Edit: ShiibaReiki
Thứ tự chơi được quyết định bởi Kỳ Diệp, trước hết phải đưa Đồng Tu đi thay đồ với chiếc quần bơi bãi biển có in logo hoa hồng của công viên giải trí, sau đó đi thẳng đến trò cảm giác mạnh nhất công viên là tàu lượn siêu tốc lỗ đen.
"Ờm...!Để em giữ đồ cho mọi người nha?" An Kinh Giới yên lặng lùi lại hàng sau cùng.
"Tiểu Kinh, quay lại đây." Kỳ Diệp dùng ánh mắt bắn phá An Kinh Giới.
"Em không dám chơi, ồ sợ hả?"
"Hình như có người miệng cười nhưng chân lại run nhỉ?"
"Ai run đâu! Nói bậy bạ gì đó!"
"Ừm, em tự tìm chỗ ngồi ha?"
Cả nhóm cùng nhau hò hét ầm ĩ, tiếng cười vui vẻ kéo dài mãi không dứt.
Sau khi nghe "anh em chí cốt*" mà An Kinh Giới nói, cả đám kéo nhau chơi đủ các trò, trong đó có loại mà cả bầy thích thú, đương nhiên cũng có loại khủng bố dọa người.
Chẳng hạn như Kỳ Diệp chơi nhà ma bị lạc đường, vì quá sợ hãi nên không cẩn thận xông vào hậu trường nhìn thấy ma nữ đang trang điểm, gào khóc vừa lau mắt vừa lau mũi, cuối cùng được Ngôn Trừng Hoằng dẫn ra mà mặt mày vẫn vô cùng sợ hãi.
Gần chạng vạng tối, nơi nơi đều nổi lên đèn neon xanh lá, tuy có chút hoa mắt nhưng lại bừng sáng.
"Đi mua đồ ăn đây, mọi người ngồi đợi chút." Kỳ Diệp để balo sau lưng mình xuống, cầm ví đi về phía góc buôn bán.
"Em đi với anh!" An Kinh Giới cũng bỏ cốc nước trên tay xuống, chạy chậm đuổi theo Kỳ Diệp.
"Ừm...!Em muốn ăn gì?" Kỳ Diệp đứng trước gian hàng chọn món ăn, thấy trên menu rất nhiều món nên tạm thời không quyết định chắc chắn được, nên hỏi An Kinh Giới theo sau lưng.
Thế nhưng An Kinh Giới mím môi, nhìn chằm chằm mình, trong mắt như muốn nói điều gì đó, tiếc là Kỳ Diệp không đoán được.
"Sao thế?"
Chưa kịp phản ứng đã bị An Kinh Giới kéo đi khiến Kỳ Diệp không hiểu gì cả.
"Chờ chút, em muốn đi đâu đó?"
An Kinh Giới đằng trước không nói một lời, không thèm quay đầu lại, cứ thế mà đi về phía trước, nắm tay Kỳ Diệp ngày càng chặt hơn.
"Cuối cùng là em muốn đi đâu? Mọi người còn đang chờ đó."
Vì mãi không được đáp lại, nên Kỳ Diệp mặc kệ, dù sao An Kinh Giới cũng hay đột nhiên động kinh lắm, ai cũng không ngăn nổi.
Đi năm phút đồng hồ, rốt cuộc An Kinh Giới mới dừng lại, trong lúc nhất thời Kỳ Diệp không dừng chân kịp, thoáng vấp về phía trước.
"Tiểu Diệp, tụi mình ngồi đây đi."
Lúc này Kỳ Diệp mới ngẩng đầu nhìn phía trước, hai người đang đứng trước một nơi cao chọc trời