Trường quay cách trung tâm thành phố khá xa, Hoàng Vân Anh ở trên xe ngủ gật, chờ khi trở lại khách sạn đã gần mười giờ. Cô xem qua kịch bản hôm nay đã sắp xếp, mấy ngày nay đều là bốn diễn viên chính quay, Tần Mạn Ân bởi vì là khách mời nên cảnh diễn cũng không nhiều, lần trước đã chụp một phần, mấy phần còn lại mấy ngày nay sẽ tập trung hoàn thành, vì thế mấy ngày này không chỉ quan trọng còn rất gấp rút nữa.
"Cảm ơn đã đưa tôi trở về." Hoàng Vân Anh nói cảm ơn với Lâm Kỳ rồi về khách sạn lấy đồ, mới đi bộ đến trường quay.
Nhìn các nhân viên trường quay đang đi lại làm việc, Hoàng Vân Anh hít sâu một hơi đi vào ── ngoài dự kiến của cô, vậy mà không có việc gì cả! Tuy rằng cũng có vài người cố ý vô tình liếc nhìn cô vài cái, nhưng không có ai nhìn chằm chằm cô không e dè gì! Cô vốn đang lo lắng ngày hôm qua hành động đưa cô đi của Quý Tiết sẽ đem đến vài ánh mắt tò mò nghiên cứu của người khác, bây giờ nghĩ lại, cô lo lắng nhiều rồi. Ở trong làng giải trí này, các loại bát quái nhiều chuyện này mọi người đã sớm chán ngấy rồi, trừ khi xuất hiện một chuyện gì rất kinh ngạc, nếu không cũng không có bao nhiêu người chú ý đến.
Thật sự là... tốt quá.
Trong lòng buông lỏng, cô mới bắt đầu tìm kiếm thân ảnh của Trương Tuệ Minh. Bây giờ là thời gian nghỉ ngơi, nhân viên công tác bình thường đều đang điều chỉnh đạo cụ và ánh sáng hoặc năm ba người đang thảo luận trò chuyện, mà diễn viên... diễn viên đâu rồi? chị không có ở trong phòng nghỉ a!
Tìm một vòng cũng không thấy được chị, cô nghĩ đi tới phòng nghỉ của Tần Mạn Ân trước.
"Tần tỷ tỷ! Là tôi, Hoàng Vân Anh." Cô gõ gõ cửa.
Hơn nữa ngày, cửa mới mở ra. Một chút ánh sáng màu vàng xuất hiện ở trước mắt Hoàng Vân Anh, cô ngẩng đầu nhìn đã thấy Quý Tiết ra mở cửa, rất nhanh, đem đầu cuối thấp.
Quý Tiết luôn luôn có phong thái, có khi làm cho người ta không phân biệt được chị rốt cuộc là người đại diện hay là nghệ sĩ, giống như loại quần áo màu sắc sáng ngời lại đơn giản không phải ai mặc cũng thích hợp, nếu không để ý một chút sẽ giống như lưu manh trong hoạt hình Nhật Bản, nhưng Quý Tiết... lại rất rất thích hợp.
"Xin hỏi, Trương Tuệ Minh có ở bên trong không?"
"..." Quý Tiết trên cao nhìn xuống đánh giá Hoàng Vân Anh, cũng là áo bỏ vào quần, nhưng bây giờ dáng vẻ của cô rõ ràng có khuynh hướng cảm xúc hơn, đặc biệt là chiếc quần vừa vặn với mông của cô, làm cho đường cong cân xứng ở chân được bao vây lại rất duyên dáng.
"Không có." Quý Tiết lạnh lùng đáp.
"... Cám ơn." Hoàng Vân Anh cúi đầu nói lời cảm tạ.
"Hoàng tiểu thư, phiền toái cô vào đây một chút." Trong phòng đột nhiên truyền đến tiếng nói của Tần Mạn Ân.
Hoàng Vân Anh nhìn sang Quý Tiết, Quý Tiết liếc mắt nhìn cô một cái rồi lui mở cửa ra cho cô vào phòng.
Tần Mạn Ân trong phòng nghỉ vẫn đang mặc trang phục diễn, vai diễn của chị cũng là một ca sĩ nên chị đang mặc bộ đồ biểu diễn có đính đinh tán và đá, chỉ thấy chị đang dựa vào bên cạnh bàn trang điểm, hai tay để hờ ở trên mặt bàn, hai chân thon dài vắt qua nhau, hơn nữa trên người chị có đồ trang sức trang nhã càng làm tôn thêm khuôn mặt hoàn mỹ tinh xảo của chị, nếu nhân vật chính không phải là Trương Tuệ Minh, chỉ sợ rất dễ dàng bị khách mời này đoạt đi tất cả nổi bật.
"Hoàng tiểu thư, cô có thể đi đến phòng nghỉ của Đỗ Vi một chút để xem tình hình của cô ấy như thế nào không?" Tần Mạn Ân nhẹ giọng nhờ vả.
"Tần Mạn Ân!" Quý Tiết nhíu mày, "Đừng quên cậu đã đồng ý với tôi cái gì! Tôi có thể giúp cậu sắp xếp nhân vật, nhưng không cho phép cậu ở trường quay lén tiếp xúc với Đỗ Vi! Vừa nãy cậu đã vi phạm điều này!"
"Tôi biết." Tần Mạn Ân nhìn Hoàng Vân Anh, trong ánh mắt hiện lên lo lắng. "Vì thế tôi mới nhờ Hoàng tiểu thư giúp đỡ."
Khoảng mười phút sau, Hoàng Vân Anh xuất hiện ở trong phòng nghỉ của Đỗ Vi. Thẳng thắn mà nói, làm trợ lý Trương Tuệ Minh, cô nên đi tìm chị trước, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt của Tần Mạn Ân, cô trừ gật đầu nói Được thì không biết nói gì khác. Cặp mắt kia của chị giống như sẽ thôi miên ý chí của người bình thường, làm cho người ta rất khó nói được chữ Không với chị. Từ điểm đó, Tần Mạn Ân có thể cò kè mặc cả bàn điều kiện với Quý Tiết đã rất lợi hại rồi.
"Tiểu Sửa kêu cô tới sao?" Đỗ Vi bên mặt trái đang chườm túi nước đá vừa nói, "Cô vừa mới nói là trợ lý của Trương Tuệ Minh, sao lại giúp Tiểu Sửa đến hỏi thăm tôi?"
Hoàng Vân Anh nhất thời không biết trả lời sao hết. Trừ một số người, bên ngoài cũng không biết Trương Tuệ Minh, Tần Mạn Ân, Nguyễn Ân Nhi, Quý Tiết và Đình Hy ở cùng một nhà trọ, nhưng cô không nghĩ Tần Mạn Ân cũng không nói cho Đỗ Vi biết.
"Hơi hơi!" Một mỹ nữ trung niên tóc ngắn kêu Đỗ Vi một tiếng, bà ta là người đại diện của Đỗ Vi cũng đồng thời là dì của cô ấy - tên là Đỗ Hồng, tối hôm