Cho đến biểu muội chú ý đến có một con ông bình thường cũng thích bay lượn trên đầu hắn, biểu muội chợt hiểu ra tóc hắn cũng bị dính dược phấn, hắn cũng không còn cách nào đành phải đem đầu tóc cạo sạch, hắn từ nhỏ tới lớn chưa từng bị như vậy xỉ nhục bao giờ, hắn thề, nếu như để hắn biết được ai là người hại hắn, hắn nhất định sẽ không buôn tha cho kẻ đó, hắn vì có thể cùng biểu muội vượt qua khảo hạch lần này, hắn đã đem toàn bộ tài sản của bản thân ra để có thể được đoàn đội khác trợ giúp, cho nên mới thông qua khảo hạch lần này, nhưng hắn hiện tại trên người không còn một cái Kim tệ, vài vật quý báo của hắn cũng vậy, nếu để phụ thân biết được nhất định sẽ rất là tức giận, cho nên người hắn đầu tiên nghĩ đến hảm hại mình chính là Liên Vi Thành, lúc trước hai gia tộc Chu, Liên tuy là cạnh tranh, nhưng là trong tối chưa từng xé rách mặt, nhưng không biết Liên gia từ nơi nào nghe nói, nhị ca Chu Chiêu của hắn khiêu chiến với tam thiếu gia Liên gia, thua trận còn đi đánh lén, cho nên tam thiếu gia Liên gia mới mất mạng, cho nên Liên gia đám người không thèm trong tối công kích mà là công khai đã kích Chu gia bọn họ, có thể nói Chu gia và Liên gia đã chính thức xé rách mặt.
Nhưng Chu gia người làm sao có thể tin được nhị thiếu gia thiên tài của bọn họ sẽ thua đâu, dù gì nhị thiếu gia của bọn họ cùng với tam thiếu gia Liên gia cùng cấp bậc, mà nhị thiếu gia của bọn họ lớn hơn tam thiếu gia Liên gia một tuổi, cũng đột phá sớm hơn tam thiếu gia Liên gia một tháng, thì làm sao có thể thua, cho nên trong lòng bọn họ đều cho rằng Liên gia người thua không nổi, cho nên mới làm khó Chu gia bọn họ.
Chu Thường ánh mắt ác độc nhìn Liên Vi Thành như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy, còn Liên Vi Thành nở ra một nụ cười thâm ý, ánh mắt khiêu khích nhìn Chu Thường không chút sợ hãi, hắn không cần biết là ai đã ra tay chỉnh Chu Thường, nhưng chỉ cần là cùng Chu gia người không qua được thì đủ rồi.
Chu Thường lúc này rất muốn tìm cái lỗ chui vào đi, hắn cấm đầu chạy đi, đứng phía xa Nạp Lan Kiều cũng nhìn thấy một màn này, nàng ta trong mắt đều là chán ngét cùng chào phúng không thôi, nghĩ đến dáng vẻ chặt vật của Chu Thường nàng trong lòng rất là vui vẻ, ai bảo hắn cốc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga.
Vân Phong Nhã cũng nhìn đủ trò khôi hài rồi, nàng choàng tay lên vai Bắc Cung Nhiên một bộ anh em tốt bộ dáng, nhưng thật ra là muốn thân cận nha.
" Tiểu Nhiên đi, ta giới thiệu cho Tiểu Nhiên người thân cùng bạn của ta cho tiểu Nhiên gặp mặt nha.
"
Bắc Cung Nhiên cả người đều cứng lại rồi, nàng không biết phải làm sao, nàng theo bản năng tránh ra tay của Vân Phong Nhã nói.
" Ta.
.
ta tự mình đi!"
Vân Phong Nhã cũng không nói gì, vả vờ như không có gì, khoé môi vẫn dử một nụ cười tà mị, ai bảo nàng thích nước ấm nấu ết sanh đâu.
" Tiểu Nhiên, đây là biểu tỷ của ta, kêu Vân Mộng Cầm, còn đây là đệ tử Vân gia, Vân Cẩn và Vân Cường, còn đây là Chương Băng Nhi!.
.
" Vân Phong Nhã đem toàn bộ người ở đây giới thiệu cho Bắc Cung Nhiên.
"Mọi người, còn đây là huynh đệ tốt của ta họ Cung tên Nhiên.
"
Vân Phong Nhã tay choàng lên vai Bắc Cung Nhiên một bộ huynh đệ tốt, làm Bắc Cung Nhiên không được tự nhiên, nếu bản thân tránh đi, sợ Vân Phong Nhã và những người này suy nghĩ nhiều, cho nên cơ thể Bắc Cung Nhiên như cương thi vậy, cứng đơ, làm Vân Phong Nhã rất muốn cười nhưng nàng vẫn cố gắng nhịn xuống, làm nàng có một cảm giác Cung Nhiên là nữ chính phẩn nam trang vào học viện, còn mình là nhân vật chính cố ý, không phải, là vô tình thân mật với nữ chính đâu hi hi, cảm giác này thật sản nha.
" Cung công tử.
" Mọi người kêu lên.
Bắc Cung Nhiên gật đầu đáp trả, nàng từ trước đến nay chưa từng có bạn bè, cho nên nàng cũng không biết phải như thế nào đáp trả, chỉ có thể ngật đầu đáp trả.
Lúc này thông qua khảo hạch sinh cũng đã đến đầy đủ, có một lão sư đi lên phía trước, mọi người lúc này cũng rất là phối hợp đều êm lặng.
" Chúc mừng các trò đã thông qua khảo hạch, chính thức trở thành Linh sư học viện học sinh, các trò trên tay ngọc bài chẳng những chứng minh thân phận của các trò, còn có tích phân, mà nó còn là chìa khóa ra vào vào Linh sư học viện môn, phía trên có khí tức của các trò, qua lại sẽ không bị lạc vào mê trận của học viện, nếu có người không cẩn thận đánh mất Ngọc bài, nhất định phải thông tri học viện, tất nhiên tích phân trên Ngọc bài của các trò dành dụm cũng sẽ không còn, mà trong học viện chỉ dùng tích phân để đổi vật phẩm của học viện, ăn, ở, cũng vậy, học viện không dùng kim tệ, mà muốn có tích phân, các trò phải làm nhiệm vụ học viện giao cho, chi tiết cẩn kẻ một lát nữa sẽ có các sư huynh, sư tỷ cùng các trò nói rõ, trên vách tường thông báo của học viện cũng có viết cẩn kẻ, các trò nếu không nhớ rõ thì có thể đến đó xem, chờ các trò vào bên trong học viện lúc sau, có thể tự mình đi xem xét, hiện tại trong Ngọc bài các trò đều được học viện miễn phí tặng 100 tích phân, chỉ có thể dùng trong vòng nữa tháng mà thôi, bây giờ các trò hãi đi theo chúng ta đi.
"
Lúc này tất cả các khảo hạch sinh trong lòng đều kích động không thôi, vì từ hôm nay trở đi bọn họ đã bắt đầu có cơ hội đi lên cường giả con đường.
Hai ngàn mấy người bắt đầu đi theo các lão sư phía trước đi từng bước một đi lên đỉnh núi, đi khoảng hai mươi phút thì tới một thềm đá có