Việt Sở trước nay không nghĩ tới chính mình sẽ cùng Diêu Dao tiếp tục dây dưa, trên thực tế có lẽ cũng không tính dây dưa, là cô đơn phương đặt tâm tư đều ở trên người Diêu Dao.
Thẳng thắn mà nói, khi mười mấy tuổi nhận được lời tỏ tình của Diêu Dao, cô vừa hoảng loạn đồng thời lại vừa có chút vui sướng, nhưng sau khi bình tĩnh lại, cô từ chối Diêu Dao.
Bởi vì cô không biết Diêu Dao có phải nghiêm túc hay không.
Mà Diêu Dao quả nhiên không phải nghiêm túc, quay đầu cùng bạn học nam khác vừa nói vừa cười, sau đó lại tuyên bố một cách khoa trương rằng cô ấy yêu đương với ai đó, mặc cho trường học ở nghiêm khác cấm yêu sớm, Diêu Dao dường như cũng không sợ gì cả, khi đi ngang qua trước mặt cô, vẫn sẽ luôn hất cằm lên, vẻ mặt đắc ý và kiêu ngạo.
Việt Sở khi đó bắt đầu nghĩ, chính mình từ chối Diêu Dao, sẽ lưu lại cho Diêu Dao ấn tượng gì?
Có thể nhớ kỹ cô hay không?
Cô không biết, cô cũng tâm loạn như ma.
Cô chỉ biết từ sau đó Diêu Dao liền cố ý vô tình mà nhằm vào chính mình, không phải ở ngoài mặt đối xấu chính mình bao nhiêu, mà là một ánh mắt giống như là một thanh kiếm, giống như đâm xuyên qua trái tim cô.
Sau này lên đại học, Việt Sở và Diêu Dao liên hệ ít đi, cô cũng không thế nào đi vòng bạn bè trước kia, nhưng cô luôn có thể từ chỗ bạn bè biết Diêu Dao lại có bạn trai.
Lần này chính là một ông chú, lần trước chính là một tiểu thịt tươi, lần trước nữa là một tiểu nãi cẩu đáng yêu, những lần còn lại là cùng một em trai mới vừa tốt nghiệp cao trung.
Cô muốn ngăn chặn cái đó, nhưng chặn không xong.
Cô cảm thấy quá phiền.
Cô cũng cảm thấy Diêu Dao thổ lộ với chính mình lúc trước, càng như một trò vui đùa.
Khi nào cảm thấy chính mình thích Diêu Dao chứ? Có lẽ là từ khoảnh khắc bắt đầu thấy Khâu Dạng.
Khâu Dạng có một đôi mắt rất giống của Diêu Dao, cô nhìn đôi mắt Khâu Dạng, liền như thể thấy một Diêu Dao khác.
Cô biết như vậy không đúng, nhưng cô vẫn là đem Khâu Dạng trở thành Diêu Dao, tận khả năng mà đối tốt với Khâu Dạng.
Nhưng Khâu Dạng không phải Diêu Dao, Khâu Dạng nhìn vào đôi mắt của cô vĩnh viễn chân thành và đơn thuần như vậy, một chút kiêu ngạo đều không có.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trước khi tốt nghiệp đại học, Việt Sở cảm thấy bản thân nên tỉnh mộng, cô đem hết thảy những điều này nói cho Khâu Dạng, rồi sau đó trốn khỏi Vân Thành.
Nhưng ngoài mặt là đi Kinh Thành học tập làm việc.
Cô biết Diêu Dao khẳng định sẽ biết, cô cũng biết Diêu Dao khẳng định sẽ không thèm để ý, cô thậm chí còn vô cùng hối hận vì sao mình lại rơi vào đó chỉ vì một trò đùa của Diêu Dao.
Nhưng không có đáp án, hết thảy những điều này đều không có đáp án.
Ở Kinh thành học tập làm việc 6 năm nay, cô nõ lực không quan tâm đến những điều này, cô học nấu ăn từ những người bạn mới và cô cũng học bơi từ những người bạn mới.
Cô làm bản thân bận rộn không có thời gian nghỉ ngơi, nhưng sao có thể chứ? Cô cũng không phải làm bằng sắt.
Cô thậm chí luôn nhớ tới Diêu Dao.
Bạn bè trong vòng bạn bè và Weibo cập nhật, cô lại thấy Diêu Dao, cùng với anh chàng đẹp trai đứng bên cạnh Diêu Dao, hai người có cử chỉ thân mật.
Những người bạn không chăm chỉ cập nhật như vậy, mỗi khi cập nhật ảnh là của những buổi tụ tập này, Việt Sở đều có thể phát hiện người bên Diêu Dao đứng hay ngồi, lại thay đổi người.
Nhưng vẫn luôn không có cô.
Ngay cả lúc trước tốt nghiệp cao trung chủ nhiệm lớp của hai lớp có quan hệ hảo yêu cầu cùng nhau chụp ảnh chung, Diêu Dao cũng đứng ở vị trí xa cô nhất.
Hiện tại các nàng một người ở Kinh Thành, một người ở Vân Thành.
Việt Sở biết rất rõ, nếu bản thân cứ tiếp tục lấy trạng thái như vậy, cô nhất định sẽ điên mất.
Vì thế cô đề đơn từ chức công ty ở Kinh Thành.
Trở về Vân Thành không đến hai ngày, liền có cái vòng tụ hội, Việt Sở biết Diêu Dao sẽ không tham dự.
Cô muốn gặp Diêu Dao, mặc dù khả năng cũng không thể nói gì, mặc dù Diêu Dao lại muốn mang theo đến một soái ca cô chưa bao giờ gặp qua.
Việt Sở thay váy ngắn, còn trang điểm, đi buổi tụ họp này không biết sẽ nghênh đón kết cục gì.
6 năm không gặp, Diêu Dao so với trước như thể càng có phong tình, giơ tay nhấc chân cũng đều hấp dẫn ánh mắt của những chàng trai ở đây.
Đêm nay cô ấy không mang bạn trai tới, có người trêu chọc hỏi vì sao, hỏi cô ấy bạn trai tiểu soái ca lúc trước đâu, cô ấy cũng chỉ là nhàn nhạt mà nói ra bốn chữ: Bị tôi đá rồi.
Diêu Dao nhẹ nhàng bâng quơ, như thể đoạn cảm tình này đối cô ấy không quan trọng gì.
Việt Sở che giấu khóe miệng chua xót, ngửa đầu liền nốc hết một ly rượu vào miệng.
Vì làm công việc liên quan đến giọng nói, nên dù có uống rượu cũng sẽ không uống đến mãnh liệt như vậy, rất dễ kích thích đến giọng nói.
Bởi vậy cô ho lên.
Người đầu tiên tiến lên quan tâm cô không phải người khác, mà chính là Diêu Dao.
Diêu Dao lại là dáng vẻ phó thanh đạm kia: "Không phải chứ? Việt Sở, đồ ăn như vậy sao có thể uống được?"
Việt Sở chỉ là nhìn chằm chằm cô ấy, ánh đèn quán bar ái muội, đầu Việt Sở có lẽ là bị cồn chi phối, miệng trương trương: "Đi khách sạn không?"
1
Cô rất rõ ràng thấy biểu tình Diêu Dao cứng lại, liền ở thời điểm cô cho rằng Diêu Dao sẽ từ chối, lại nghe thấy Diêu Dao "ừm" một tiếng: "Được thôi."
Hình ảnh sau đó Việt Sở nhớ rất rõ ràng.
Cô nhớ rõ bản thân đã cởi quần áo Diêu Dao như thế nào, cô cũng nhớ rõ môi Diêu Dao mềm mại có vị gì, cô cũng nhớ rõ bản thân đã làm gì với Diêu Dao.
Lúc trước sau khi chính mình từ chối Diêu Dao, giữa hai người bọn nàng mỗi lần gặp mặt đều có một cảm giác mùi thuốc nổ, mà hiện tại này mùi này hoàn toàn thay đổi thành hương vị kiều diễm.
Sau đêm nay, cô tựa hồ liền cùng Diêu Dao dây dưa.
Các loại ý nghĩa dây dưa.
Cô còn chưa tìm công việc mới, liền ở tại khách sạn, Diêu Dao cơ hồ có thời gian liền sẽ đến đây, rồi sau đó hai người liền lăn lộn trên giường.
Cô không biết có phải chính mình ảo giác hay không, cô cảm thấy Diêu Dao ở phương diện này còn mới lạ hơn cả cô.
Cụ thể một chút đại khái chính là cô đã xem qua phim, Diêu Dao đến phim cũng chưa xem qua.
Việt Sở cũng muốn cùng Diêu Dao nói chuyện nghiêm túc, các cô như vậy chỉ có quan hệ tình dục chứ không có quan hệ tình cảm phải không, nhưng thời điểm đang lúc cô muốn cùng Diêu Dao nói chuyện, liền nghe thấy có người gọi điện thoại cho Diêu Dao, cô không cẩn thận thoáng nhìn tên hiển thị.
Trên đó hiện là "Bảo bối".
Tim Việt Sở thẳng tắp mà trụy xuống, Diêu Dao đi ra ngoài cửa nghe điện thoại.
Việt Sở nhìn cửa đóng lại, cảm thấy tựa hồ không cần thiết nói chuyện nữa, quan hệ như vậy là dị dạng một chút, nhưng chỉ có như vậy cô mới có thể gặp và có được Diêu Dao.
Nhưng bởi vì cuộc điện thoại này, thái độ Việt Sở với Diêu Dao cũng dần dần lạnh một ít, cô nghĩ bản thân cần thời gian lý trí hơn, không thể ở chỗ Diêu Dao mà đánh mất bản thân.
Cô tìm công việc mới, cô cũng rất nhanh liền nhậm chức.
Lần đầu tiên trước khi tiết mục phát sóng, Việt Sở đắn đo thật lâu, mới gọi điện thoại cho Diêu Dao.
Bỏ đi, cứ như vậy đi, số mệnh hai người bọn cô trước mắt chính là trạng thái như vậy.
Bởi vì thích, cô làm không được đối Diêu Dao có thể có bao nhiêu vững tâm, cô chỉ có thể miễn cưỡng bản thân nỗ lực đi làm nỗ lực dời đi lực chú ý, cùng Diêu Dao ít tiếp xúc một chút.
Đây là một cách lừa gạt chính mình, Việt Sở mấy năm trước dùng