Giang Hồ Tiểu Hương Phong

¸.•´¨¤ VŨ TỘC THÔNG THƯƠNG


trước sau



Lam Tiểu Sí ra ngoài rất lâu, muốn bắt được nhược điểm của người không phải là chuyện dễ dàng, có đủ nhân chứng vật chứng lại càng thêm khó khăn.

Thấy sắp tới hai mươi sáu tháng giêng mà các môn phái giang hồ đã đến bái phỏng chưa đến quá nửa, Thanh Bằng nói “Vũ tôn, các chưởng môn khác đều sạch sẽ, chỉ sợ chiêu này không có tác dụng”

“Trại chủ Vân Tự Cửu Liên trại thoạt nhìn rất ham tài, đưa chút tiền qua xem được không”

“Dạ, nhưng mà Vũ tôn, sắp tới ba mươi rồi, dù là Vân Tự Cửu Liên trại đồng ý, cũng không quá một nửa”

“Đúng vậy, tranh thủ được một nhà thì thêm một nhà, còn sau lại nghĩ cách”

Cứ thế, nàng bôn ba thêm hai ngày, rốt cuộc cũng thuyết phục được ba thế lực giang hồ. Ngày ba mươi tháng giêng rốt cuộc cũng đến, Lam Tiểu Sí đành phải chạy đến Thái Cực Thùy Quang, các môn phái cũng đã sớm cử người đến, không thể đến thì đưa tin

Đan Nhai Thanh Bích, Ôn Mê và thủ lĩnh các môn phái ngồi trên chủ vị. Lam Tiểu Sí ngồi một mình bên cạnh, Bạch Ế và Phượng Chứ đứng phía sau. Mấy năm qua người giang hồ hiếm khi nhìn thấy Vũ nhân, cho nên lần này nhìn thấy cánh chim của bọn họ, đều không tự chủ mà nhìn thêm vài lần

Ôn Mê lên tiếng dẫn đầu “chư vị, cực khổ mọi người đường xa đến đây, cũng là vì chuyện Vũ tộc thông thương. Mấy năm qua, Vũ nhân từ chỗ là nô lệ huấn điểu cho tới bây giờ độc chiếm Phương Hồ Ủng Thúy, cũng xem như là thế lực giang hồ một phương. Tiền nhiệm Vũ tôn Lam Phỉ lạm sát, tay nhiễm máu tươi vô số, Tiên Tâm các và triều đình luôn tìm cơ hội tiêu diệt nhưng hắn lại đào thoát cũng đã nhường ngôi cho Lam Tiểu Sí. Tân nhiệm Vũ tôn, hủy bỏ chế độ nô lệ ở Phương Hồ hủng Thúy, cũng có công đạo với một vài chuyện cũ” Hắn vẫy tay “Tiên Tâm các Trưởng lão Đàm Truy sẽ công khai các kết quả điều tra của chúng ta, hi vọng các vị có phán đoán lý trí với thỉnh cầu của Vũ tộc” Nói xong liền nhìn Lam Tiểu Sí, đứa nhỏ, đây là chuyện duy nhất cha có thể làm cho ngươi nhưng thù hận mà Lam Phỉ gây ra, không phải nói mấy lời là có thể lay dộng, cũng không thể vì ngươi phóng thích nô lệ mà có thể xóa bỏ

Đàm Truy bắt đầu công bố những gì Tiên Tâm các đã điều tra Vũ tộc, đầu tiên là chuyện Lam Phỉ giết chết người già, phụ nữ và trẻ em ‘việc này là do hai bên đánh nhau mà ra, có người vượt qua cột mốc ranh giới của Phương Hồng Ủng Thúy, do đó mới nảy sinh xung động”

Đợi hắn đọc xong, Ôn Mê nhìn thoáng qua Lam Tiểu Sí, nói “bắt đầu bỏ phiếu”

Phía dưới có người đứng lên “Ôn các chủ”

Ôn Mê đưa mắt nhìn thì thấy người nói là Động chủ Ưng Sầu Giản động Phùng Giao, liền chắp tay nói ‘Động chủ, mời nói”

Phùng Giao nói “mọi người đều biết, Ôn các chủ và Lam Tiểu Sí là thân sinh cha con, vì tị hiềm, Các chủ hẳn không nên bỏ phiếu”

Lam Tiểu Sí vui sướng khi người gặp họa, nhìn đi, Tiên Tâm các các ngươi cũng chẳng có uy nghiêm gì nha

Vốn tưởng Ôn Mê luôn ôn hòa sẽ vì tị hiềm mà né tránh, nhưng hắn lại nói ‘Động chủ biết Ôn mỗ là sinh phụ của Lam Tiểu Sí, như vậy xin hỏi Động chủ có biết Ôn mỗ còn là Tiên Tâm các Các chủ?”

“Này…”Phùng Giao sửng sốt, Ôn Mê luôn khoan dung, hiếm khí sắc bén như vậy, hắn chỉ có thể nói “nói như vậy là Ôn các chủ muốn thiên vị?”

“Không, nếu đã nói là do giang hồ đồng đạo cùng nhau biểu quyết, như vậy Động chủ nhất định phải hiểu, Tiên Tâm các cũng là một phần không thể thiếu trong giang hồ đồng đạo mà ta, thân là Các chủ Tiên Tâm các, sẽ không buông tay quyền lợi hành sử của mình” Ngữ khí của Ôn Mê vẫn ôn hoàn nhưng thái độ rất kiên quyết

“Nếu Ôn các chủ ủng hộ Vũ tộc thông thương, không sợ giang hồ đồng đạo nghi ngờ ngươi lấy việc công làm việc riêng sao?” Phùng Giao vẫn không phục


Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao, Tiên Tâm các Tứ đại trưởng lão đều là vẻ mặt giận dữ, Ôn Mê không nói gì

Lam Tiểu Sí lại lên tiếng “Phùng động chủ”

Phùng Giao hừ lạnh “ta đang nói chuyện với phụ than ngươi, ngươi thân là tiểu bối, lại là nữ tử, nơi nào có chỗ cho ngươi chen mồm?”

Lam Tiểu Sí cười hì hì “không cần như vậy nha, kỳ thật ta thừa nhận lời ngươi nói. Ta cũng thấy Ôn các chủ làm người luôn chí công vô tư, có đôi khi đến mức khiến người ta khó có thể tin, cho nên ta cũng cảm thấy Ôn các chủ sẽ vì tị hiềm mà để Tiên Tâm các phản đối Vũ tộc thông thương”

Phùng Giao sửng sốt “cái gì?”

“Thì ra không chỉ một mình ta nghĩ vậy” Lam Tiểu Sí nhìn thoáng qua đám người “Không Vũ đảo, Thủy Nguyệt cung…nhiều đồng đạo đều cho là như vậy. Cho nên ta cảm thấy Tiên Tâm các không thể công chính chủ trì lần biểu quyết này” Thấy mọi người đều an tĩnh lại, nàng nói tiếp “nếu mọi người đều cho rằng Tiên Tâm các cũng không thể tin, vậy chúng ta đừng để Tiên Tâm các chủ trì. Giờ ta hỏi, môn phái nào đồng ý Vũ tộc thông thương?”

Mọi người đều ngẩn ra, còn có người bắt đầu giơ tay

Lam Tiểu Sí phân phí “Bạch Ế, ghi nhớ kỹ mấy môn phái này” Sau đó nói tiếp “được rồi, giờ ta tuyên bố, Vũ tộc sẽ thông thương cùng các môn phái giơ tay tán đồng, còn các môn phái khác, Vũ tộc cam đoan tuyệt không mua bán trong quý phái. Biểu quyết chấm dứt, ta đi trước”

Mọi người cảm thấy có gì đó sai sai. Cái gì là không kinh thương trong phạm vị môn phái? Tỷ như Tiên Tâm các, không chỉ là Tiên Tâm các mà là toàn bộ Thái Cực Thùy Quang, thậm chí là địa giới chung quanh Tiên Tâm các. Cái gì là bên trong môn phái? Ngươi không thể chạy tới phòng ngủ, phòng khách của chưởng môn chúng ta, như vậy mới gọi là vi phạm quy củ?

Phùng Giao vội nói ‘ngươi đứng lại. Ai nói với ngươi chúng ta không tín nhiệm Tiên Tâm các? Hỗn trướng, ngươi bớt châm ngòi ly gián đi”

Những người vừa rồi phụ họa Phùng Giao cũng nhận ra Lam Tiểu Sí ước gì Tiên Tâm các không nhúng tay vào, nếu Tiên Tâm các không để ý, các thế lực giang hồ làm theo ý mình,Vũ tộc sợ gì ai chứ? Còn cần ai đồng ý cho bọn họ mua bán chứ? Đúng như lời Lam Tiểu Sí nói, nàng trước kinh doanh cúng cac môn phái đồng ý thông thương với nàng, sau đó sẽ chậm rãi chỉnh các môn phái phản đối, nếu muốn đánh nhau,Vũ nhân đánh không tệ lại biết bay, để coi lúc đó ai bị thiệt

Mọi người lập tức hoàng lên “Ôn các chủ, chúng ta không phải ý đó. Chúng ta đối với Tiên Tâm các luôn kính ngưỡng, đối với ngươi cũng là tin tưởng không nghi ngờ, còn thỉnh Ôn các chủ đừng để bị người ly gián”

Lúc này sắc mặt Tứ đại trưởng lão Tiên Tâm các mới tốt hơn. Tuy rằng môn đồ đệ tử Tiên Tâm các rất nhiều, lại vô cùng đoàn kết nhưng Các chủ bị nghi ngờ như vậy, bọn họ không thể không tức giận

Ôn Mê nói “chư vị, Lam Tiểu Sí đúng là nữ nhi của ta, những năm qua, ta luôn thua thiệt nàng, chư vị nghi ngờ, ta cũng có thể hiểu. Làm một phụ thân, ta rất hi vọng có thể hết sức ủng hộ nữ nhi ta, nhưng nếu việc này nguy hại tới võ lâm, ta tuyệt sẽ không vì tư tình cá nhân mà ủng hộ nàng”

Thục Vũ Thanh Phong môn Chưởng môn Hóa Thành Vũ nói “Các chủ, ngài tỏ thái độ trước đi”

Ôn Mê nói “sau khi Lam Phỉ rời đi, Vũ nhân luôn có biểu hiện tốt, thông qua quan sát của Tiên Tâm, ta cảm thấy có thể thông thương, để cho bọn họ có thể hành tẩu bên ngoài như các thế lực giang hồ khác” Thấy mọi người do dự nhìn nhau, Ôn Mê lại nói “Tiên Tâm các ủng hộ Vũ tộc thông thường”

Hóa Thành Vũ cũng là người trung thực, liền nói “một khi đã vậy, Thục Vũ Thanh Phong cũng ủng hộ”

Các môn phái khác cũng không nhiều lời, đều tỏ vẻ đồng ý hoặc phản đối. Lam Tiểu Sí không vui lắm, tuy nàng dốc hết toàn lực nhưng trước mắt môn phái ủng hộ chưa được một nửa. Không lâu sau, số phiếu bắt đầu có khác biệt, sáu mươi bảy phiếu tán thành, bảy mươi hai phiếu phản đối.

Ôn Mê rất bất ngờ với kết quả này, nhìn thoáng qua Lam Tiểu Sí, Vũ nhân có thể được ủng hộ nhiều vậy sao?

Lam Tiểu Sí nhìn chung quanh, thực sự không xong thì lén thông thương với các môn phái tán thành cũng được, dù sao cũng không thể để chuyến này đi không công

Đúng lúc này, Kỳ tộc Kim Chỉ Đinh Lan mang theo Thái tử Kim Chẩm Lưu đi vào. Hiện trường liền an tĩnh lại, bình thường Kỳ tộc hiếm khi đến Thái Cực Thùy Quang, bọn họ có thể xuống nước, luôn dùng kinh thương làm chủ, hôm nay sao có thể tới đây?

Kim Chỉ Đinh Lan vái chào chung quanh, mỉm cười “Ôn các chủ, biệt lai vô dạng”

Ôn Mê đáp lễ “Tam vương gia, Chẩm Lưu thái tử”

Kim Chỉ Đinh Lan nói “nghe chuyện Tiên Tâm các biểu quyết Vũ tộc có được thông thương hay không, ta đặc biệt cùng Chẩm Lưu thái tử đến đây một chuyến. Kỳ tộc bình thường không chém chém giết giết nhưng cũng không thể vì vậy mà không tính là một thế lực giang hồ chứ?”

Ôn Mê nói “đương nhiên. Vậy ý của Kỳ tộc thế nào?”

Kim Chẩm Lưu lên tiếng ‘có cái gì để nói chứ? Ta đương nhiên ủng hộ di thái thứ ba mươi sáu của ta”

Đàm Truy ở bên cạnh ghi chép, tính số phiếu. Kim Chỉ Đinh Lan nhìn thoáng qua, sáu mươi tám đối bảy mươi hai, hắn cũng cảm thấy kinh ngạc, số phiếu duy trì cao như vậy sao? Biết Lam Tiểu Sí trở thành Vũ tôn, hắn và Kim Bái Trạch đã thương lượng với nhau, sớm muộn gì Kim Chẩm Lưu cũng là đương gia của Kỳ tộc, hẳn nên để hai hài tử qua lại với nhau nhiều một chút, huống chi bọn họ rất có hảo cảm với Lam Tiểu Sí, ủng hộ một phiếu cũng chỉ là nhấc tay chi lao. Tuy nhiên vẫn còn thiếu bốn phiếu

Ôn Mê lại rất hài lòng với kết quả này, hắn cũng không trông cậy mọi người có thể tiếp thu Vũ tộc ngay trong một lần. Cứ thế này tiếp tục, qua một hai năm nữa, Vũ tộc nhất định có thể được công nhận. Hắn nói ‘nếu các giang hồ đồng đạo đều đã bỏ phiếu, hiện tại ta tuyên bố, số phiếu là…”

Hắn còn chưa dứt lời, bên ngoài vang lên thanh âm “Tiểu Sí Bàng”

Nghe tiếng liền biết là Vi Sinh Từ đến. Ôn Mê và Kim Chỉ Đinh Lan mặt biến sắc, Vi Sinh thế gia đến đây?

Vi Sinh Từ đi vào, hô nhỏ “Tiểu Sí Bàng”

Lam Tiểu Sí mỉm cười, vươn tay với hắn “sao ngươi lại tới đây? Lại đây đi ‘Hai người đã nhiều ngày không gặp

Vi Sinh Từ đi đến cạnh nàng “ta đi tìm ngươi”

Lam Tiểu Sí ôn nhu nói “không phải ta đã nói ngươi ở nhà luyện công sao? ta cũng sắp về rồi”

Vi Sinh Từ nhìn chung quanh, thấy Đàm Truy đang ghi chép, hỏi “các ngươi đang làm gì?”

“Ta muốn thông thương, đến xem bọn họ có đồng ý hay không?”

Vi Sinh Từ nhìn thoáng qua sổ sách, thấy người đầu tiên phản đối là Phùng động chủ của Ưng Sầu giản, hắn đi đến bên cạnh Phùng Giao, nói “ngươi vì sao không đồng ý cho Tiểu Sí Bàng thông thương?”


Phùng Giao lông tóc đều dựng cả lên “Ôn, Ôn các chủ…”

Ôn Mê nói “Tiểu Từ, biểu quyết là công bằng công chính, không thể ép buộc”

Vi Sinh Từ ngạc nhiên “ta cũng đâu ép buộc hắn”

lại quay sang hỏi Phùng Giao “ngươi vì sao phản đối?”

Phùng Giao rất sợ nhưng trước mặt võ lâm đồng đạo, vẫn lắp bắp đáp “Ưng Sầu giản có vô số đồng môn chết trong tay Lam Phỉ, chúng ta với Vũ tộc là tử địch”

Vi Sinh Từ vừa nghe, Cửu Vi kiếm liền ra khỏi vỏ, vẻ mặt cảnh giác, ánh mắt cũng bắt đầu có địch ý “ngươi là địch nhân của Tiểu Sí Bàng”

Phùng Giao cảm thấy trong miệng thật đắng, giống như mật của hắn đã bị vỡ, vội gọi “Ôn các chủ”

Ôn Mê khẽ quát “Tiểu Từ, không được hồ nháo”

Kim Chẩm Lưu nói chen vào “này này, Vi Sinh thế gia không bỏ phiếu sao? Tại sao?”

Vi Sinh Từ đáp “bởi vì cha ta không đến” Lại quay đầu hỏi Ôn Mê “ta có thể bỏ phiếu không?”

“Cần phải được gia chủ đồng ý mới có thể đại diện môn phái bày tỏ ý kiến”

“Cha ta không phản đối, không tin các ngươi đi hỏi hắn đi” Quay sang nói với Đàm Truy “Vi Sinh thế gia đồng ý Tiểu Sí Bàng kinh thương”

Đàm Truy không sao cả, dù sao Các chủ đã ủng hộ, bọn họ cũng hi vọng đề nghị có thể thông qua

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không ai dám phản bác Vi Sinh Từ, thiếu gia này thoạt nhìn có chút không bình thường, hung khí trên tay càng không thể chọc vào, nhìn vẻ mặt như màu đất của Phùng Giao kia là hiểu rồi

Sáu mươi chín và bảy mươi hai, vẫn còn thiếu ba phiếu

Ôn Mê nói “như vậy, kết quả là…”

Đột nhiên Kim Chỉ Đinh Lan xen vào “Ôn các chủ, xin chờ một chút” sau đó đi đến cạnh Lam Tiểu Sí, nói “Vũ tôn, nói chuyện một chút đi”

Lam Tiểu Sí theo hắn đi sang một bên, nghe hắn nhẹ giọng nói “Vũ nhân tốc độ nhanh, ngươi mau truyền tin đến ba nơi này, bảo bọn họ mau chóng đến đây”

Lam Tiểu Sí ngẩn ra, chắp tay “ân của Tam vương gia, Vũ tộc nhớ kỹ”

Kim Chỉ Đinh Lan gật đầu, viết ba phong thư, Lam Tiểu Sí lệnh cho Vũ nhân xuống núi truyền tin

Mọi người nhìn nhau, có người hỏi “Ôn các chủ, võ lâm đồng đạo hình như đã tề tựu đông đủ, còn chờ ai nữa?”

Kim Chỉ Đinh Lan trả lời thay ‘nếu là giang hồ đồng đạo, vậy đương nhiên là các bang phái trong giang hồ đều có tư cách tỏ thái độ, quan trọng là vì ý nguyện chân thật của các môn phái, nhân huynh gấp như thế làm gì?”

Không lâu sau, Vũ nhân chở ba người trở về, là Diêm bang, Ngư bang ở phụ cận Táng Tinh hồ, còn có Diêu bang chuyên phụ trách dỡ hàng ở bến tàu. Kim Chỉ Đinh Lan thuật lại mục đích cho bọn họ, ba người nhìn nhau, bọn họ đều dựa vào Kỳ tộc mà sống, hắn nói gì thì là đó thôi, đương nhiên phải theo Kỳ tộc.

Tức thời số phiếu ngang bằng nhau, đều là bảy mươi hai

Tất cả mọi người đểu ngây ngẩn, Phùng Giao cả giận nói ‘Ôn các chủ, chẳng lẽ bang phái a miêu a cẩu gì cũng có tư cách bỏ phiếu hay sao?”

Ôn Mê giận tái mặt đáp trả “theo lời Đông chủ, chỉ có môn phái lớn mới có thể biểu đạt ý kiến hay sao? Nếu nói vậy, Tiên Tâm các cần gì các đồng đạo biểu quyết”

Phùng Giao im miệng, dù sao so với Tiên Tâm các, Ưng Sầu giản chỉ là một tiểu môn phái

Có người hỏi ‘Ôn các chủ, số phiếu ngang nhau, nên làm thế nào?”

Ôn Mê do dự

Lam Tiểu Sí nói “nếu là các thế lực giang hồ cùng biểu quyết, Vũ tộc cũng có thể có một phiếu chứ?”

Mọi người lập tức sôi trào

Lam Tiểu Sí lại nói “ta tán thành”

Có người cả giận nói “đây thì tính là cái gì?”

Lam Tiểu Sí nói “đây là tính công bằng công chính nha”

Có người phản đối “Ôn các chủ, ngươi đây là bao che, thứ cho chúng ta không thể tiếp thu kết quả bỏ phiếu”

Ôn Mê giơ tay “các ngươi trước yên lặng một chút”

Mọi người vẫn sôi nổi phát biểu ý kiến của mình, Lam Tiểu Sí mỉm cười nói “mới đầu ta cho là Tiên Tâm các có thể chủ trì công đạo, cho nên yêu cầu các vị trình diện. Hiện tại xem ra, các vị không muốn biểu quyết mà chỉ muốn một kết quả mà mình muốn thôi. Ta vẫn là câu nói kia, nếu các vị không thừa nhận kết quả biểu quyết lần này, vậy Vũ tộc chỉ có thể trước thông thương với các môn phái đồng ý, tuyệt không phạm vào phạm vi kinh doanh của các vị”

Mọi người yên tĩnh lại, sau đó Quảng Vân sơn thiếu môn chủ Nhạc Kỳ nói “năm đó Vũ tộc giết vô số đồng đạo của chúng ta, giờ dựa vào cái gì mà ngươi ngồi đây, còn muốn thông thương với chúng ta?”


Lam Tiểu Sí nhìn hắn “là Quảng Vân sơn thiếu môn chủ sao? Nếu Nhạc thiếu môn chủ hỏi vậy, ta cũng muốn hỏi, năm đó Nhạc Tử Phàm Nhạc lão môn chủ bốn thủ hạ là nô lệ huấn điểu, không biết có huấn luyện ra con chim nào vừa ý cho Quảng Vân sơn?”

Nhạc Kỳ nhất thời cứng họng

Lam Tiểu Sí lại nói ‘thế nào? Bốn nô lệ huấn điểu kia đều bị cắt lưỡi cho nên một con chim vừa ý cũng không huấn luyện ra sao?”

Mọi người lâm vào trầm mặc

Lam Tiểu Sí bồi thêm “các vị đang ngồi đây có sử dụng qua nô lệ huấn điểu chứ?”

Đương nhiên có, chim do Vũ tộc huấn luyện ra, truyền tin rất chuẩn, biết tự mình tìm thức ăn và nước uống, người bình thường muốn bắt chúng đều không dễ

Lam Tiểu Sí nói tiếp “mọi người luôn nói lúc trước Vũ nhân giết bao nhiêu giang hồ đồng đạo, nhưng dường như các vị đã quên tình cảnh của Vũ nhân lúc trước chẳng phải do các vị ban tặng sao?Lúc ấy Vũ nhân là nô lệ, cho nên chịu mọi giày vò, sau bọn họ không muốn làm nô lệ nữa, đoàn kết mà phản kháng, cuối cùng giành được tự do, nhưng vì có người không đồng ý nên mới chém giết lẫn nhau, thế nưng nợ máu hoàn toàn tính trên đầu Vũ nhân, đây gọi là công bằng công chính sao? Nếu mọi người cảm thấy Vũ nhân không có tư cách biểu quyết, vậy ta hi vọng, phàm là môn phái đã từng sử dụng nô lệ huấn điểu, hoặc có môn nhân đệ tử dùng nô lệ huấn điểu như đồ chơi đều không có quyền biểu quyết, thậm chí có sử dụng chim do nô lệ huấn luyện ra cũng không tính. Bởi vì tạo thành cục diện của Vũ nhân ngày hôm nay, khiến nhiều võ lâm đồng đạo đổ máu như vậy chính là các ngươi. Đối với những việc này, Tiên Tâm các có tư liệu chứ?”

Ôn Mê không trả lời, nếu nói như vậy phần lớn các môn phái đều không có tư cách

Lam Tiểu Sí dồn ép “thế nào? Nếu Tiên Tâm các không có ghi chép, Vũ tộc có thể cung cấp”

Ôn Mê trầm giọng nói “bảy mươi ba phiếu thuận, bảy mươi hai phiếu chống. Bắt đầu từ hôm nay, cho phép Vũ tộc thông thương. Không một môn phái thế lực nào được phép vì chủng tộc mà gây sự”

Lam Tiểu Sí đứng dậy, trong lòng rất vui, kết quả này tốt hơn nàng dự đoán nhiều

Kim Chẩm Lưu tán thưởng “lợi hại, lúc gần đi, phụ vương ta còn nói Vũ tộc sẽ không được thông qua” Hắn vừa dứt lời, một bàn tay đã nắm hắn xách lên, khiến hai chân hắn cách đất. Hắn vội vung tay gọi “Hôi Hôi, cứu ta” Quay đầu nhìn thấy người xách mình là Vi Sinh Từ, vội nói “Vi Vi, mau buông ta xuống”

Vi Sinh Từ thả hắn cách xa Lam Tiểu Sí một trượng, rất nể mặt mà không làm gì hắn, chỉ nói “nam nữ thụ thụ bất thân”

Kim Chẩm Lưu xụ mặt “ngươi học ở đâu câu này. Ta và di thái thứ ba mươi sáu là huynh đệ mới như vậy nha, cũng không phải chiếm tiện nghi nàng. Chẳng lẽ sau này ta và nàng không phải là huynh đệ nữa sao?”

Vi Sinh Từ nghiêm túc nói “ngươi giúp Tiểu Sí Bàng, là huynh đệ của nàng”

Kim Chẩm Lưu ấm ức “vậy ta cùng nàng kề vai sát cánh thì có làm sao?”

Vi Sinh Từ nghĩ nghĩ “ta cho phép ngươi kề vai sát cánh với ta”

Kim Chẩm Lưu vui vẻ tiến lên khoát vai hắn “Vi Vi, thật tốt quá, ta đã mơ ngày này lâu rồi”

Vi Sinh Từ nhíu mày, vẫn chưa quen bị người tới gần nhưng vì không để y tới gần Tiểu Sí Bàng, hắn nhịn

Lam Tiểu Sí cười nói “ngươi đừng nhân cơ hội mà chiếm tiện nghi của phu quân ta”

Kim Chẩm Lưu cả người như treo trên người Vi Sinh Từ, vẻ mặt tươi cười hạnh phúc “đừng nhỏ mọn như vậy. Vi Vi, ngươi còn ấm áp hơn di thái ba mươi sáu”

Vi Sinh Từ vẻ mặt ghét bỏ nhưng không đẩy hắn ra, cùng Lam Tiểu Sí đi ra ngoài

Lam Tiểu Sí đi tới cửa, quay đầu cười với Ôn Mê, khiến hắn cảm thấy ánh mặt trời chiếu sáng trước mặt, ấm áp rót đầy mỗi một lỗ chân lông toàn thân. Ha, nàng đang tỏ vẻ cảm tạ nha

Kim Chỉ Đinh Lan nhìn bọn nhỏ rời đi, trong lòng rất vui, qua chuyện lần này có thể khiến Vũ tộc và Kỳ tộc giao hảo, sau này các thiếu niên cũng có thể hỗ trợ lẫn nhau. Vũ tộc rất có tiềm lực, chỉ cần bọn họ bỏ tật xấu ăn cá

Cửu Vi sơn, Lam Phỉ đang ở trong trúc xá đọc sách. Khí hậu trên núi rét lạnh, hắn khoác áo cừu nhẹ, bên người còn đốt lò sưởi. Cảnh tuyết trên núi rất đẹp, đứng từ cửa mà ngắm, cảm giác như tranh như họa. Bên ngoài có tiếng chim kêu, sau đó Bích linh điểu bay vào, lạnh đến run rẩy. Hắn vươn tay, Bích linh điểu liền đậu lên mu bàn tay hắn, líu ríu như đang nói chuyện

Lam Phỉ nghe xong, ánh mắt sáng lên, Vũ tộc thế mà được thông qua việc thông thương. Điều này có nghĩa Vũ tộc có thể mở cửa hàng ở bên ngoài, có thể tự lập thương đội, cũng có thể để thương đội tiến vào Phương Hồ Ủng Thúy mà không sợ bị ngoại lực quấy nhiễu. Hắn cười khẽ, trong lòng có vui mừng lại có chút mất mát. Không thể không thừa nhận, thời đại Vũ tộc trải qua tinh phong huyết vũ đã qua. Ha, một thế hệ mới đã xuất hiện

Lam Tiểu Sí đưa Kim Chẩm Lưu đến Dao Trì sơn trang ăn cơm, cũng đưa Hạ Vũ Đài đi cùng, hai người đã lâu không gặp, vô cùng thân thiết. Nhưng Kim Chẩm Lưu còn dính Vi Sinh Từ nhiều hơn, hắn không ngừng gắp thức ăn, rót nước, hỏi han ân cần, chăm sóc tỉ mỉ

Lam Tiểu Sí nhìn thoáng qua Thanh Hôi “Thái tử các ngươi gần đây không nhiễm phải tật xấu cổ quái gì chứ?” Thanh Hôi không trả lời. Lam Tiểu Sí liền nói chuyện với Hạ Vũ Đài nhưng hưng trí không có, lẩm bẩm “Kim Chẩm Lưu, xem ngươi đối với Tiểu Từ nhà ta như vậy, khiến ta lo lắng ah”







trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện