Lần thứ hai, lần thứ hai!
Kêu tôi đưa nữ nhân đến cho cô ta! Khi nào thì Quý Tiết chị giống như tú bà vậy? Sao trước kia chị không phát hiện Ân Nhi cầm thú như thế chứ?
Quý Tiết một bên lái xe, một bên oán thầm bạn bè. Đợi cho đến bãi đỗ xe dưới đất của công ty, chị mới phát hiện bản thân rất buồn bực ──tại sao chị lại thật sự nghe lời Ân Nhi đem người đưa đến a!
Chị còn chưa có chạm vào! Chị đã nhịn suốt một tuần! Mẹ nó!
Bất mãn trừng mắt nhìn Hoàng Vân Anh, trừng đến mức cô vô tội cúi đầu nhìn ngón tay. Nhìn thấy dáng vẻ vô tội im lặng của cô, trái tim Quý Tiết đang đập náo loạn cũng chậm rãi bình tĩnh lại. Ôm lấy người cô, hôn cắn đôi môi kiều diễm của cô một phen, chị mới mở cửa xe, dẫn cô lên lầu.
Nguyễn Ân Nhi đang họp.
Quý Tiết ngồi ở trên ghế làm việc của Ân Nhi, nhàm chán xoay vòng vòng, sau một lúc lâu, như có điều suy nghĩ nhìn về phía Hoàng Vân Anh.
"Vì sao lại... Từ chối Tuệ Minh?" Quý Tiết khó hiểu hỏi. Tuy rằng Trương chủ quặng mỏ tính tình táo bạo, nhưng đối với nữ nhân luôn luôn hào phóng, gia thế bề ngoài thanh danh sự nghiệp, mọi thứ đều tốt, chị thật sự không nghĩ ra vì sao cô lại từ chối Trương Tuệ Minh.
"Vì sao... tôi phải đồng ý?" Cô cũng không muốn cùng Quý Tiết dây dưa những vấn đề này, nhưng chị làm sao luôn muốn hỏi vậy.
"... Những gì nữ nhân muốn, hầu như Tuệ Minh đều có thể cho, vì sao cô ── "
"Quý tỷ tỷ" Hoàng Vân Anh cắt ngang lời nói của Quý Tiết, "... Đỗ Vi tiểu thư không phải cũng không đồng ý Tần tỷ tỷ sao? Chị có hỏi qua vì sao chưa?"
"Cô ta không giống vậy! Cái cô gái kia là lòng tham không đủ, cô ──" Quý Tiết bỗng nhiên giật mình, "Mục tiêu của cô là Ân Nhi?"
Hoàng Vân Anh thật sự không muốn nhìn Quý Tiết, sức tưởng tượng của chị sao lại phong phú như vậy chứ?
Nhưng lúc này Quý Tiết lại nghĩ rốt cuộc bản thân cũng tìm được chân tướng rồi ── chị đã nói rồi, một cô gái sao lại vì không có khả năng bồi thường hợp đồng mười vạn mà im lặng thừa nhận mấy nữ nhân các chị đùa bỡn, một cô gái bình thường sao lại có khả năng đối mặt với thổ lộ của Trương Tuệ Minh mà vẫn không cảm động, còn có thể làm cho Đình Hy người đã duyệt qua vô số cô gái mê luyến thân thể của chị!
Thì ra... tâm tư của cô so với Đỗ Vi còn sâu hơn mấy lần!
Phát hiện này, làm cho chị cực kì khó chịu.
"Ân Nhi sẽ không thích nữ nhân như cô đâu, cô không cần phí tâm nữa." Một tia tức giận nổi lên trong đôi mắt phong lưu của Quý Tiết.
"..." Liếc mắt nhìn Quý Tiết, Hoàng Vân Anh nhắm mắt lại tạm thời im lặng. Giữa trưa không có nghỉ ngơi, hiện tại có chút mệt mỏi.
Quý Tiết thấy cô hoàn toàn không nhìn mình, một cơn lửa giận chậm rãi từ giữa hai chân tăng lên.
"Lại đây." Quý Tiết lạnh lùng nói.
Hoàng Vân Anh mở mắt ra, trái tim bình tĩnh không gợn sóng. Đứng lên đi đến trước bàn làm việc, giống như một con rối gỗ nghe lời.
Quý Tiết hơi hơi đẩy bàn, kéo sô pha với bàn ra một khoảng cách. Vỗ vỗ mặt bàn sạch sẽ, "Tự cởi quần áo, ngồi lên trên."
Nhìn thấy Hoàng Vân Anh do dự một lát liền ngoan ngoãn cởi quần áo, trần trụi ngồi vào trước mặt chị, một chút khoáı cảm khác thường chảy qua thể xác và tinh thần của chị.
Chị không muốn chơi đùa như thế .
Chị là một tình nhân dịu dàng, đối với bạn giường cho tới bây giờ chính là dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ, mệnh lệnh thô bạo đơn giản như thế... đây là lần đầu tiên.
"Mở chân ra."
"Chân để ở trên