Edit: Tiểu Cầu Nhỏ
Giang Tình không học tiết tự học buổi tối, cô xin phép giáo viên xong liền về phòng học thu dọn cặp sách.
Tô Tuyết ngơ ngác mà nhìn cô bạn mình sửa sang lại vài câu bài tập, bất lực mà nói câu, “Tình Tình, xin nghỉ về nhà để cho cơ thể thả lỏng nghỉ ngơi, sao cậu còn mang nhiều bài về như vậy, muốn giết chết tụi này sao?”
Giang Tình nhẹ nhàng cười rộ lên, đem túi đựng bút để vào cặp sách, duỗi tay sờ sờ khuôn mặt Tô Tuyết, “Tô Tuyết, mấy ngày nay cảm ơn cậu.”
Ý của cô là cảm ơn vì đã cho cô ở nhờ.
Tô Tuyết đánh bay tay cô, “Này, cậu mà còn như vậy thì chúng ta không còn chị em gì nữa đâu nhé!”
Giang Tình hì hì cười, nghênh mặt nói: “Chúng ta vĩnh viễn là chị em tốt.”
Hai người hi hi ha ha tán gẫu chốc lát, rồi Giang Tình mới ra về.
Quả nhiên Trình Cảnh Ngôn đậu xe chờ sẵn ở dưới bóng cây bên lộ đối diện, Giang Tình sợ người khác nhìn thấy, nên nhanh chóng chạy như bay qua, mở cửa ngồi lên ghế phụ.
“Lái xe.”
Trình Cảnh Ngôn nhìn cô đang nhìn khắp nơi xung quanh, giống dáng vẻ của một tên nhỏ, trong cổ họng liền tràn ra tiếng cưới trầm thấp, “Ta liền như vậy nhận không ra người?”
Giang Tình quét mắt qua đi.
Đến ~
Kia ý tứ rõ như ban ngày.
Ngươi chính là nhận không ra người.
Trình Cảnh Ngôn đỡ đỡ sau nha tào, khởi động xe, dẫm chân ga, nghênh ngang mà đi.
Mười phút bộ dáng, xe liền ngừng ở tiểu khu dưới lầu.
Giang Tình đè thấp thân thể, cơ hồ là tránh ở ghế phụ phía dưới, nói: “Ngươi trước đi xuống, ta cách năm phút đi lên.”
Trình Cảnh Ngôn trực tiếp bị nàng hành vi chọc cho vui vẻ, “Chúng ta là đôi trai gái yêu đương bình thường, sao em lại phải sợ?”
Yêu đương?
Giang Tình bỗng nhiên ngơ ngẩn, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Trình Cảnh Ngôn.
Trình Cảnh Ngôn ở trong xe chờ nàng kia đoạn thời gian, toàn bộ trong đầu đều suy nghĩ nàng nói dây thừng play, quá mức chờ mong mà bỏ lỡ trên mặt nàng kinh ngạc tiểu biểu tình, hắn cầm lòng không đậu duỗi tay xoa xoa nàng phát đỉnh, hảo tính tình mà nói: “Tùy em vậy, anh vào trong nhà chuẩn bị trước.”
Trình Cảnh Ngôn nói xong, liền đi xuống xe.
Đầu Giang Tình như bị nhét một quả bom vào, rất lâu sau vẫn chưa thể hoàn hồn.
Cô không nhớ mình và anh đã xác định quan hệ khi nào a.
Yêu đương thì không phải nên nói: Tình Tình, em làm bạn gái anh được khônh?
Hoặc là, chính cô thâm tình chân thành nói với anh: Trình Cảnh Ngôn, làm bạn trai em nha?
Giang Tình nghĩ đến nàng nếu là đối Trình Cảnh Ngôn thổ lộ, thân thể thình lình liền đánh cái giật mình.
Thật là đáng sợ!
Bản thân đang xuất quỷ nhập thần, thì điện thoại bỗng vang lên, là Trình Cảnh Ngôn thúc giục.
Giang Tình lắc lắc đầu, ấn hủy cuộc gọi, hít sâu một hơi, sau đó mở cửa chạy vào, chạy đến lầu 3 theo bản năng liếc sang cửa nhà còn đang đóng chặt, cô im lặng không nói gì, nghiêng người đi vào nhà Trình Cảnh Ngôn.
Vừa vào cửa, Giang Tình đã bị một con mãnh thú hung ác ôm vào trong lòng ngực cường tráng.
Cô hoảng sợ kinh hô một tiếng, vừa ngẩng mặt đã thấy Trình Cảnh Ngôn đã cởi hết quần áo chỉ chừa lại duy nhất một chiếc quần lót, hai tay cô đặt trên ngực anh, dưới bàn tay là độ ấm nóng đến kinh người.
“Aw……”
Giang Tình theo bản năng mà rút tay về, giãy giụa muốn đẩy anh ra, nhưng cánh tay dài của anh thoăn thoắt duỗi tới phía sau, cặp sách từ trên vai được anh gỡ xuống ném ở một bên, ngay sau đó ngón tay liền giữ chặt cằm cô, cúi đầu há mồm không một động tác thừa nào mà ngậm lấy môi cô.
“Ưm……”
Nụ hôn này đặc biệt kịch liệt, đầu lưỡi trong giây lát liền cạy được khớp hàm, quét sạch qua khoang miệng, cuốn lấy đầu lưỡi cô rồi cùng nhau nhảy múa, trong căn phòng yên tĩnh đều là tiếng tiếng sắc tình mà anh cố tình tạo ra.
Cô càng muốn thoát khỏi khống chế thì anh sẽ ôm càng chặt, lòng bàn tay lửa đốt không ngừng xoa lên phần lưng cô, từng nơi đi qua như đã được thiêu cháy, nóng đến cả người Giang Tình cũng dần trở nên khô nóng.
Tiếng thời dốc của Trình Cảnh Ngôn trở nên thô nặng, dương vật kề sát bụng Giang Tình dường như cứng hoàn toàn chỉ trong vỏn vẹn vài giây, thẳng tắp dựng đứng lên.
Giang Tình bị hôn đến thiếu oxy, não dung lượng cực có thu nhỏ, thiếu chút nữa liền đem đêm nay nhất quan trọng sự tình vứt chi sau đầu, nàng nỗ lực sau này ngưỡng mặt, trong miệng đều là hắn độc hữu hơi thở, trốn tránh hắn tùy ý đoạt lấy, “Trình…… Ah…… Trình Cảnh Ngôn…… Anh đã hứa rồi…… Dây thừng.”
Thời điểm nói chuyện, Trình Cảnh Ngôn liền liếm mút đầu lưỡi cô, bắt chước dương vật qua lại thọc vào rút ra, Giang Tình nói một câu cũng không thể hoàn chỉnh, hàm răng còn không cẩn thận cắn xuống Trình Cảnh Ngôn.
“Tê……”
Trình Cảnh Ngôn ăn đau, thu đầu lưỡi về, nhưng không có nghĩa là nụ hôn này kết thúc, vì anh lại dùng sức mút hôn hai cánh môi cô thêm một chút nữa.
Khuôn mặt nhỏ của Giang Tình do thiếu oxy mà trướng đến đỏ bừng.
“Dây thừng ở nơi đó,” Trình Cảnh Ngôn nóng lòng muốn thử, mắt đen chứa đầy chờ mong, “Tự em đến ngồi lên ghế hay anh ôm em qua đấy?”
Giang Tình chỉ là ở dây lưng xem qua loại này, chân chính phát sinh ở chính mình trên người vẫn là khẩn trương đến cái trán đổ mồ hôi, nàng vừa nghe Trình Cảnh Ngôn muốn trói nàng, ngực một giật mình, vội la lên: “Không phải… Là tôi trói anh.”
Trình Cảnh Ngôn hơi sửng sốt, con ngươi đen nhánh tựa như có thể hiểu rõ hết thảy, “…… Trói anh?”
“Ừ.”
“Em chắc chưa?”
Đương nhiên chắc rồi cha nội!
Người bị trói phải chính là anh!
Đôi mắt Giang Tình ẩn giấu một phần gian xảo, dùng sức gật đầu.
Trình Cảnh Ngôn nghĩ tuy bọn họ cũng đã làm nhiều lần rồi, nhưng mọi lúc đều do anh chủ động, bé con này đột nhiên sao lại khác thường như vậy, nhưng khi nghĩ đến nỗi oán giận lúc trong phòng tắm của cô……
Giang Tình thấy Trình Cảnh Ngôn không nói chuyện, cho rằng anh không đồng ý, tay nhỏ mềm mại chủ động bắt lấy, giọng nói như tiếng ruồi muỗi, “Anh… Anh lần trước…… Lần trước không phải nói muốn tôi liếm cho sao?”
“Lúc bị trói, hẳn là cảm giác sẽ sướng hơn?”
Trình Cảnh Ngôn đã cùng Giang Tình hôn môi vô số lần, khoang miệng cô ướt cỡ nào, đầu lưỡi nhỏ mềm cỡ nào, không ai có thể rõ hơn anh.
Trong đầu chợt tưởng tượng cảnh đầu lưỡi nhỏ vươn ra rồi cuốn liếm láp dương vật to lớn, hai tay cô thì bao lấy trên dưới vuốt ve……
Chỉ cần tưởng tượng thôi mà hạ thân anh cũng đã lớn hơn một vòng…
Anh duỗi tay nắm cằm cô, nhìn đôi môi nhỏ hơi hé ra, hơi thở ấm áp thổi đến, “Tình Tình, em nguyện ý sao?”
Trong đầu Giang Tình toàn bộ hiện lên ba chữ không nguyện ý, nhưng miệng thì lại nói khác.
Trình Cảnh Ngôn chăm chú nhìn