Bên này Chu Thường vì muốn lấy lòng Nạp Lan Kiều nói.
" Biểu muội, ta cho muội đăng ký phòng bốn người trụ nhé, như vậy sẽ thổi mái hơn, biểu muội yên tâm, tích phân sẽ khấu trừ của ta."
Những người đứng bên cạnh, nghe được Chu Thường nói, bọn họ nhìn Chu Thường và Nạp Lan Kiều trong mắt là bọn họ đã xử đối tượng ý tứ, làm Nạp Lan Kiều trong lòng rất là tức giận, Chu Thường hắn đây là có ý tứ gì, bình thường hắn cũng tặng nàng lể vật cũng không có gì, nhưng hiện tại trước mặt mọi người nói muốn giúp nàng đăng ký, nếu truyền ra ngoài làm cho những thế gia công tử hiểu lầm nàng cùng hắn sử đối tượng làm sao.
Chẳng lẽ hắn cho rằng nàng không biết hắn đã cùng mấy cái nha hoàn hầu hạ hắn tầng tiệu với nhau sao? nàng chỉ vả vờ không biết mà thôi, đối với ả ta tới nói càng có nhiều người ái mộ ả, thì càng nâng cao giá trị con người cũng là hư vinh của ả, Nạp Lan Kiều nhìn Chu Thường bình thường cũng xem như tuấn tú, nhưng hiện tại vì đầu trọc đường sọc của hắn cộng thêm nụ cười lấy lòng kia, làm nàng ta cảm thấy rất là nghê tởm không thôi, nhưng nàng ta vẫn cố gắng dịu dàng nói.
" Biểu ca, không cần, huynh tích phân cũng không nhiều, di mẫu tuy bảo huynh chiếu cố muội không sai, nhưng nếu vào Linh sư học viện, muội muốn tự thân tự lập."
Những người ở đây nghe nàng ta như vậy nói, trong mắt đều là xem trọng vài phần, một nữ nhân có thể như vậy suy nghĩ, thân phận lại cao quý, người lại xinh đẹp, thiên phú lại tốt, chính là đối tượng bọn họ muốn tìm bạn lữ.
Còn Chu Thường thì cứ nghĩ biểu muội của mình vì lo lắng cho mình cực khổ nên mới cự tuyệt, trong lòng hắn rất là đắc ý, nhìn những người xung quanh nhìn mình mà hâm mộ, nhưng khi hắn nhìn thấy biểu muội nhìn về một nơi nào đó, cũng theo tầm mắt nhìn qua, thì thấy chưa đến năm mét đang đứng đăng ký là đám người của Vân Phong Nhã, nhìn khuôn mặt còn đẹp hơn nữ nhân kia, đang đứng khoanh tay trước ngực, còn nở ra một nụ cười tà mị, làm cho các thiếu nữ đứng một bên đều phải suy ngốc, cả biểu muội của hắn cũng vậy, hắn xiết chặt nắm đấm trong lòng cười lạnh, hắn đi về hướng đám người Vân Phong Nhã, chen vào đăng ký.
"Ta muốn đăng ký bốn người trụ nơi."
Nói xong hắn đắc ý nhìn về hướng Vân Phong Nhã, muốn xem Vân Phong Nhã xấu hổ bộ dáng, hắn dám đăng ký bốn người trụ, là vì hắn tin tưởng bản thân chỉ cần nịnh nọt một chút nhị ca cho mình một trăm tích phân cũng sẽ không có vấn đề, dù dì nhị ca cũng là nội môn học viện, cho nên một trăm tích phân đối với nhị ca là không đáng kể đi, còn có ai bảo nhị ca cùng hắn đồng phụ đồng mẫu đâu, nhưng khi hắn thấy Vân Phong Nhã không có nhìn mình, mà nhìn thiếu niên bên cạnh cười, lúc này Vân Cường cũng đăng ký xong, Chu Thường nhìn thấy thẻ tre trên tay của Chu Thường là hai mươi người trụ, thì cười ha ha, nhìn Vân Phong Nhã chế diễu nói.
" Ha ha, ta đã sớm biết, với thực lực yếu kém của các ngươi, chỉ có thể trụ tại 20 người nơi mà thôi, nếu về sau không kiếm được tích phân có thể đến bổn thiếu gia nơi này, chỉ cần các ngươi kêu ta một tiếng gia gia là được, ha ha."
Vân Cẩn đám người tức giận không thôi, muốn lên lý luận, thì nghe được thanh âm có chút lười biến của Vân Phong Nhã vang lên.
" Vân Cẩn, ta nói ngươi cũng thật là, tiểu Chu...!thiếu gia có lẽ thấy mọi người đều đăng ký 20 người trụ, cho nên mới có lòng tốt lấy chúng ta nhắc nhở mọi người, thực lực yếu kém không kiếm được tích phân chỉ cần kêu tiểu Chu....!thiếu gia một tiếng gia gia thì tiểu Chu...!thiếu gia sẽ giúp người đó trả tiền đăng ký."
Chu Thường nghe Vân Phong Nhã kêu mình tiểu Chu....!thiếu gia, thì tức giận không thôi, mọi người kêu hắn Chu thiếu gia nhưng lại thêm tiểu trong đó là có ý gì, bảo hắn là heo sao? Nhưng khi hắn nghe Vân Phong Nhã nói xong thì cảm giác được rất nhiều ánh mắt không tốt nhìn mình, hắn mới hiểu ra Vân Phong Nhã muốn hắc nước bẩn lên người mình, hắn tức giận nói.
" Ngươi nói bậy, ta không có ý tứ đó? Ta đây là nói đám người của ngươi mà thôi, ngươi đừng ngậm máu phun người."
" Vậy sao? Nhưng không phải ngươi vừa rồi nói chỉ có người thực lực kém mới đăng ký 20 người trụ phòng sao? nhưng bổn thiếu gia đăng ký phòng hai người trụ a."
Nói xong Vân Phong Nhã lấy ra thẻ tre hai người trụ phòng lắc lắc, khoé môi cười như không cười.
Chu Thường và mọi người ở đây đều không thể nào tin được, bọn họ nhìn Vân Phong Nhã ánh mắt đó là phá gia chi tử ánh mắt, hoặc là không hiểu việc đời ngốc tử, nhưng các thiếu nữ trong mắt đều là ngưỡng mộ không thôi, trong mắt bọn họ các thế gia công tử cũng không dám làm việc, thiếu niên tuấn mỹ này lại dám làm, cho nên bọn họ cảm thấy như vậy mới là nam nhân thật sự.
Lúc này Vân Phong Nhã cảm nhận được ánh mắt âm độc nhìn mình, nàng theo bản năng nhìn qua, tuy ánh mắt thu lại rất nhanh, nhưng với thực lực và sự nhại bén của sát thủ, Vân Phong Nhã có thể khẩn định được hơi thở ác ý đó đến từ thiếu niên đứng sau lưng Chu Thường không xa, Vân Phong Nhã suy nghĩ một lát thì nhớ ra, thiếu niên đó chính là Thạch Trụ, mà mấy canh giờ phía trước nàng làm cho Thạch gia bồi thường tiền dược phí cho những người bị nàng đánh gãy tay và chân, làm Thạch gia phải nhỏ thật nhiều máu