Quý Tiết cái gì cũng không nói.
Nguyễn Ân Nhi nhìn cánh cửa bị Quý Tiết mở ra nhưng không đóng lại, ngồi yên một lát, cuối cùng bỏ văn kiện qua một bên, lấy mắt kính xuống.
Khi hai tròng mắt mở ra, một chút dã tính âm thầm hiện ra.
Nguyễn Ân Nhi đi đến đóng cửa lại, rồi mới đi về phía phòng nghỉ. Vừa đi vừa cởi caravat xuống cầm trong tay, thuận tiện cởi cúc áo ở cổ tay.
Vừa mở cửa phòng nghỉ ra, chị liền thấy Hoàng Vân Anh toàn thân trần trụi đứng ở trước cửa, có chút xấu hổ nhìn chị.
Quần áo của cô đều để ở bên ngoài...
Ánh mắt chị bình tĩnh đảo qua thân thể của cô từ trên xuống dưới không sót chỗ nào.
Hoàng Vân Anh rũ mắt xuống, chấp nhận việc bản thân trần trụi... Thậm chí trên thân thể còn mang theo dấu vết của nữ nhân khác loã lồ đứng trước mặt chị. Một lát sau, thấy chị nâng tay cởi nút thắt của quần áo màu đen, cô liền ngoan ngoãn đi đến giúp chị cởi áo.
Tay nhỏ bé đặt trên làn da ở trước ngực chị, Hoàng Vân Anh nhẹ nhàng nâng mắt, vừa vặn tiếp xúc với con ngươi cao ngạo của chị liền nhanh chóng cúi xuống, chần chừ một lát liền cởi bỏ tây trang quần dài của chị.
Nhìn quần dài vừa cởi xuống đã thấy cự thú thức tỉnh, Hoàng Vân Anh cắn cắn môi, quỳ xuống, kéo qυần lót của chị xuống, có chút sợ hãi nhìn cự thú thô to.
"Cô đã nói gì với Quý Tiết?" Nguyễn Ân Nhi đột nhiên mở miệng hỏi.
"..." Cô không dám nói dối nữ nhân này, vì thế... cô lựa chọn không nói. Cầm cự thú cứng rắn dần dần trướng lớn của chị nhẹ nhàng vuốt ve, cô chỉ cầu chị có thể thỏa mãn sớm một chút.
"Nhanh một chút."
Hoàng Vân Anh nghe lời nắm chặt một chút nữa, mà cự thú trong tay cũng càng thêm kiên cường tráng kiện. Cô dưới thân đau xót, mỗi lần bị dục vọng của mấy nữ nhân này xỏ xuyên qua, thống khổ của thân thể cùng với cảm giác khuây khoả đều tra tấn cô muốn chết không được sống không xong. To dài đáng sợ như thế, còn có đỉnh đầu cực đại, vậy mà lại xâm nhập đòi hỏi thịt huyệt nhỏ hẹp của cô để đạt được khoái cảm! ...
Khẽ mở cánh môi, cố gắng ngậm hết cự thú thô dài, còn phải chú ý không để răng nanh đụng tới nó, dùng đầu lưỡi liếm mút lỗ nhỏ trên cự thú, dùng cánh môi chậm rãi lấy lòng cự thú. Nước bọt theo động tác dâm đãng phun ra nuốt vào của cô mà tràn ra khóe môi, nữ nhân nhìn thấy được đã đốt cháy một chút bình tĩnh của chị
Đỡ lấy đầu cô, sau khi ở ngay cái miệng ẩm ướt nhỏ nhắn rút cắm thật sâu vài cái, Nguyễn Ân Nhi nhấc thân thể Hoàng Vân Anh lên quay vòng một trăm tám mươi độ, để cho cô cúi xuống đưa lưng về phía chị dựa vào mép giường.
Không cần chị phải đánh mông cô để nhắc nhở, Hoàng Vân Anh tự giác tách hai chân ra, kiễng mũi chân nhếch mông lên, để cho mật huyệt ở một độ cao thích hợp.
So sánh với bọn họ, thân thể của cô quá nhỏ nhắn, muốn phối hợp với độ cao của bọn họ cũng không dễ dàng, mỗi lần dùng các loại tư thế đứng, cẳng chân và bụng của cô đều rất mỏi, nhưng khoái cảm cũng tăng lên gấp bội, càng đứng không vững, các nữ nhân ấy càng hung ác, cuối cùng hai chân của cô mỏi đến vô lực, thân thể bị cắm đến run rẩy.
Tuy rằng Hoàng Vân Anh đã chuẩn bị xong tư thế, nhưng Nguyễn Ân Nhi chưa thẳng lưng mà vào, chị chìa tay chọc vào bên ngoài mật huyệt, hai ngón tay tiến vào bên trong hoa huyệt chạm phải vách tường ấm áp chặt chẽ chậm rãi mà rút cắm.
Ngón tay của chị rất dài, tuỳ tiện cắm vào cũng có thể đến chỗ sâu bên trong hoa huyệt, cũng may... vừa nãy Quý Tiết cũng đã tắm rửa cho cô rất sạch sẽ...
Từ ướt át đến tiếng nước chậc chậc, ngón tay chị ra vào ngày càng dễ dàng hơn, mật dịch tiết ra chảy dọc theo hai đùi trượt xuống, làm cho cô nắm lấy ra giường ngại ngùng vô cùng. Ngay cả khi biết những cái này đều là phản ứng sinh lý bình thường thôi, nhưng mà... cô rất hoài nghi... có phải rất dâm đãnɠ hay không.
Thân thể càng ngày càng hư không, tốc độ ngón tay cùng với độ mạnh yếu bây giờ đã không thể thoả mãn thói quen bị bọn họ điên cuồng mạnh mẽ rút cắm của cô, yên lặng quay đầu liếc nhìn chị một cái, cô không biết hôm nay chị lại muốn chơi cái gì ──
"A ── "
Cúc huyệt đột nhiên bị kích thích kịch liệt co rút lại, hung hăng hút lấy ngón tay của chị dù cho trên ngón tay đã dính đầy mật dịch của cô, cũng không thể cử động thêm chút nào.
"Quý Tiết vừa nãy đã chạm qua nơi này sao?" Giọng điệu chị cũng không có thay đổi gì nhiều.
Hoàng Vân Anh run run hai chân, khẽ lắc đầu.
Nguyễn Ân Nhi nhìn xuống ngón tay đang được tiểu huyệt liều mạng cắn chặt, đáy mắt đen láy. Chị không có chơi đùa nơi này của nữ nhân, bởi vì không cần