Giang Hồ Tiểu Hương Phong

◙ CÔNG BỐ THƯ TÌNH


trước sau



Ra khỏi thư phòng, sắc mặt Liễu Băng Nham không được tốt, Ôn Mê ngược lại rất bình tĩnh. Hắn còn chỉ giáo kiếm pháp cho Liễu Phong Sào và Hạ Vũ Đài

Lam Tiểu Sí lôi kéo Vi Sinh Từ ‘đến, cùng ta đối luyện mấy chiêu’

Ôn Mê lập tức ngăn cản “Tiểu Sí, võ học của Vi Sinh thế gia không thể truyền ra ngoài”

Lam Tiểu Sí không nghe “ta càng muốn học hai chiêu, ngươi chém tay ta đi”

Ôn Mê bất đắc dĩ, chỉ có thể phân phó Liễu Băng Nham “đi thỉnh Vi Sinh gia chủ đến đây”

Liễu Băng Nham cũng biết đây không phải việc nhỏ, hiện nha đầu kia đã khó thuần, nếu thực sự từ chỗ Vi Sinh Từ học được vài thành công pháp của Vi Sinh gia tộc, e là càng khó khống chế. Hắn lập tức đi ra ngoài

Lam Tiểu Sí nói ‘tốt lắm, vấn đề ngươi lo lắng đã được giải quyết”

Ôn Mê sửng sốt “ngươi…”

‘Đã nói ở chung hòa bình, không cần đề cập chuyện cá nhân. Tâm tình bị phá hỏng, ta không luyện công nữa, đi ăn điểm tâm’ Nói xong liền bỏ đi

Kim Chẩm Lưu nhìn nhìn Ôn Mê lại nhì Vi Sinh Từ

Ôn Mê nói “Chẩm Lưu thái tử, là Tiên Tâm các đãi khách không chu toàn, mời đến đại sảnh dùng cơm”

Kim Chẩm Lưu lắc đầu “không, ta ở nơi này rất khá, Tiên Tâm các rất chu đáo. Thanh Hôi, đi ăn cơm thôi”

Trong chính sảnh, mọi người vừa ngồi xuống thì Vi Sinh Kỳ tiến vào, sắc mặt không tốt, nói với Vi Sinh Từ đang ngồi cạnh Lam Tiểu Sí ‘Tiểu Từ, ngươi ra ngoài, ta có lời muốn nói với ngươi”

Vi Sinh Từ nhìn thoáng qua Lam Tiểu Sí một cái rồi đứng dậy đi ra ngoài

Vi Sinh Kỳ sắc mặt nghiêm túc nói “võ học Vi Sinh gia không thể truyền ra ngoài, ngày sau luyện công cần trở lại chỗ ở của ngươi, không nên cùng người Tiên Tâm các đối luyện, nếu không, ngươi theo ta hồi Cửu Vi sơn đi”

Vi Sinh Từ yên lặng cúi đầu

Vi Sinh Kỳ lại nói “cha đã tận lực nhân nhượng ngươi nhưng vấn đề nguyên tắc thì không thể thỏa hiệp. Ngươi phải cam đoan, dù là Lam Tiểu Sí cũng phải cự tuyệt”


Vi Sinh Từ không nói lời nào

Vi Sinh Kỳ tức giận “trả lời ta”

Vi Sinh Từ vẫn cúi đầu

“Vậy ngươi theo ta trở về đi. Trước khi ngươi học được cự tuyệt nàng, ngươi không thể lại gặp nàng

Vi Sinh Từ rốt cuộc lên tiếng “ta…”

Ngữ khí Vi Sinh Kỳ trầm trọng hơn “ngươi nghe hiểu lời ta nói không?”

Hắn càng giận, Vi Sinh Từ càng không dám tranh luận. Từ nhỏ đến lớn, Vi Sinh Kỳ là phụ thân cũng là nghiêm sư của hắn, nhưng dù vậy, hắn vẫn không nói sẽ cự tuyệt yêu cầu của Lam Tiểu Sí

Vi Sinh Kỳ ra quyết định “thu thập một chút, hồi Cửu Vi sơn”

Vi Sinh Từ cuối cùng thỏa hiệp “ta sẽ cự tuyệt nàng”

Vi Sinh Kỳ thở phào nhẹ nhõm “ngươi cam đoan?”

Vi Sinh Từ gật đầu

Vi Sinh Kỳ vỗ vai hắn ‘nàng hiện lập trường không rõ, sự tình trọng đại, ngươi không thể bị tư tình nhi nữ làm đầu óc choáng váng”

Vi Sinh Từ chỉ ân một tiếng

Ngữ khí của Vi Sinh Kỳ cũng dịu lại “đi ăn cơm đi”

Vi Sinh Từ đi vào phòng, Ôn Mê và Liễu Băng Nham đều vô cùng kinh ngạc, Vi Sinh Kỳ bị nhi tử của hắn thuyết phục rồi sao?

Vi Sinh Từ ngồi xuống cạnh Lam Tiểu Sí, nàng cũng lấy làm khó hiểu, với tính cách của lão Kỳ, hắn hẳn sẽ mang con hắn đi mới đúng, liền hỏi ‘cha ngươi nói gì với ngươi?”

Vi Sinh Từ đáp “không được tiết lộ võ học của Vi Sinh gia ta”

Lam Tiểu Sí hừ lạnh “có gì đặc biệt hơn người, làm như bảo bối vậy” Nghĩ nghĩ, được rồi, võ học của Vi Sinh gia chính là bảo bối, lại hỏi ‘ngươi đáp ứng hắn?”

Vi Sinh Từ “ân”

Lam Tiểu Sí không hỏi thêm “ăn cơm đi” Lại tiện tay bóc vỏ một quả trứng luộc cho hắn

Vi Sinh Từ đột nhiên hỏi “ngươi thực sự muốn học sao?”

Lam Tiểu Sí trêu chọc hắn ‘muốn, học không được chân truyền, chút ít da lông cũng được”

Vi Sinh Từ nghĩ nghĩ, nhỏ giọng nói “đêm nay ngươi ra ngoài, ta dạy ngươi”

Lam Tiểu Sí sửng sốt “ngươi không phải đã đáp ứng cha ngươi không truyền ra ngoài sao?”

“Ngươi đừng lộ trước mặt hắn là được”

Lam Tiểu Sí cười thành tiếng “ngươi không sợ cha ngươi lột da ngươi sao?”

Vi Sinh Từ trầm mặc một chút mới nói “nếu gặp nguy hiểm, ngươi có thể dùng tới”

“Ngươi có nghĩ ngày nào đó ta sẽ trở về Vũ tộc, đến lúc đó chúng ta sẽ đứng trên lập trường khác nhau, sẽ không cùng tác phong làm việc, thậm chí còn có thể gây thương tổn cho người ngươi muốn bảo vệ. Khi đó phải làm sao”

Vi Sinh Từ phải mất một khoảng thời gian mới hiểu được nhiều lời như vậy “ngươi hồi Vũ tộc không thể mang theo ta sao?”

Lam Tiểu Sí đổi cách khác “thế này đi, nếu có một ngày, cha ngươi muốn giết cha ta, ta chắc chắn chỉ có thể giết cha ngươi, khi đó ngươi giúp ai?”

“Ta sẽ không để cha ta giết cha ngươi, ngươi có phải sẽ không giết cha ta hay không?”

Phương pháp giải quyết cực kỳ đơn giản lại thô bạo, Lam Tiểu Sí cạn lời, chỉ có thế nhét trứng vào miệng hắn

Đúng lúc này Liễu Thừa Long tiến vào bẩm báo “Các chủ, chúng đệ tử tra được gần đây quả thật có nhân vật thần bí thu mua một lượng lớn Hạo thiên căn. Tuy rằng vẫn chưa tìm ra được người mua nhưng chúng ta thông qua dấu vết để lại, tìm được ngân hàng tư nhân trả tiền, tra ra lai lịch của ngân phiếu kia”

Ôn Mê thấy trong lời hắn nói có ý giữ lại, sắc mặt trầm xuống “ngươi lấp lửng như vậy là kiêng dè ai?”

Lam Tiểu Sí cười cười “nơi này trừ ta, Mộc Hương Y và Chẩm Lưu thái tử cũng không có người ngoài nào khác”


Nàng như nghiến răng nghiến lợi khi nhắc tới hai chữ người ngoài, Liễu Thừa Long vội quỳ xuống, hoảng sợ nói “Các chủ thứ tội, chúng ta tra ra ngân phiếu có liên quan tới Vũ tộc” Nói xong đưa ra một túi da dê

Ôn Mê mở ra, thấy bên trong có đủ loại chứng từ, biên lai, mỗi tờ đều ghi rõ nguồn tiền. Hắn đưa cho Lam Tiểu Sí “ngươi xem một chút, hay là có sai lầm”

Lam Tiểu Sí cầm lấy xem xét, tư liệu Tiên Tâm các thu thập rất rõ ràng “không có lầm, ngân phiếu quả thật xuất phát từ Vũ tộc”

Ôn Mê nói “Đồng Nhan Quỷ Mỗ là bạn cũ của Lam Phỉ, ngân phiếu mua Hao Thiên căn lại xuất phát từ Vũ tộc. Chuyện cho tới bây giờ, ngươi còn không thừa nhận việc này có liên quan tới Vũ tộc?”

Lam Tiểu Sí nói “bảy mươi vạn lượng bạc, cả năm trước và năm nay, Vũ tộc đều không có khoản chi này”

Ôn Mê không tin “sao ngươi lại biết rõ vậy?” Lời vừa ra khỏi miệng, trong lòng run lên “ngươi xem qua sổ sách của Vũ tộc?”

Mộc Hương Y góp lời ‘hai năm qua Vũ tôn đã mặc kệ sổ sách”

Ôn Mê trong lòng nhảy dựng, Lam Phỉ giao sổ sách Vũ tộc cho nàng xử lý

Lam Tiểu Sí lại nói “cho ta vài ngày”

Ôn Mê khó hiểu “ngươi cảm thấy còn có điểm đáng ngờ”

Lam Tiểu Sí “ta cảm thấy tất cả đều đáng ngờ”

Ôn Mê bất đắc dĩ “ngươi cần bao lâu?”

Lam Tiểu Sí tính toán ‘sự tình có chút phiền toái, cho ta năm ngày đi”

Mọi người trong phòng đều lấy làm kinh ngạc

Kim Chẩm Lưu vỗ ngực nói “yêu thiếp thứ ba mươi sáu, ngươi cần gì cứ mở miệng, bốn mươi chiến ưng thiên hạ vô định duy ngã độc tôn ngạo thị quần hùng bách chiến bách thắng của bản thái tử đều do ngươi phân phó”

Lúc này Lam Tiểu Sí lại có chút cảm kích hắn “cảm ơn”

Kim Chẩm Lưu không chút để ý “người một nhà, nói cảm tạ cái gì”

Liễu Băng Nham nghi hoặc “Tiểu Sí, ngươi xác định trong vòng năm ngày sẽ có kết quả? Nếu không thể…” Nhớ lại sự lợi hại của nàng, hắn hạ giọng nói tiếp “cha ngươi lúc đó nên giao đãi thế nào với Tiên Tâm các?” Hắn muốn nói Lam Tiểu Sí đừng nói mà không suy nghĩ, miễn cho Ôn Mê khó xử

Lam Tiểu Sí cười cười “thì ra ở Tiên Tâm các, Các chủ cần phải giao đãi với các đệ tử? Chuyện này, ta thực sự không biết, nếu không đến lúc đó các ngươi bắt hắn tự sát tạ tội đi”

Mọi người đều cảm thấy quạ đen bay đầy đầu

Lam Tiểu Sí muốn ngày nhưng Mộc Hương Y mỗi ngày đều phải cần giải dược, đi tới đi lui lại không tiện nên Ôn Mê giao giải dược cho Liễu Phong Sào quản

lý, Lam Tiểu Sí muốn gạt hắn để lấy cũng không phải dễ

Các chủ tỏ ý ủng hộ nữ nhi bảo bối, Tứ đại trưởng lão cũng không tiện chống đối, quyết định cứ để nàng vui đùa một hồi

Biện pháp của Lam Tiểu Sí rất đơn giản, nàng sai người lột trần thi thể của Đồng Nhan Quỷ Mỗ treo trên Bát Bảo đài; lại sai bốn mươi bốn chiến ưng tung tin Ôn Mê và Kim Chỉ Đinh Lan liên thủ giết Đồng Nhan Quỷ Mỗ, vì dân trừ hại ra ngoài, còn cực lực khen ngợi bọn họ, khiến Ôn Mê nghe mà xấu hổ không thôi. Tuy nhiên đã đáp ứng nàng nên hắn cũng lệnh cho đệ tử Tiên Tâm các toàn lực hỗ trợ nàng, Kim Chẩm Lưu cũng lệnh cho Kỳ tộc hiệp trợ, có hai thế lực lớn tương trợ, rất nhanh tin tức đã lan truyền khắp giang hồ.

Kế hoạch của nàng là kích cho Đồng Nhan Quỷ Mỗ hiện thân, nhưng hắn lại nhẫn nhịn rất giỏi, không hề lộ diện. Thấy hai ngày trôi qua vẫn chưa có tin tức, Tứ đại trưởng lão liền không ngừng lắc lư trước mặt Lam Tiểu Sí. Nàng liền nhịn không được nữa, viết một phong thư giao cho Kim Chẩm Lưu và Liễu Băng Nham, muốn bọn họ loan ra ngoài. Nội dung lần này còn bạo hơn trước, Ôn Mê xem qua liền không đành lòng nhìn thẳng

Đây là thư tình của Đồng Nhan Quỷ Mỗ và Lam Phỉ

Đinh Tuyệt Âm vốn lạnh lùng nghiêm túc cũng nhịn không được hỏi Lam Tiểu Sí “không phải thật chứ?”

“Không biết có phải thật hay không, nhưng năm đó, sau khi cha ta nhận được phong thư này, chỉ nhìn thoáng qua đã xé thành từng mảnh vụn. Ta ở bên cạnh, thuận mắt liếc nhìn một cái” Có thể nhìn thấy Lam Phỉ kinh ngạc thật sự là hiếm có ah

Đinh Tuyệt Âm gật đầu “ta cảm thấy Tiên Tâm các nên chuẩn bị tốt việc ứng chiến”

Ngày thứ tư, Ôn Mê đang đợi người mang thi thể Đồng Nhan Quỷ Mỗ trên Bát Bảo đài xuống thì có một người từ xa đi đến, trầm giọng hỏi “ai là Ôn Mê?” Người tới một thân hắc y, trên ngực thêu hoa sen màu vàng, tóc dài xõa tung, hai bên tóc mai lấm tấm hoa râm, ngũ quan nhu hòa, nhìn qua ổn trọng thong dong

Tứ đại trưởng lão nhìn thoáng qua Ôn Mê, sắc mặt ngưng trọng

Ôn Mê tiến lên nói “tại hạ là Ôn Mê, xin hỏi các hạ là anh hùng phương nào?”

“Đồng Nhan Quỷ Mỗ, thỉnh các hạ chỉ giáo” Lời vừa dứt, roi thép trong tay cũng vung ra

Ôn Mê lập tức nắm lấy chuôi kiếm Thượng Thiện Như Thủy, Tứ đại trưởng lão cũng chuẩn bị ứng chiến, trong lòng lại âm thầm kinh hãi, Đồng Nhan Quỷ Mỗ vậy mà thực sự còn sống

Không khí giương cung bạ kiếm, đang lúc tưởng rằng khó tránh khỏi giao chiến, Lam Tiểu Sí lại tiến lên hỏi “ngươi chính là Đồng Nhan Quỷ Mỗ?”

Hắc y tức giận hừ mộ tiếng, trường tiên đang định xuất kích, chợt nhìn thấy Định Phong Linh trên đầu nàng liền ngừng lại, hỏi “ngươi là người phương nào?”


Lam Tiểu Sí thân thiết nói “Quỷ Mỗ, ta là Lam Tiểu Sí, ngươi còn nhớ không? Cha ta nói ta hành tẩu trên giang hồ, nếu gặp phải chuyện khó giải quyết thì cứ tìm ngài, nhưng ta làm thế nào cũng không tìm ra ngài, bọn họ chỉ cho ta năm ngày, hiện đã qua bốn ngày rồi”

Đồng Nhan Quỷ Mỗ nghi hoặc ‘Lam Tiểu Sí? Ngươi là nữ nhi Lam Phỉ?” Sát khí cũng yếu hơn

Lam Tiểu Sí lập tức theo cột mà leo lên, tiến lên ôm lấy cánh tay Đồng Nhan Quỷ Mỗ “đúng vậy, thì ra ngươi phong hoa tuyệt đại như vậy, khó trách cha ta đối với ngươi nhớ mãi không quên”

Sắc mặt Đồng Nhan Quỷ Mỗ dịu hẳn “Lam Phỉ thực sự nói vậy? Bảo ngươi gặp việc khó thì tìm ta?”

“Đương nhiên, ta là tiểu hài tử, sao có thể nói dối ngoại tổ mẫu chứ”

Đồng Nhan Quỷ Mỗ thu hồi trường tiên “xem ra hắn còn chút lương tâm. Ngươi là nữ nhi hắn cũng như là nữ nhi ta, không cần gọi ta là ngoại tổ mẫu” Bối phận sai lầm rồi

Lam Tiểu Sí nhanh nhảu nhận lời “dạ, Quỷ di” Tự động quy đổi giới tính của hắn thành “nàng”

Đồng Nhan Quỷ Mỗ không phản đối, hỏi “bảo bối, ngươi gặp phải việc khó gì? Tiên Tâm các làm khó ngươi?”

Ôn Mê cảm thấy thời điểm này không tiện ra tay, dù sao công bố thư tình của người ta cũng là vô lễ nhưng Đồng Nhan Quỷ Mỗ là người trong tà phái, vẫn phải dè chừng, tiến lên hỏi “xin hỏi anh hùng, có bằng chứng nào để chứng minh thân phận của ngươi?” Đồng Nhan Quỷ Mỗ ẩn tích đã lâu, người gặp được hắn rất ít, khó mà tin

“Hừ, không phải các ngươi đồn đãi Ôn Mê và Kim Chỉ Đinh Lan chỉ vài ba chiêu đã giết chết ta sao? Nếu ngươi không tin có thể đánh một trận”

Ôn Mê toát mồ hôi “đây là do tình thế bức bách, thật ngại quá”

Lam Tiểu Sí chen vào “Quỷ di, chúng ta gặp phải một việc khó, có người nói việc ác nơi đây là cha ta làm, còn nói ngay tại chỗ nhìn thấy ngài là đồng mưu. Ngài mau chứng minh ngài là Quỷ di của ta, cũng chứng minh cha ta trong sạch”

Đồng Nhan Quỷ Mỗ sờ đầu nàng “bảo bối, làm gì chứ, cha ngươi vốn dĩ đã không trong sạch”

Lam Tiểu Sí lôi kéo cánh tay nàng làm nũng “quỷ di”

“Được rồi, được rồi” Miệng nói, tay lấy ngọc thiền xanh biếc từ bên hông ném cho Ôn Mê

Ôn Mê nhận lấy, cảm thấy mát lạnh, đánh giá một hồi “Bích thiền hàn tân?” Đồng Nhan Quỷ Mỗ thể chất đặc thù, tu tập công pháp cũng đặc thù, nghe nói phải dựa vào Bích thiền hàn tân để ổn định âm dương khí trong cơ thể, tránh cho tẩu hỏa nhập ma

Đồng Nhan Quỷ Mỗ lại nói “Tiểu Sí bảo bối, sau này hạn chế giao tiếp với người Tiên Tâm các đi, bọn họ người người lòng dạ đen tối, dối trá”

Lam Tiểu Sí che miệng cười

Ôn Mê cười khổ, trả Bích thiền hàn tân cho nàng “hôm nay vốn muốn mời Quỷ Mỗ đến làm chứng, không nói chuyện trước kia, sau khi Quỷ Mỗ rời đi, lần sau gặp lại chính là tà chính phân tranh”

Đồng Nhan Quỷ Mỗ đáp trả ‘ta cũng luôn muốn gặp ngươi, có điều hôm nay ở trước mặt Tiểu Sí, sẽ không tính toán với ngươi” Quay sang hỏi Lam Tiểu Sí “đám tiểu nhân dối trá này có gì hay đâu, coi chừng bọn họ hại ngươi. Đến, cùng Quỷ di đi chơi”

Lam Tiểu Sí vui vẻ nói “Quỷ di từ xa đến đây, ta phải mời khách” Lại không khách khí mà ra lệnh cho Kim Chẩm Lưu “Kim Chẩm Lưu, chúng ta đi ăn cơm đi” Để hắn đài thọ là đúng nhất

Kim Chẩm Lưu lập tức đáp ứng. Hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm Đồng Nhan Quỷ Mỗ, người này thực sự là lưỡng tính? Hắn hận không thể nghiệm tra ngay lập tức

Thấy Đồng Nhan Quỷ Mỗ nắm tay Lam Tiểu Sí chuẩn bị rời đi, Liễu Băng Nham nóng vội gọi “Các chủ?”

Ôn Mê nói “Tiểu Từ, ngươi đi cùng Tiểu Sí Bàng đi” Có Vi Sinh Từ, không sợ Đồng Nhan Quỷ Mỗ làm gì

Vi Sinh Từ đương nhiên muốn đi, hắn lập tức đi sau lưng Lam Tiểu Sí

Đồng Nhan Quỷ Mỗ cao thấp đánh giá hắn “ngươi cũng là đệ tử Tiên Tâm các?” Lão hồ ly Ôn Mê phái tiểu tử này đi theo bọn họ sao? Hắn rất muốn thử xem năng lực của tiểu tử này thế nào

Lam Tiểu Sí giới thiệu ‘Quỷ di, hắn là bằng hữu của ta, Vi Sinh Từ”

Đồng Nhan Quỷ Mỗ a một tiếng, lập tức tiến lên, ngăn cách Lam Tiểu Sí và Vi Sinh Từ. Người Vi Sinh thế gia? May mà hắn chưa ra tay nha. Bảo bối, bữa cơm này có thể không ăn hay không?





trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện