý kiến gì thêm. Đành buộc lòng phối hợp cho mau qua.
" Đau ... ạ."
" Vậy còn lần thứ hai? "
" Có ... có sướng."
" Sướng cỡ nào? "
" Boss ... tôi không biết ... chỉ thấy ... thoải mái."
" À, vậy là rất sướng đi."
" Tôi không biết mà."
Nhuyễn Tịnh lúc này cô như muốn tìm cái lỗ chui xuống cho rồi. Xấu hổ đến mức chết thôi, Maejc Cẩn Ngôn có cần thẳng thắng như thế không.
" Tôi chỉ nói sự thật thôi. Tôi còn nhớ rõ đêm đó thư ký Nhuyễn đã lên đỉnh mấy lần. Nước chảy ướt cả nệm, muốn nhấn chìm luôn cả anh em tôi nữa."
" Boss, anh đừng nói nữa."
" Sao lại không thể nói, đó đều là nhu cầu của cơ thể kia mà. Sẽ có lúc thư ký Nhuyễn cũng hứng tình, cũng có nhu cầu phải không? "
" Phải ... phải."
" Vậy thì việc cần giải quyết đầu tiên chính là nhu cầu. Làm tình cũng xem như việc giải quyết nhu cầu của bản thân, không hề xấu hổ đâu."
" Thật ... thật không boss? "
" Đúng vậy. Việc làm tình vừa là nhu cầu vừa giúp hoàn thành công việc thì có gì sai. Ai cũng sẽ làm tình mà thôi chỉ là cô không nhìn thấy. Vậy nên mới hay xấu hổ, không tiếp thu được."
" Vậy tôi phải làm sao đây? "
" Như thế này, thư ký Nhuyễn trước giờ chưa yêu đương qua cho nên có phần không hiểu chuyện ân ái. Chúng ta cũng đã trải qua hai lần làm tình, cô cũng không có phát sinh cảm giác bài xích. Hay là nếu khi nào cô cần có thể gọi tôi giúp đỡ, dù gì người quen vẫn hơn người lạ."
" Như vậy có ổn hay không? Tôi vẫn cảm thấy