Thẩm Manh vỗ vỗ trán, thở dài một hơi. Thế giới này đích xác thật sự rất khó. Tang thi không phải người, hắn giết cũng không có mấy cảm giác gì, nhưng thế giới này tất cả đều là con người và họ đang chém giết lẫn nhau để tranh giành số vật tư ít ỏi.
Trời vẫn đang mưa rất to, muốn đi tìm người yêu cũng không được. Bởi nước mưa này cũng chẳng phải mưa thường, mà là mưa axit.
Cơn mưa này xuất hiện hai ba tuần một lần, mỗi lần trời mưa con người đều tìm chỗ trú trong những ngôi nhà, cao ốc đổ nát.... . Mưa axit có tính ăn mòn nhẹ, có thể đi khoảng 30 phút dưới làn mưa mà cũng chỉ có quần áo bị ăn mòn.
Thẩm Manh cúi đầu, gục xuống giữa hai chân, ánh mắt của hắn bỗng chốc bị một đôi giày cao gót đỏ hấp dẫn. Chủ nhân đôi giày đeo tất đen, không khó để nhận ra dưới lớp tất ấy đôi chân đẹp đến mức nào, hắn tò mò ngẩng đầu lên liền thấy một thiếu nữ đeo mặt nạ thỏ đang cầm máy cưa. Là máy cưa đẫm máu.
Không xong, là mặt nạ sát nhân!!
Sát nhân mặt thỏ cười hi hi, nhanh chóng chém xuống máy cưa rè rè gỉ sắt vào vai hắn. Tốc độ cực mau, nhanh, chuẩn chém vào vai hắn ngay lập tức.
Thẩm Manh kinh hãi nhắm mắt, hắn hoảng sợ đến nỗi đầu óc trống rỗng. Nghĩ cũng không thể nghĩ được gì, chỉ theo bản năng đưa tay ra đỡ nhát chém xuống của sát nhân.
Choang.
Tiếng va chạm chói tai giữa kim loại với kim loại vang lên. Thẩm Manh trơ mắt nhìn cái máy cưa chém vào tay hắn lại bật ngược lại, lực bật rất mạnh khiến lưỡi cưa chém vào đầu sát nhân mặt thỏ. Máu tươi bắn tung toé, sát nhân mặt thỏ loạng choạng vài cái liền ngã xuống sàn, đầu đầy máu, máy cưa bị hư hại rè rè kêu mấy tiếng rồi cũng im lặng. Thẩm Manh thở hồng hộc, chậm rãi ngồi tiếp thu hiện thực.
Hắn vừa mới suýt chết, chỉ một chút sơ sẩy thôi liền suýt bị giết chết. Cái máy cưa kia đẫm máu là máu, không biết đã giết bao nhiêu người rồi. Thẩm Manh đưa tay vén tóc, từ từ điều chỉnh hơi thở hỗn loạn. Hắn đưa mắt nhìn xác nàng thỏ đầu bị nứt toác kia bỗng có cảm giác buồn nôn, mặt hơi tái xanh nén ngăn mình nôn lại. Hắn đi tới, nhịn xuống đưa tay cầm lấy mặt nạ thỏ tháo ra.
Sát nhân mặt thỏ là một cô nàng tóc vàng xinh đẹp, ánh mắt trợn ngược cùng đôi môi há hốc cho thấy nàng rất đau. Trên má còn có một tấm thẻ màu đen, hẳn là thẻ bài rồi.
Thẩm Manh đưa tay nhặt lên lá bài, nhanh chóng cách xa xác nàng thỏ rồi mới lật bài xem xét. Hắn hiện có thẻ bài gấu, chó, mèo, cá vàng, nhện, cùng vài con vật nhỏ khác, sẽ rất khó để tìm tấm trùng lặp. Dù sao trên đời có không biết bao nhiêu là con vật cơ mà.
Lật lại tấm thẻ đen trên tay, lộ ra hình dáng của một con vật