Gái Ế - Cô Vợ Nhà Giàu Thích Ở Nhà

Quyển 4 - Chương 10: Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Có lẽ Tiểu Vi cảm thấy châm trà cho loại người này là một loại sỉ nhục. LQĐ

“Người giúp việc không do tôi định đoạt.” Cố Tuyết Y lạnh nhạt nói, không quan hệ gì tới ông ta.

Trên mặt Cố Minh Hải lộ vài phần xấu hổ, giả vờ ho khan vài tiếng, ánh mắt hơi mất tự nhiên, “Lệ Tình đâu? Ba muốn gặp nó.” Bọn họ đã mười năm không gặp, ông ta biết không thể vừa gặp mặt đã mở miệng nói vào chuyện chính, mà cần phải nhắc tới người bên cạnh, còn người đó nhất định phải là người ông ta và Cố Tuyết Y cùng quen biết, đó chính là Cố Lệ Tình, dù nói thế nào thì Lệ Tình cũng là em gái Tuyết Y, hơn nữa Tuyết Y đã giữ người ở lại, như vậy thể hiện còn có chút tình cảm,.

“Cô ta?” Khóe miệng Cố Tuyết Y châm chọc, “Tôi vốn nghĩ rằng ông sẽ không muốn nhìn thấy bộ dạng nó bây giờ chứ.” Cố Lệ Tình đã bị hủy hoại chẳng khác nào là quân cờ mất giá trị lợi dụng, cô không biết Cố Minh Hải vẫn còn quan tâm tới Cố Lệ Tình.

“Có ý gì?” Cố Minh Hải kinh ngạc nhìn cô, mày nhíu chặt, “Có phải con làm gì với Lệ Tình rồi không?” Giọng điệu chất vấn hỏi.

“Rốt cuộc ông thật sự quan tâm Cố Lệ Tình? Hay cảm thấy cô ta còn có giá trị lợi dụng?” Nhìn thấy Cố Minh Hải vì Cố Lệ Tình mà chất vấn cô thì….. Cố Tuyết Y cười lạnh, trong mắt châm chọc không nói nên lời.

“Ba không hiểu con đang nói gì.” Cố Minh Hải hoảng hốt phát hiện giọng điệu mình khi nói chuyện liền che dấu suy nghĩ trong đầu, chuyển mắt đi không dám nhìn Cố Tuyết Y. Vì ông ta có cảm giác bị cô nhìn thấu, cảm giác này gián tiếp khiến ông ta không thể khống chế biểu hiện nội tâm và hành động ra ngoài.

Ông ta quen khống chế tất cả những gì thuộc về mình, ông ta không thích cảm giác mình không khống chế được.

“Ông là người thông minh sao lại không hiểu tôi đang nói gì.” Cố Tuyết Y đưa mắt nhìn ông ta, đồng tử cô tĩnh mịch như dòng nước, trong trẻo nhưng lạnh lùng, càng cao quý lạnh nhạt
không nói ra lời.

Sắc mặt Cố Minh Hải giật mình, sau đó ông ta chậm rãi quay đầu nhìn cô, đáy mắt cẩn thận quan sát con gái mười năm không gặp.

Ông ta không quên Liễu Mỹ Ngọc nhảy lầu, cô gào thét với ông ta.

“Đều tại ông, nếu như không phải ông thì mẹ tôi không chết, nếu như không phải ông lạc lối ly hôn với với bà, bà sẽ không mất cân bằng tinh thần phải vào bệnh viện tâm thần, bà càng không trốn về nhà nhảy lầu tự sát, đều là do ông, cả đời này tôi sẽ không tha thứ cho ông.”

Dường như Cố Tuyết Y cũng đang nhớ lại từng màn xảy ra ngày xưa.

“Các người vẫn ở nhà cũ đó mà chẳng lẽ không thấy lạnh người à? Chẳng lẽ các người không sợ nửa đêm mẹ tôi về tìm các người à?” Cô biết vì sao mẹ cô muốn về nhà rồi mới tự sát, bà đúng là một người phụ nữ khờ khạo, cho rằng chết trong nhà thì vĩnh viễn bà không rời khỏi nhà đó, thật sự là một suy nghĩ vô cùng ngốc nghếch.

Chỉ đáng tiếc chưa tới vài ngày Cố Minh Hải đã cưới Lê Tuệ Quyên, đối với bọn họ bà là quá khứ, bọn họ chẳng thèm nhớ tới bà.

Mẹ cô đúng là một phụ nữ đáng thương.

Ánh mắt Cố Minh Hải lập tức xa cách nhìn chằm chằm Cố Tuyết Y, tựa như ông ta ghét nhắc tới Liễu Mỹ Ngọc.

“Suy cho cùng các người đều có lỗi với bà.” Cố Tuyết Y lạnh nhạt chống lại tầm mắt ông ta, “Chẳng lẽ tôi nói không đúng à? Hay là tôi nói chưa đủ?”

“Những chuyện đó đều đã qua, bọn ta không muốn thấy Mỹ Ngọc chết….” Cô cũng đừng động một tý lại nhắc tới bà ta.

“Nếu như không muốn nhìn thấy kết cục như vậy thì ông đã không ly hôn với mẹ tôi.” Đôi mắt màu hổ phách của Cố Tuyết Y tràn đầy căm hận nhìn Cố Minh Hải, “Năm nay Cố Lệ Tình bao nhiêu tuổi? 26 tuổi rồi, hơn nữa mang thai là gần 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện