[ H+ ] Cực Phẩm Phòng Trọ

Chương 73


trước sau


Trên đời này, có loại sự việc kêu là thông minh bị thông minh hại.

Ninh Thanh Nhã vốn tưởng rằng Quý Tiết khẳng định cùng Hoàng Vân Anh thông đồng lừa gạt cô, bởi vì chính cô cũng đã trải qua sự tình này, tìm bạn giả làm bạn gái đến chắn hoa đào cho bản thân. Nếu như thông đồng tốt, một ít tư liệu cơ bản khẳng định trước đó đã nói qua, cho nên cô liền hỏi một ít chuyện, giống như hứng thú, người bình thường đều chỉ biết là Quý Tiết tửu lượng khá cao, đánh golf giỏi, nhưng cô lại từ Quý bá phụ mới biết được, Quý Tiết từ nhỏ chịu ảnh hưởng của gia gia, cờ vua cực kỳ giỏi, cũng là vì chị đánh cờ siêu hơn người bình thường, cho nên ngược lại bình thường sẽ không cùng với bạn chơi trò này, miễn cho người khác cảm thấy chị là cố ý làm người ta mất mặt, chịu nhục.
Thật ra khi Hoàng Vân Anh nói Quý Tiết tinh thông kỳ nghệ, tin tưởng của cô cũng đã có chút dao động, nhưng còn không đủ để làm cho cô hết hy vọng, cho nên cô đào một cái hố cho Hoàng Vân Anh nhảy.

Quý Tiết bên dưới ngực trái có cái bớt màu đỏ. . . Cô hỏi vị trí cụ thể như thế, nếu Hoàng Vân Anh không có thấy qua thân thể Quý Tiết, nhất định sẽ nghĩ trên người chị nhất định có bớt, sẽ theo đáp án cô đưa ra mà đoán đáp án để trả lời, chỉ cần Hoàng Vân Anh nói ra là có, tất nhiên nãy giờ đều là nói dối.

Nhưng mà ── người ta là thật sự biết, trên người Quý Tiết căn bản không có bớt! Bạn gái đương nhiên biết người yêu mình có hay không có bớt a, Quý Tiết không có nói dối, chị là thật sự có bạn gái!

Cô, cô không muốn làm tiểu tam a!

Nhìn Ninh Thanh Nhã khóc chạy vào nhà trọ, Hoàng Vân Anh đứng như tượng vẻ mặt không hiểu, chỉ có thể ôm máy ảnh nghi hoặc nhìn về phía Quý Tiết.

Quý Tiết khoái trá nhếch lên khóe môi, đến gần Hoàng Vân Anh, tiến đến bên tai cô: "Không nghĩ tới cô đối với hình dáng trần truồng của tôi ấn tượng khắc sâu như thế, thèm nhỏ dãi đã lâu sao?"

Hoàng Vân Anh trừng mắt nhìn Quý Tiết như bị bệnh thần kinh liếc mắt một cái, rồi mới nhìn Nguyễn Ân Nhi cùng Ninh Thanh Phong cách đó không xa gật đầu chào hỏi, cũng thong dong đi vào cửa nhà trọ.

Quý Tiết cười nhìn bóng dáng Hoàng Vân Anh, không hiểu sao tâm tình thoải mái vạn phần.

Đi tới đi tới, Hoàng Vân Anh đột nhiên dừng bước chân lại, chậm rãi quay đầu nhìn về phía Quý Tiết.

Quý Tiết càng thêm sáng lạn mỉm cười nhìn lại cô, thậm chí ra vẻ tiêu sái nhướng mi dương dương tự đắc.
Hoàng Vân Anh đứng tại chỗ nhìn Quý Tiết mỹ nữ đang đùa giỡn, mặt không chút thay đổi ── nôn mửa.

"Phụt ──" Ninh Thanh Phong thấy hết thảy nhịn không được phun ra tiếng cười. Ngày hôm qua tiểu muội nói với cô, hôm nay muốn thổ lộ với Quý Tiết, tuy rằng không biết tình huống cụ thể như thế nào, nhưng thấy buổi chiều muội muội ầm ỹ phải về nhà trọ, lúc đến liền tới chỗ quản lý nhà trọ để hỏi không ngừng... Nghĩ đại khái cũng biết đã xảy ra cái gì.

Nhưng, Quý Tiết chẳng lẽ không biết quản lý nhà trọ cùng Nguyễn Ân Nhi có một chân sao? Nguyễn Ân Nhi có biết Quý Tiết cùng quản lý nhà trọ có ái muội không?

Ninh Thanh Phong liếc nhìn Nguyễn Ân Nhi bên cạnh, thấy khóe miệng chị cong lên độ cong rất nhạt, ánh mắt sâu thẳm mang theo tinh quang khϊếp người, mà mục tiêu chị nhìn chăm chú, rõ ràng chính là cô gái quản lý nhà trọ, chợt nhìn qua cũng không bắt mắt, mà nhìn nhiều vài lần cũng như trước không quá thu hút.
Hay nữ quản lý này có điểm gì đặc biệt khác mà cô không phát hiện sao? Ánh mắt nhìn người của cô đã kém

đi?


Chờ Quý Tiết cùng Nguyễn Ân Nhi ngừng xe rồi đi vào nhà trọ, trong phòng khách lầu một Ninh Thanh Nhã đã nhào vào lòng Ninh Thanh Phong đem tất cả mọi chuyện vừa mới xảy ra đều nói rõ ràng.

Đối với muội muội bị "thất tình", Ninh Thanh Phong mỉm cười, cô rất rõ ràng Quý Tiết tuy rằng rất tốt, nhưng tuyệt đối không phải tiểu muội tính tình đơn thuần này có thể nắm bắt được, mang tiểu muội đến, đơn giản là để cho tiểu muội thêm một lần trải nghiệm đời người. Tuy rằng sự thật chính cô là một người đem hôn nhân xem như lợi ích mà trao đổi, nhưng đối với muội muội tâm tư thuần khiết đơn thuần, cô vẫn hy vọng Thanh Nhã có thể tìm được một người yêu thích hợp.

"Vậy, em tính làm sao đây? Buông tay sao? Hay là vẫn tiếp tục?" Chờ cảm xúc Thanh Nhã có vẻ ổn định, Ninh Thanh Phong mới hỏi.

"Em sẽ không làm tiểu tam!" Ninh Thanh Nhã ngữ khí kiên định nói, "Nhưng mà. . . Em cũng không muốn buông tay. Tỷ tỷ. . . Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên em thích một người như thế, thậm chí ở thời điểm chưa chính mắt nhìn thấy chị ấy cũng đã thích rồi."

"Ừ." Ninh Thanh Phong lẳng lặng lắng nghe.

"Em lần đầu tiên nhìn thấy chị ấy, là ở trên báo, đó là tin thứ nhất liên quan đến Tần Mạn Ân ở sân bay Thái Lan, lúc ấy chị ấy bị chụp chỉ có nửa khuôn mặt, em lại ── bị hấp dẫn. Em từ nhiều chỗ sưu tập tin tức liên quan, ảnh chụp của chị ấy, mà vào thời điểm trùng hợp ba mẹ cùng Quý bá phụ bọn họ quen biết. . ."

Ninh Thanh Phong khẽ vuốt đầu muội muội: "Bất kể em muốn làm cái gì, tỷ tỷ vĩnh viễn đứng ở bên cạnh em."
"Ừ! Em biết tỷ tỷ nhất định sẽ ủng hộ em! Vì thế em quyết định, một tuần còn lại em có thế nào cũng không đi, em muốn ở nhà trọ, em muốn luyện tập!"

"Luyện tập?"

"Đúng! Luyện tập! Em muốn nhìn xem Quý đại tỷ rốt cuộc là thích Hoàng tiểu thư kia vì cái gì, lại chán ghét cái gì, một khi bọn họ chia tay, em lại đến theo đuổi Quý đại tỷ cũng sẽ có thêm mấy phần thắng."


Ninh Thanh Phong cười khẽ, xoa bóp mặt muội muội. Đơn thuần nhưng không ngây thơ, thuần khiết nhưng không ngu xuẩn, sẽ không xem thường buông tha, không để tâm vào chuyện vụn vặt, đây là muội muội bảo bối đáng yêu nhất của cô.

"Bọn họ còn chưa biết khi nào chia tay đâu?"

"Em sẽ chờ. . . Chờ đến khi em cam tâm tình nguyện buông tha mới thôi."

"Có cần tỷ làm cái gì không?"

"Không, loại sự tình này. . . Nhưng tỷ tỷ có thể giúp em quan sát quản lý này không, nhìn xem cô ấy rốt cuộc có ưu điểm chỗ nào mà mê hoặc được Quý đại tỷ, em sợ em bởi vì ghen tị, cái nhìn sẽ bất công."
Ninh Thanh Phong: ". . . Được."

Hoàng Vân Anh trong bếp đột nhiên hắt xì một cái, cô nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc nãy mặt trời còn đang chiếu rực rõ nhưng lại trong thời gian ngắn ngủn đã có một tầng mây màu xám nhạt che lại, gió thổi vào cửa sổ cũng mang theo cảm giác mát lạnh ── trời muốn mưa sao? Nhưng nóng lâu như thế, trời mưa mát mẻ xuống cũng tốt.

Vừa nghĩ, một bên Hoàng Vân Anh vừa chuẩn bị trà bánh đem đến phòng khách, mà trên sô pha phòng khách, ba nữ nhân phong cách khác nhau không nói một lời nhìn nhau, không khí có chút quỷ dị.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện