Chính xác là chị không cho cô có cơ hội lên tiếng.
Chị điên cuồng lấy môi chặn miệng cô lại, liếm hôn, cắn nuốt, như rồng cuốn, như cường đạo xâm nhập, đoạt lấy đầu lưỡi, nước bọt, không khí... tất cả của cô.
Nếu không phải tiểu huyệt mảnh mai dưới thân vẫn còn bị côn thịt cứng cỏi dày đặc của chị rút cắm, không ngừng mãnh liệt kích thích thần kinh của cô, có lẽ cô đã sớm ngất đi vì thiếu không khí.
Nhiều lúc cô thiếu chút nữa ngất đi chị liền mãnh liệt xâm nhập, thô bạo va chạm trong chỗ mẫn cảm nhất, làm cho cô giống như con cá sắp chết phải thẳng lưng cứng ngắc giãy dụa, lâu lâu còn phun ra vài tiếng gào thét.
Ngón chân cũng không chịu nổi gắt gao quắp lại, hai chân luôn phải duy trì tư thế mở ra, chậm rãi kẹp chặt thắt lưng của chị. Mỗi một lần chị va chạm như đóng cọc đều tiến tới hoa tâm, làm cho người ta cảm nhận rõ hình dạng thô to của chị.
Chịu không nổi ở trong lòng chị điên cuồng run rẩy, thân thể sunɠ sướng tột độ, nhưng không cách nào giải thoát được, chỉ có thể chồng chất lại chồng chất, sung sướng đến đau đớn!
Cảm nhận được cô càng ngày càng run rẩy kịch liệt, mật huyệt càng ngày càng co rút lại, Quý Tiết một tay tìm đến chỗ hai người kết hợp, bấm trên hoa hạch tròn tròn đang trướng lớn của cô nặng nề mà nghiền nát.
"A ──" không! Từ hoa hạch truyền đến mật ngọt nồng đậm, hoa huyệt cũng chướng bụng đến cực hạn, ma sát thống khổ khó nhịn được khoái ý xâm lược!
Mật dịch bị chị khi dễ không ngừng chảy ra, chị lại nương theo mật dịch từ trên xuống dưới trái trái phải phải mà nặng nề xâm nhập thật sâu.
A... Không được, cô, cô muốn tới...
Tiểu huyệt co rút quá mức rõ ràng, Quý Tiết buông môi cô ra, đầu lưỡi mị hoặc liếm qua khắp môi, ngón giữa vốn đang đùa bỡn hoa hạch của cô lại khẽ trượt xuống cùng với hung khí của chị cùng nhau xâm nhập vào tiểu huyệt chặt trất của cô ──
"Không, đừng!" Hoàng Vân Anh cuối cùng cũng cầu xin ra tiếng.
Một tay ở trên đầu nhũ hoa tròn tròn mềm mại của cô nhẹ nhàng xoa nắn đùa giỡn, nắm lấy đầu đỉnh nhọn hơi dùng sức xoay tròn khẽ nhéo, chọc cho cô ưỡn ngực cau mày, mắt thấy cô chuẩn bị cắn đầu lưỡi. Con ngươi Quý Tiết lạnh dần, ngón giữa vẫn dừng lại ở bên ngoài hoa huyệt trong nháy mắt đâm vào.
"A a a ── "
Tốc độ dưới thân không giảm, ngón tay Quý Tiết thẳng thừng xâm nhập vào điểm hưng phấn của cô, để ở chỗ tròn tròn cứng rắn mà gãi nhẹ ──
"Không, à không ── "
Xuân triều phun mạnh.
Quý Tiết mạnh mẽ rút ngón tay kích thích tiểu huyệt ra, vừa lòng nhìn cô vì chị mà cao trào. Thấy cao trào của cô vừa giảm chị lại nhanh chóng xâm nhập, cắm cô đến kịch liệt run rẩy xong lại đứng lên thưởng thức cảnh đẹp dưới thân, sau vài lần, cho đến khi cô cầu xin tha thứ, chị mới hoàn toàn phóng túng dục vọng, ở trong thân thể của cô rút cắm tận đỉnh cho tới đã ghiền!
Khi Nguyễn Ân Nhi đẩy cửa đi vào, vừa lúc Quý Tiết thở gấp bắn ra tinh hoa.
Nguyễn Ân Nhi nâng cổ tay nhìn nhìn thời gian, đi đến bên cạnh hai người gọi người mang cơm đến. Ánh mắt lạnh lẽo liếc nhìn chỗ ngồi như một đầm nước của chị, con ngươi lạnh như băng lướt qua thắt lưng của Quý Tiết.
Quý Tiết xấu hổ lại da mặt dày nhếch nhếch khóe miệng cười cười, lập tức ôm lấy Hoàng Vân Anh đang xụi lơ trên bàn làm việc, "Mượn phòng nghỉ của cậu một chút."
Tuy rằng lần này chị đánh mất phong phạm tình nhân dịu dàng, nhưng ít ra cuối cùng chị vẫn dịu dàng.
Dễ dàng chế trụ Hoàng Vân Anh đang phản kháng, Quý Tiết cẩn thận tẩy trừ thân thể cho