Hai chị em kéo nhau về bàn ngồi ăn vội, còn ba phụ huynh giờ cũng không thèm để ý đến hai người họ đang bàn luận về danh sách mời cưới,cũng như trang trí như thế nào đâu còn rảnh để ý hai chị em cô, dù rằng cô là nhân vật chính của sự kiện đó.
Không cần nói chỉ cần nhìn nhau là hai chị em đã hiểu ý của nhau, ăn vội cơm trên bàn cả hai phóng về phòng thay đồ để đi chơi.
Để cho thuận tiênn cô chỉ mặc áo thun với chiếc váy yếm mang đôi giầy thể thao rồi đi ra khỏi phòng.
Vừa mở cửa ra đã thấy cậu em trai đang dơ tay lên tính gõ cửa rồi
- Ý, hôm nay chị gái nhanh mau lẹ quá, em chưa kịp hối lun nè.
- Nói nhiều thế, mau đi thôi,không ba mẹ nhớ ra lại lôi chị em mình nữa là hết đi đó.
- Ừ há, em quên, thôi té mau chị.
Hai chị em đi nhẹ nhàng qua phòng khách rồi chuồn êm chạy xe ra khỏi nhà, ra đến trung tâm cũng mất 30 phút, lúc này trời nắng to hai chị em vào thẳng bên trong trung tâm mua sắm cho mát tránh được tiết trời đang oi bức, đi dạo vài vòng trung tâm mà chỉ mua được vài quyển sách, cô đã thấm mệt,quay sang em trai rồi cô nói:
- Đi kiếm gì uống thôi em,tạm ngừng di chuyển nhé, chị mỏi chân rồi.
- Vậy chị em mình đi lên hay đi xuống đây.
- Đi lên đi trên tầng 7 có quán cafe đó.
- Oke chị.
Vừa vào trong quán chưa kịp đặt mông ngồi xuống thì điện thoại trong túi cô vang lên.
- Reng, reng,reng....
Cô mở điện thoại ra thì nhìn thấy số của Lan Anh gọi:
- Alo, nghe nè.
- Cậu đang ở đâu thế để mình phi trâu lại.
- Trung tâm mua sắm gần nhà cậu dó, tầng 7 luôn nha, đang uống nước nè.
- O kê, 10 phút ta phi trâu lại,sẵn gọi cho ta ly tà tữa luôn đi.
- Ở đây không có tà tữa của mi,sinh tố được không?
- Thế cũng được, có uống được rồi.
- Ừ, cúp