Chương 249 NGỨA ĐÒN
Thật ra cô cũng muốn hỏi rốt cuộc giữa Tô Nam Nam và anh đã xảy ra chuyện gì, tại sao tối hôm đó anh lại đưa Tô Nam Nam về nhà chúng ta.
Cô muốn hỏi, anh đồng ý kết bạn WeChat với Tô Nam Nam có phải vì thích Tô Nam Nam không? Hoặc là có một chút rung động với Tô Nam Nam? Nhưng chỉ dừng lại ở "muốn" mà thôi, cô không hề có hành động gì.
Cô từng thấy cảnh mẹ mình khóc lóc, làm ầm lên, đòi tự tử vì đàn ông, khi ấy bà thảm hại, điên cuồng, không thể chấp nhận nổi.
Sau đó thì sao?
Sau đó bà tự ép mình đến phát điên, đổi lại là sự ghê tởm và ghét bỏ ngày một sâu sắc, cùng với nét mặt chỉ muốn giải thoát ngay lập tức của người đàn ông đó.
Nên cô không hỏi, cũng không dám hỏi.
Cô sợ mình sẽ nhận được một đáp án đáng sợ, cô sợ không biết phải đối diện với cục diện đó như thế nào, cô không muốn cãi nhau, chỉ vì cô đã nhìn thấy cảnh cãi nhau của Trần Thanh Vân và mẹ trong suốt thời gian dài, nên từ tận trong đáy lòng cô rất phản cảm cảnh hai người cãi nhau, cô cảm thấy cãi vã chẳng có ý nghĩa gì, nếu hai người thật sự không còn tình cảm, cứ cãi nhau mãi, đến cuối cùng cũng không thể lấy lại được tình cảm ban đầu.
Cũng có lẽ ngoài sợ ra, cô còn đang chờ, chờ Tần Kiết chủ động nói với cô, chờ Tần Kiết nhanh chóng cắt đứt với Tô Nam Nam như trước đây anh đã làm với những cô gái khác, sau đó cô sẽ cười anh không có phong độ, anh sẽ trả lời, bạn gái anh nói đúng lắm, lần sau anh sẽ làm thế.
Cô không hỏi, Tần Kiết cũng không nói, anh và cô cứ chiến tranh lạnh như thế.
Tuy họ không nói chuyện, nhưng lại âm thầm so hơn thua trong vô hình, hai người không ai chịu nhường ai, ai cũng muốn thăm dò đối phương đến cùng, cũng muốn đối phương đi trước một bước, mượn cớ đó để chứng minh người kia đang để ý đến mình.
Cuộc gặp gỡ giữa anh và cô dù kịch tính hơn nữa, cuộc sống của họ dù đẹp đẽ hơn nữa, cuối cùng vẫn không tránh khỏi hiện thực.
Họ trở thành đôi tình nhân bình thường không thể bình thường hơn trong hàng vạn người ngoài kia, họ đều lo được lo mất, đa nghi như Tào Tháo.
Cô chỉ có sáu ngày nghỉ, bốn ngày trong sáu ngày đó họ trong tình trạng chiến tranh lạnh.
Ngày cuối cùng là sinh nhật cô, tám giờ sáng ngày hôm sau, sau ngày sinh nhật cô, cô phải bay đến Trường Sa ghi hình chương trình.
Buổi tối trước hôm sinh nhật cô, cô do dự gửi một tin nhắn cho Tần Kiết, hỏi anh ngày mai có thể cùng cô ăn bữa cơm được không?
Mười hai giờ đêm, giây phút sinh nhật sắp đến, cô cứ nhìn điện thoại hết lần này đến lần khác để chờ tin nhắn chúc mừng của anh.
Cô nhận được rất nhiều tin nhắn, nhận được rất nhiều cuộc gọi, nhưng không thấy tin nhắn hay cuộc gọi của người mà cô vẫn luôn chờ.
Khi ấy cô cảm thấy mình và Tần Kiết đã không còn gì cứu vãn, nhưng cô không muốn nói chia tay trước, cô muốn anh là người tỏ tình trước, thì cũng là người đề nghị chia tay trước, nếu anh không nói, vậy anh và cô có lẽ vẫn có thể làm hòa được...
Hôm sinh nhật cô, Tràn Ân Tứ chán chường nằm trong phòng ngủ phụ đến hai giờ chiều mới buồn bã mở cửa ra.
Cô định ra ngoài, nhưng dưới chân bị chặn lại, cô cúi đầu xuống thì nhìn thấy một chiếc hộp.
Một mặt của chiếc hộp đó trong suốt, bên trong có một chú thỏ nhỏ được xếp bằng hoa tươi.
Bên trên chiếc hộp dán một tờ giấy, trên đó viết một câu: Sinh nhật vui vẻ, bạn gái bé nhỏ.
Chỉ tám chữ đơn giản, nhưng làm tâm trạng cô lập tức trở nên tốt hơn.
Tô Nam Nam là thá gì, kết bạn WeChat là thá gì, chiến tranh lạnh là thá gì...!giây phút ấy đều không đáng nhắc đến.
Sợi dây căng chặt giữa anh và cô trong nháy mắt biến mất, cô chạy vào phòng ngủ phụ, cầm điện thoại lên nhắn tin cho anh.
"Đói quá à."
"Bạn gái của anh còn chưa ăn sáng và ăn trưa, đói sắp chết rồi!"
Tần Kiết nhanh chóng gửi tin nhắn lại: "Anh đang họp."
Cô vừa đọc xong tin nhắn này thì tin nhắn tiếp theo của anh cũng đến: "Muốn ăn gì? Anh gọi cho em."
Trần Ân Tứ ấn điện thoại, gõ một hàng dài những thứ muốn ăn, sau khi gõ xong, cô lại bổ sung thêm câu nữa: "Vậy ăn mì sợi dưới nhà đi."
Tần Kiết gọi đồ ăn cho cô xong liền gửi cho cô một tấm ảnh chụp màn hình, sau đó gửi thêm một tin nhắn nữa: "Buổi tối về nhà, anh sẽ nấu cho em món em thích."
Sáu giờ tối, Tần Kiết xách túi lớn