Khương Ngọc Doanh còn có thể tưởng tượng ra những chuyện sẽ xảy ra sau khi anh đưa thẻ phòng cho những người phụ nữ khác, thậm chí còn thuyết minh ra luôn chi tiết cụ thể nữa.
Hình ảnh quá mức mãnh liệt, cô nhìn thẳng vào lưng người đàn ông trước mặt, thật muốn tát cho anh ta một cái.
Tuy rằng quan hệ của bọn họ chỉ là hôn nhân trên danh nghĩa theo thỏa thuận của hai bên thôi, nhưng cô cũng có nguyên tắc của bản thân, nếu trong thời gian kết hôn mà anh dám ngoại tình, thì đừng trách cô trở mặt nhé!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mã Điêu kéo kéo tay áo của cô, nhỏ giọng nói: “Được rồi, biết là em cảm thấy luyến tiếc, nhưng người đều đã đi mất rồi. Ngoan, đừng nhìn nữa, chờ trở lại thành Nam rồi thì em muốn xem bao nhiêu cũng được mà.”
Anh híp mắt cười, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng như là: “Người cha già nhìn thấy con gái nhà mình rốt cuộc biết yêu rồi”.
“……” Con mắt nào của anh nhìn thấy cô đang luyến tiếc?!
Cô đang muốn xé anh ta ra thì có.
“Đúng rồi, lần này Tống Viện ra tay không thành công, khẳng định sẽ còn có lần sau, em phải chú ý một chút đó, cho dù thế nào cũng đừng để trúng kế của cô ta.” Mã Điêu nhớ tới cảnh tượng vừa rồi mà trong lòng vẫn cảm thấy sợ hãi, anh mới xoay người đi nhận có một cuộc điện thoại, Tống Viện liền giở trò, may mà Khương Ngọc Doanh không có việc gì, nếu cô mà bị làm sao, anh cũng đừng nghĩ tới chuyện sống tiếp.
Khương Ngọc Doanh chưa bao giờ đem Tống Viện để vào mắt, khóe miệng cười khẩy nói: “Cô ta? Muốn giở trò với em sao? Kiếp sau đi.”
Cô không chơi chết cô ta là còn may cho cô ta rồi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mã Điêu sợ nhất cái tính không sợ trời không sợ đất này của cô, làm người nha, càng tự tin thì càng dễ dàng mắc sai lầm, anh nhịn không được lại dặn dò cô thêm lần nữa: “Em đừng có coi nhẹ chuyện này, không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy ra bất ngờ phải không.”
Khương Ngọc Doanh khó chịu nhất chính là cái tính cách hay lải nhải này của anh, y như Đường Tăng niệm kinh vậy, cô bỗng dưng duỗi tay: “Ai ai đằng ấy ơi, chờ tôi một chút.”
Cũng mặc kệ người phía trước có nghe được tiếng của cô hay không, cô đã nhấc chân chạy đi trước mất rồi.
Mã Điêu còn ở bên kia nhắc nhở, vừa ngẩng đầu lên: “Người đâu? Chạy đi đâu mất rồi?”
Cái cô hai này, thật là làm người ta không bớt lo mà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-
Trợ lý của đạo diễn đem người đưa tới phòng hóa trang, dặn dò chuyên viên trang điểm phải trang điểm kĩ càng cho từng người, sau đó lại vội vã rời đi.
Có người nhỏ giọng nói thầm: “Vốn dĩ cho rằng Tống Viện tới đây là để làm cho chương trình hấp dẫn hơn, ai mà nghĩ tới chưa gì đã bị đuổi đi nhanh như vậy.”
“Chuyện đó trách ai được chứ, giở trò ngay trước mặt đạo diễn tổ tiết mục cùng người tài trợ, đầu óc cô ta chắc bị úng nước hết rồi.”
“Bất quá tôi cũng không nghĩ tới, người tài trợ thế nhưng lại đứng về phía Khương Ngọc Doanh nha, bọn họ…… Sẽ không phải có quan hệ gì đó chứ?”
“Không có khả năng. Tôi vừa rồi có lên mạng tìm kiếm được một vài tin tức, cô biết người tài trợ cho chúng ta là ai không?”
“Là ai vậy?”
“Lâm Thần Khuynh, tổng tài của tập đoàn Lâm thị, nhân tài trong giới kinh doanh ở Nam thành thương giới, đứng thứ ba mươi trong bảng xếp hạng những người giàu có đó.” Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Trời ơi, tôi thích ngài ấy quá đi mất.”
“Đáng tiếc, anh ta đã kết hôn rồi, đối tượng kết hôn chính là con gái của Khương gia, Khương Ngọc Doanh.”
Ngay sau đó mọi người trong phòng đều phát ra một trận than thở: “Haizzz, thật là đáng tiếc quá đi.”
“Vị kia của Khương gia cũng không thua kém đâu, nghe nói muốn dáng người có dáng người, muốn nhan sắc có nhan sắc, quan trọng nhất chính là, Khương gia rất giàu có nha, Lâm Thần Khuynh cưới Khương Ngọc Doanh cũng coi như là môn đăng hộ đối.”
Nói đến chỗ này, cô gái đang phụ trách giải thích cho mọi người bỗng dùng khóe mắt liếc nhìn về phía Khương Ngọc Doanh đang quay lưng ngồi trang điểm ở bên kia, tình cờ lại cùng hình ảnh phản chiếu trong gương của Khương Ngọc Doanh chạm mắt với nhau. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khương Ngọc Doanh nhìn qua gương mà cong môi cười cười với cô ấy.
Cô gái kia liền thu hồi tầm mắt, lắc đầu, không có khả năng, Khương Ngọc Doanh này khẳng định không phải Khương Ngọc Doanh của Khương gia mà tụi cô đang nhắc đến.
Đại tiểu thư của Khương gia sao có thể vào làm việc trong giới giải trí được chứ.
Tuyệt đối không có khả năng.
Chỉ để tâm suy nghĩ đến vấn đề này hai giây, cô lại tiếp tục cúi đầu tám chuyện cùng hai người ngồi bên cạnh.
Có lẽ là do quá kích động, tiếng nói chuyện của ba người càng lúc càng lớn, Khương Ngọc Doanh cũng nghe được rõ ràng.
Có lúc thì cô gái mặc bộ váy trắng kích động kêu: “Hu hu, thật muốn gả cho ngài ấy.”
Tiếp ngay sau đó cô gái mặc áo sơ mi màu vàng ở bên cạnh nói: “Tôi cũng muốn.”
Cô gái mặc chiếc áo màu tím, nãy giờ vẫn miệt mài giải thích nhịn không được gõ gõ đầu mấy người họ: “Đừng có ở đó mà mơ mộng hão huyền nữa.”
Khương Ngọc Doanh trước giờ đều biết giá thị trường của Lâm Thần Khuynh rất cao, nhưng không nghĩ tới lại có thể cao đến mức như vậy nha.
Cô khẽ cắn môi, chửi thầm: Đàn ông thúi, cái đồ hay trêu hoa ghẹo nguyệt*.
*Trêu ghẹo, tán tỉnh phụ nữ (thường là hành động không đứng đắn).
Làm người thật đúng là không thể hay nói xấu người khác được, vừa mới trang điểm xong đi ra ngoài, Khương Ngọc Doanh lại lần nữa đụng phải Lâm Thần Khuynh, khi hai người gặp thoáng qua nhau, trong tay cô lại bị nhét một vật gì đó.
Cô thừa dịp những người khác không chú ý, cúi đầu nhìn xem, lập tức dưới chân cảm thấy lảo đảo thiếu chút nữa té ngã.
Vãi cả linh hồn??!
Như vầy có có ý gì?
Tại sao lại là thẻ mở cửa phòng nữa!!!!
Quan điểm của Khương Ngọc Doanh hoàn toàn bị làm cho đảo lộn, gặp mặt hai lần thì cả hai lần anh đều đưa thẻ mở cửa phòng cho cô, anh làm vậy là có ý gì?
Ý của anh là muốn nói cho cô, “Hoạt động” đêm nay của anh sẽ rất bận rộn, có khả năng sẽ tùy thời gian mà đổi địa điểm sao!
Fuck Fuck Fuck.
Đây là hành vi vi phạm đạo đức, trái với luân thường đạo lý gì vậy?!
Khương Ngọc Doanh cảm thấy muốn dùng nắm tay mà đấm người.
Cô lặng lẽ phát cho Lâm Thần Khuynh một cái liếc mắt thật ầm trầm rét lạnh . Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lâm Thần Khuynh lại nhẹ nhàng mà liếc cô một cái, lúc thu hồi tầm mắt, đuôi mắt tựa hồ còn hơi