Hôm sau, Vi Sinh Kỳ rời giường luyện công cũng không thấy Vi Sinh Từ và Lam Tiểu Sí đâu, đến lúc ăn sáng, hắn rốt cuộc không nhịn được nữa, hỏi Vũ nhân đưa cơm “Lam Tiểu Sí đâu?”
Vũ nhân kia hoảng sợ kẹp cánh, cẩn thận trả lời “hồi gia chủ, Vũ tôn ra ngoài rồi”
Vi Sinh Kỳ có chút ngạc nhiên, nha đầu kia nhìn thì lười nhác lại dậy rất sớm nha. Hắn nhìn bánh bao thịt ngàn lớp trên bàn, bên trong còn kẹp trứng gà và rau xanh, nhíu mày hỏi “bữa sáng các ngươi đều ăn thứ này?”
“Hồi Vi Sinh gia chủ, Vũ tôn nói người Vi Sinh khi ăn cơm đều không quá no nên bảo đầu bếp làm cái này”
Vi Sinh Kỳ hừ một tiếng, trong lòng lại thấy vui vui, con dâu vẫn rất hiếu thuận. Vì thế cũng không truy vấn Lam Tiểu Sí đi đâu
Trời còn chưa sáng, Lam Tiểu Sí đã mang theo Tử Trấm, Thanh Bằng ra khỏi Phương Hồ Ủng Thúy. Dựa theo danh sách Phượng Chứ cung cấp, nàng đến tìm Thanh Vân sơn chưởng môn Lục Hóa Đào trước.
Lục Hóa Đào vừa rời giường, đang luyện quyền lại thấy hai nam Vũ nhân từ trên trời giáng xuống. Hắn lắp bắp kinh hãi gầm lên “yêu nhân Vũ tộc?”
Lam Tiểu Sí từ lưng Tử Trấm bước xuống, nói ‘Lục bá bá, biệt lai vô dạng nha”
Lúc này Lục Hóa Đào mới nhìn thấy nàng “Lam Tiểu Sí?” Hắn đã gặp nàng ở sinh yến của nàng tại Thái Cực Thùy Quang, lập tức thở dài nhẹ nhõm, nói ‘ngươi hiện là Vũ tôn, bái phỏng như thế, không thấy thất lễ sao?”
Lam Tiểu Sí cười hì hì “ta là vãn bối mà, dù thất lễ, Lục bá bá hẳn cũng không tính toán với ta đâu”
Lục Hóa Đào có chút nghi hoặc “ngươi tới làm gì?”
“Không dám giấu gì Lục bá bá, ta đã nói với cha ta về chuyện Vũ tộc thông thương, hắn đồng ý để các vị võ lâm đồng đạo cùng nhau thương nghị biểu quyết vào ngày ba mươi tháng giêng này. Ta muốn đến trao đổi với Lục bá bá trước”
“Cha ngươi? Cha ngươi không phải là Lam Phỉ sao? Từ khi nào thì đổi thành Ôn các chủ?”
“Haiz, huyết thống chí thân, không phải ta không nhận là được, đúng không?”
‘Ôn các chủ là người đại tín đại nghĩa, ngươi đừng nghĩ là nữ nhi của hắn thì có thể coi thường quy tắc”
Lam Tiểu Sí thở dài “nói như vậy là Lục bá bá không đồng ý cho Vũ tộc thông thương?”
“Năm đó đám người Lam Phỉ và Úc La đã giết hại bao nhiêu võ lâm đồng đạo? Máu tươi chưa khô, ngươi nghĩ chỉ dựa vào vài câu là có thể bỏ qua sao?”
“Lục bá bá, năm đó Vũ nhân cũng chảy không ít máu. Ta cảm thấy ân oán cá nhân không cần tăng lên thành cừu hận chủng tộc, đúng không?”
“Ngươi nói rất dễ, người chết đâu phải là thân nhân của ngươi. Cho dù nhà chồng của ngươi là Cửu Vi sơn thì cũng không thấy ngươi chiếm lý trong việc này. Ta khuyên ngươi một câu, ngươi tốt nhất nên sớm rời khỏi Phương Hồ Ủng Thúy, trở về Phương Hồ Ủng Thúy hoặc Cửu Vi sơn đi”
Lam Tiểu Sí thở dài “Lục bá bá nói vậy thật khiến người ta khó xử”
Lục Hóa Đào hừ một tiếng
Lam Tiểu Sí “được rồi, chuyện công thực sự không làm người ta thoải mái. Lục bá bá, chúng ta nói việc tư đi”
“Ngươi một ngày không rời khỏi Vũ tộc thì chính là kẻ địch của Thanh Vân sơn, ta và ngươi có việc tư gì để nói”
Lam Tiểu Sí lại thở dài “dù Lục bá bá không nhớ tình bạn cũ thì chuyện ngài và tẩu tử của ngài yêu đương vụng trộm, ta sẽ không nói lung tung”
Lục Hóa Đào sửng sốt, sắc mặt lập tức thay đổi
Lam Tiểu Sí lấy trong lòng ra hai phong thư, nói “bút tích trên hai lá thư này, không biết Lục bá bá còn nhớ hay không?”
Lục Hóa Đào đưa tay muốn đoạt, Lam Tiểu Sí nghiêng người tránh đi. Hắn giận dữ hỏi “hai phong thư này sao lại ở trên tay ngươi?”
“Tình cờ thôi, có một vị cô nương tên là Trương Thảo Nhi cùng Lục chưởng môn hồng nhạn trao tình, ta ở Hiệp Đô lại không cẩn thận thấy được bồ câu truyền tin” Lam Tiểu Sí quơ quơ hai lá thư trong tay “sau đó mở ra nhìn, thực sự là mở ra một thế giới mới nha. Từ đó ta liền để ý tới bồ câu đưa thư của Thanh Vân sơn”
Vũ tộc đáng chết. Trong mắt Lục Hóa Đào hừng hực lửa giận
Lam Tiểu Sí lại nói “Lục bá bá, đừng như vậy. Ngươi xem, khi đó tuy ta mới tám tuổi nhưng chưa từng đề cập việc này với bất cứ ai, nếu không với tính tình của cha ta, đã sớm gởi thiếp đến Tiên Tâm các để mời các đồng đạo võ lâm cùng chiêm ngưỡng rồi”
Lục Hóa Đào trầm giọng “ngươi uy hiếp ta?”
Lam Tiểu Sí nghiêm mặt đáp “Lục bá bá, ta là đến biểu đạt thiện ý”
Lục Hóa Đào nhìn hai lá thư trên tay nàng, cắn răng nói “Lam Tiểu Sí, Lục mỗ dám làm dám chịu, ngươi đừng tưởng dùng việc này có thể áp chế ta”
“Lục bá bá dám làm dám chịu, nhưng không biết Trương thẩm thẩm có can đảm này không?”
Lục Hóa Đào nghiến răng “ngươi…”
“Ta đếm đến ba bước, sau khi ta đi sẽ không quay lại. Một, hai…”
Lục Hóa Đào chán nản nói ‘Ta…Ta sẽ không phản đối việc Vũ tộc thông thương”
“Ngày ba mươi mốt tháng giêng, hai phong thư này sẽ trở lại trên tay ngươi” Lam Tiểu Sí nói xong, leo lên lưng Thanh Bằng, rời đi
Rời khỏi Thanh Vân sơn, Thanh Bằng hỏi ‘Đại tiểu thư, chúng ta làm vậy có chút tiểu nhân?” Nếu là Lam Phỉ, dù thế nào cũng sẽ không ra mặt làm việc này
Lam Tiểu Sí vỗ vỗ đầu hắn “cảm ơn khích lệ. Kế tiếp chúng ta sẽ đi tìm Mật Vân tông Lý tông chủ”
Tử Trấm hỏi “không phải hắn cũng thông gian với tẩu tử chứ?”
Lam Tiểu Sí lắc đầu ‘Mật Vân tông không được gần nữ sắc, hắn lại cùng người khác có một đứa con trai riêng”
Khi Vi Sinh Từ về đến Phương Hồ Ủng Thúy, không nhìn thấy Lam Tiểu Sí, hắn tìm một vòng
Phượng Chứ nhìn thấy liền nói “Cô gia, Vũ tôn ra ngoài, lúc đi có dặn ngài cứ luyện công trước, chừng năm ngày sau nàng sẽ trở lại”
Vi Sinh Từ lúc này mới trở lại phòng của mình, hạ nhân đã sớm chuẩn bị nước ấm cho hắn
Vi Sinh Kỳ biết nhi tử trở lại, xem ra mấy ngày qua hắn không ở cùng Lam Tiểu Sí, liền xụ mặt nói “mấy ngày nay ngươi đi đâu?”
Vi Sinh Từ mím môi “ta không nói”
Vi Sinh Kỳ tức giận “Lam Tiểu Sí sai ngươi làm chuyện xấu gì đúng không?”
Vi Sinh Từ ngậm chặt miệng, mặc kệ Vi Sinh Kỳ ở bên ngoài rít gào, nuôi nhi tử đúng là uổng công mà
Thời điểm này, Ôn Mê cũng đang phát hiện ra có gì đó không đúng. Lúc trước các đồng đạo vĩ lâm được phóng thích khỏi Lạc Nhật thành lại đồng loạt quay trở lại đó, Tiên Tâm các gởi tin đến hỏi thì bọn họ đều đồng loạt hồi âm là vì ngưỡng mộ phong quang của Lạc Nhật thành cùng phẩm cách của Giáo phụ Già Dạ nên tự nguyện phản sư môn, quy thuận Lạc Nhật thành. Hắn đương nhiên thấy kỳ quái, lập tức cùng Liễu Băng Nham đến Lạc Nhật thành xem xét nhưng những người kia đều thần trí thanh tỉnh, võ công vẫn như cũ, hành vi bình thường. Hơn nữa bọn họ tự nguyện đầu nhập Già Dạ, đó là tự do lựa chọn của bọn họ, Tiên Tâm các cũng không thể nói gì. Cho nên sau khi trở về, sắc mặt Ôn Mê luôn cau có nghiêm túc
Lúc này, Tứ đại trưởng lão cũng tề tựu đông đủ. Đinh Tuyệt Âm nói “lý do này thật buồn cười, cái gì mà ngưỡng mộ phẩm cách của Giáo phụ, vậy lúc trước tìm mọi cách trốn đi làm gì?”
Ôn Mê nói “ta đã nói chuyện với từng người, ngôn từ đều rất bình thường. Ta cảm thấy có thể trước khi Già Dạ thả bọn họ đã cho bọn họ dùng Trường Sinh tuyền”
Đinh Tuyệt Âm “nếu là dùng Trường Sinh tuyền…chẳng lẽ trong đó có huyền cơ gì?”
Ôn Mê “có khả năng là cần dùng thường xuyên hoặc là cần phối hợp với giải dược nào đó. Trừ lý do này, ta không nghĩ ra cái gì khác”
Tứ đại trưởng lão đồng loạt thay đổi sắc mặt
Đàm Truy “nói cách khác là những người này đã bị Già Dạ khống chế?”
Ôn Mê phân phó “đây chỉ mới là phỏng đoán của ta, mấy năm qua Ám tộc cũng không chủ động gây chuyện, chúng ta không thể vì phỏng đoán của mình mà tra xét Lạc Nhật thành. Hạc An, ngươi mang theo mấy đệ tử đắc lực, mai phục bên ngoài Lạc Nhật thành, chặt chẽ chú ý động tĩnh”
Cổ Hạc Anh nhận lệnh “dạ”
Ôn Mê nghĩ nghĩ, lại nói thêm “nhớ kỹ, ăn uống ẩm thực phải chú ý nhiều hơn, đừng để người ta ám toán”
Cổ Hạc Anh gật đầu “Các chủ yên tâm”
Hai mươi tháng giêng, Lam Tiểu Sí vẫn chưa hồi Phương Hồ Ủng Thúy. Ban đêm, Vi Sinh Từ luyện công xong, lần đầu tiên phát hiện mình không ngồi yên được nữa, liền đi ra ngoài. Bên ngoài là chỗ của Lam