“Con trai ta đâu?”Một giọng nữ thất thanh, cơ thể suy nhược bước ra từ một bồn chất lỏng hình quả trứng cắt dọc.Cơ thể trắng nõn trần như nhộng của nàng được hai người hầu nữ gần đó phủ lên một lớp áo mỏng, nữ nhân này với gương mặt hớt hải sờ sờ vào cái bụng phẳng lỳ của mình rồi túm áo người hầu gái bên cạnh hỏi lại: “Con trai ta đâu?”Người hầu không dám mở miệng, chỉ biết run run im lặng.
Nữ nhân kia buông ra rồi gục xuống đất khóc tức tưởi.“Con trai ta… huhu.”Nữ nhân kia bưng mặt khóc nức nở, nàng bấu chặt vào ngực mình nơi trái tim đau như cắt, đau vết thương lòng.
Rồi nàng chuyển sang lạnh lùng, nỗi đau mất con giờ hóa thành hận thù.
Nàng đứng dậy rồi rời khỏi gian phòng trông như buồng ấp trứng, nàng đi tới một gian phòng khác nơi có một người đang ngồi mài kiếm, người này mài kiếm rất miệt mài và chăm chú, chăm chú tới mức không hề biết có người tới.Nữ nhân lên tiếng: “Vô Hạn! Chuẩn bị đến lúc xuất chiến rồi.”Người mài kiếm tên Vô Hạn, hắn quay lại đứng dậy hành lễ với nữ nhân kia như kiểu nàng là nữ hoàng trong lòng hắn, Vô Hạn năm nay 16 tuổi với cơ thể cao lớn khác người cùng gương mặt góc cạnh, từ hắn tỏa ra một loại uy áp khiến cho người khác không muốn lại gần.Đấu Dược hội chia làm ba giải riêng biệt, giải thứ nhất là thi luyện Nhất phẩm đan, giải thứ hai thi luyện Nhị phẩm đan, còn giải thứ ba thi luyện Tam phẩm đan.
Thiên sẽ đăng ký thi giải đầu tiên để tự đánh giá thực lực của mình tới đâu.Hôm nay hắn đến Đấu Giá Hội theo sự chỉ đường của Thông Thiên Địa Đồ và giấu cả Đan Chi lẫn Đan lão về việc này.
Một hàng người dài đang chờ xếp hàng đăng ký, cuối cùng cũng đến lượt Thiên, hắn lúc này đeo mặt nạ che nửa mặt và báo danh với cái tên khác.“Tên!”“Đan Lâm!”“Gì?”“Đan Lâm.”Nghe cái tên có chữ Đan, mọi người và đặc biệt là người đăng ký há hốc mồm: “Người của Đan Gia?”Thiên gật đầu: ” Phải!” Vừa nói hắn vừa móc ra một bọc tiền dúi vào tay người kia, người kia lập tức cất túi tiền đi như sợ có ai đó nhìn thấy mặc dù ai cũng nhìn thấy.
Hắn chỉnh giọng: ” E hèm! Người của Đan Gia từ lâu đã bị cấm tới Đấu Dược Hội, nhưng mà thôi được rồi, ta nhìn thấy thiên phú tiềm ẩn trong ngươi và sợ mất đi một nhân tài nên cho ngươi tham gia.”Thấy Thiên thuận lợi tiến vào, nhiều người kinh bỉ tên đăng ký nói: “Tham tiền thì im mẹ mồm đi, còn bày đặt nhìn thấy thiên phú, sợ mất nhân tài, nghe mà buồn ỉa.”“Nói gì đấy thằng kia? Muốn tao gạch tên mày không?”“Ặc! Ấy ấy em lỡ lời thôi, tha em.”Thiên tiến vào trong Đấu Dược Hội, nơi này rộng lớn như một cung điện nhưng không đẹp bằng, vô số người qua lại và tụ tập chủ yếu để xem hoặc chờ thi đấu.
Hầu hết ai đi thi cũng có người nhà bên cạnh động viên an ủi khích lệ tinh thần, chỉ có Thiên là tìm một góc ngồi yên tĩnh, nhưng yên tĩnh được một lúc thì có người tiến đến ngồi vào ghế cạnh hắn.Thiên quay sang nhìn, là thiếu niên đã nói đỡ cho hắn trong lúc ở Đình Viện, tên này không bị đòn đánh hủy diệt của Bạch San San đè chết?Thấy Thiên trợn mắt nhìn mình, Thần Vũ ung dung nói: “Không phải nhìn, ta tới xem vui thôi chứ không có ý gì với ngươi đâu.”Thì ra tên này đã nhận ra Thiên từ lâu, kể cả khi hắn đeo mặt lạ hay là không.Thiên thấy thằng này nhận ra mình thì hơi lạnh sống lưng, rồi hắn bình tĩnh trở lại hỏi: “Ngươi theo dõi ta?”Thần Vũ lắc đầu: “Ngươi là gì mà ta cần theo dõi, chẳng qua ta tới đây tìm người thôi.”Thấy Thần Vũ không có ác ý với mình, nhưng Thiên vẫn rất đề phòng thằng này, bây giờ ngụy quân tử nhiều bỏ mẹ ra nên không thể tuyệt đối tin tưởng bất cứ ai.
Còn Thần Vũ, quả thực hắn nói dối để theo Thiên với mục đích tìm lại chó cho Vương Mẫu Nương Nương.Cả hai ngồi im không nói thêm gì nữa, đều chú ý quan sát những người xung quanh như một thói quen.
Những người vào sau Thiên đều chú ý hắn bởi họ nhìn thấy hành động đút tiền hối lộ của hắn, còn hắn là cố tình đút tiền hối lộ trước mặt nhiều người để gây chú ý.Được một lúc, có hai người mặc đồ của Hội tới trước mặt thiên: “Mời thí sinh theo chúng tôi, chuẩn bị đấu rồi.”Theo chân hai người kia, Thiên tới một hàng chờ nơi tụ tập khá nhiều người sẽ cùng thi với hắn.Lúc này phía bên ngoài có một quảng trường lớn bằng đá, nơi này đặt khoảng 100 cái đỉnh đồng chuyên luyện dược, mỗi đỉnh cách nhau trên dưới 10 mét và xếp đều tăm tắp thẳng hàng thẳng lối.
Có người phụ trách việc giới thiệu về luật và khi có tín hiệu thì tất cả bao gồm cả Thiên đều đi ra quảng trường tới nơi của mình đã được đánh số thứ tự từ trước.
Đỉnh của Thiên ở gần cuối mang