(( Mỵ Nhi ))
Mặc Cẩn Ngôn liền móc điện thoại gọi cho trợ lý thân cận là Trần Hào giao việc tiếp theo.
" Alo, Boss anh có việc gì dặn dò?."
" Thu mua cho tôi một công ty."
" Vâng, là công ty nào ạ?."
Anh trợ lý sau nghe tên công ty cùng mặc hàng chuyên dụng liền hoa mắt tưởng mình nghe nhầm. Mặt đỏ tía tai rồi lắp bắp hỏi lại dù gì anh trợ lý vẫn chưa có bạn gái kia mà.
" Boss à, anh ... anh thật sự muốn ... muốn thu mua công ty đó sao?."
" Phải, có vấn đề gì à?."
" Không có không có ... chỉ là trước giờ tập đoàn Mặc Đình chưa từng kinh doanh qua mặc hàng này ... e là ... e là sẽ ... không mấy thuận lợi."
" Tôi bảo cậu thu mua thì thu mua đi nhiều lời làm gì."
" Vâng vâng. Tôi lập tức thu mua ngay, trong vòng 24 tiếng sẽ có báo cáo đầy đủ."
" Phải giữ lại toàn bộ nhân sự của công ty đó và bảo đảm hoạt động bình thường không được vì ảnh hưởng của việc thu mua mà ngưng sản xuất ngày nào hết."
" Vâng ạ. Tôi hiểu rồi, boss còn việc gì dặn dò không ạ?."
" Được rồi."
Nói xong anh trợ lý cứ đơ ra một lúc dù bên kia đã cúp máy từ khi nào, trong điện thoại chỉ truyền đến tiếp bíp bíp bíp không thôi. Đặc điện thoại trở lại bàn nhưng anh trợ lý vẫn còn không tin nổi những gì boss mình vừa nói cứ tưởng bản thân đang mơ giữa ban ngày.
Mặc Cẩn Ngôn nổi tiếng lạnh lùng ngày thường lại không gần nữ sắc. Lắm cô gái muốn trèo lên giường anh ta nhưng chỉ là tốn công vô ích. Nhưng vì sao hôm nay đại boss của anh lại muốn thu mua công ty đó, ý tưởng mở rộng mặc hàng cho công ty không hề thuyết phục chút nào. Thật ra nguyên nhân là gì đây, đau đầu chết mất. Đúng là làm việc cho người bất thường thì bản thân cũng trở nên không bình thường.
Chỉ mất nửa ngày trợ lý Trần Hào đã thu mua xong công ty và soạn đủ tài liệu về các mặc hàng cùng doanh thu trong vòng nửa năm đặc trên bàn Mặc Cẩn Ngôn. Tốc độ và động tác làm việc của vị trợ lý này khiến